Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

SẠP ĂN VẶT HOANG THÔN - CHƯƠNG 4

Cập nhật lúc: 2025-01-23 08:31:10
Lượt xem: 83

4

Đúng lúc tôi cho rằng hôm nay có thể thoát được một kiếp, từ xa có hai bóng người nhanh chóng đến gần.

Chạy phía trước là người mới bán rau tối qua Tống Lưu, phía sau là quỷ dị đang truy sát anh ta.

Quỷ dị kia trong tay cầm con d.a.o mổ lợn, một đao c.h.é.m xuống có thể gọt bay nửa cái đầu người.

Nhìn thấy bóng dáng của tôi, trong mắt Tống Lưu dâng lên một tia hy vọng, bất chấp tất cả chạy về phía sạp đồ ăn.

"Cứu mạng! Đều là người chơi, cô mau cứu tôi!"

Anh ta lớn tiếng gào thét, thành công thu hút ánh mắt của tất cả quỷ dị xung quanh tập trung vào tôi.

Tần Kiêu, Cao Viễn, Trần Dương quả nhiên dừng động tác ăn xiên nướng, đồng loạt nhìn về phía tôi.

Trái tim tôi trong nháy mắt rơi xuống đáy vực, cảm thấy mình lạnh thấu xương rồi.

Người bán thịt lợn Lý Đại Hải cầm d.a.o mổ lợn, tăng tốc độ, trực tiếp túm lấy thân thể Tống Lưu ấn xuống đất.

Tay giơ lên đao hạ xuống, đầu người tròn vo lăn đến chân tôi.

Hắn ta lau lau vết m.á.u b.ắ.n tung tóe trên mặt, hướng về phía tôi lộ ra nụ cười âm u đáng sợ.

"Cô quen hắn ta à?"

Tôi điên cuồng phủ nhận, đầu lắc như cái trống bỏi.

"Không quen, thật sự không quen, tôi chỉ là người bán xiên que nướng thôi!"

Nhưng Lý Đại Hải rõ ràng không tin, hắn giơ con d.a.o to dính đầy m.á.u lên từ từ tiến lại gần.

Mắt thấy bàn tay to béo kia túm lấy đầu tôi ấn xuống thớt, một cái búa đột nhiên bay tới.

Con d.a.o bầu sáng loáng bị đánh bay, dừng lại cách cổ tôi 5 cm.

Tôi sống sót sau tai nạn, điên cuồng thở hổn hển, hoảng loạn chạy trốn nấp sau lưng chủ nhân của chiếc búa.

Tần Kiêu mặt không cảm xúc liếc tôi một cái, lạnh giọng mở miệng:

"Đừng động vào cô ấy."

Trần Dương và Cao Viễn đang ngồi xem kịch bên cạnh cũng nhao nhao khuyên can:

"Đúng đúng đúng, xiên que nướng của tôi còn chưa làm xong, đừng g.i.ế.c vội."

Than củi phát ra tiếng xèo xèo, một mùi thịt thơm lừng lại bay tới.

Lý Đại Hải kinh ngạc hít hít mũi, nhưng vẫn tận chức tận trách nhíu mày.

"Mấy người điên rồi à? Cô ta rõ ràng là..."

Lời còn chưa nói xong, một xiên thịt dê thơm lừng mùi thì là từ đâu bay tới, trực tiếp nhét vào miệng hắn.

Xiên thịt dê nướng chín mọng thơm ngon, mềm mại mọng nước, không hề có mùi tanh.

Lý Đại Hải đột nhiên dừng lại, nhai nhai mấy miếng nuốt xuống, khó tin nhìn tôi.

Sao lại có vị được nhỉ!

Trong thế giới quỷ dị này sao có thể có người làm ra được đồ ăn thật sự!

Sau một phen đấu tranh tư tưởng, tên đồ tể g.i.ế.c người lập tức lựa chọn buông d.a.o đồ tể xuống.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/ajax/get-chapter.]

Hắn ung dung ngồi xuống, tao nhã lau vết m.á.u chưa khô trên tay, bắt đầu gọi món.

"Trong quán có gì thì lấy mỗi thứ mười xiên, thật cay."

"Đại Hải ca, chúng ta ăn chung bàn đi, dạo này bận đến các trò chơi khác gặt đầu người, lâu lắm rồi không tụ tập với anh."

Đám quỷ dị xung quanh lập tức cười ha ha vây lại.

Tôi nhất thời không rõ mình có được tính là lộ tẩy hay không, đành vùi đầu hì hục tiếp tục nướng xiên.

Bọn họ vừa ăn vừa trò chuyện, khung cảnh náo nhiệt.

"Đúng rồi Đại Hải ca, tên người chơi bán rau kia sao lại bị lộ vậy?"

"Haizz, sáng nay hắn đến tìm tôi nhập thịt lợn, hoàn toàn không rõ giá cả, chắc chắn là giả rồi."

Nói xong, Lý Đại Hải gắp một đũa cà tím xào tỏi nhét vào miệng, tiện thể bắt chuyện với tôi.

"Đúng rồi bà chủ, tôi gọi bàn xiên que này bao nhiêu tiền?"

"..."

Xong rồi, tôi cũng không rõ giá cả ở đây lắm.

Thế là tôi đành căng da đầu kéo khóe miệng cười, giả vờ lão luyện.

"Ông ăn thấy ngon là được, trả bao nhiêu cũng được, ha ha..."

Thấy vậy, Lý Đại Hải móc từ trong túi ra bốn tờ tiền đỏ thanh toán.

Một xấp tiền sáng loáng ném lên bàn gỗ, tôi lại không dám cầm, sợ rằng giây tiếp theo lộ tẩy tay mình sẽ bị chặt đứt.

Ngược lại Tần Kiêu ăn xong thỏa mãn lau miệng, mở miệng nói.

"Không sao, nhận đi, Lý ca hào phóng vui vẻ cho cô thêm thì cô cứ cầm."

Tôi theo lời hắn vội vàng cúi đầu gật đầu.

"Cảm ơn ông chủ."

Ăn no uống say xong đám quỷ dị nhao nhao rời đi, bọn họ liếc nhau mấy cái, ăn ý thấp giọng thương lượng.

"Ngày mai lại đến g.i.ế.c cô ta!"

"Nhất trí, ngày mai cùng đến!"

Tay tôi đang thu dọn vỉ nướng run lên, suy sụp ôm đầu ngồi xổm xuống.

Mấy người quỷ dị các người thảo luận có thể nhỏ tiếng chút không! Tôi nghe thấy hết rồi!

Thấy tôi sống sót trước mặt bốn con quỷ, khán giả trong phòng livestream bùng nổ.

"Còn có cách thông quan như vậy sao? Sống lâu mới thấy!"

"Làm tôi cũng muốn thử làm đồ ăn trong trò chơi tiếp theo rồi."

"Lầu trên nằm mơ giữa ban ngày, người mới vừa nhìn đã biết có thiên phú nấu ăn rồi được không?"

"Cô ấy nấu ăn đúng là có tài, nhìn mà tôi đói bụng rồi, chỉ là không biết mấy ngày tiếp theo cô ấy có thể làm ra món mới hay không."

"Tiểu Lê làm được rất nhiều món, cô ấy rất lợi hại!"

 

Loading...