Phía Sau Hoàng Thành - 2
Cập nhật lúc: 2025-01-25 06:18:36
Lượt xem: 1,212
Tiểu Xuân lắc đầu, rồi lại gật đầu: "Giống".
Nàng ngây ngốc nhìn hắn, nam nhân khẽ cười, bỗng nhiên bế bổng nàng lên kiệu. Tiểu Xuân vén rèm, vội vàng nói với ta: "A Uyển, ta sẽ tới tìm ngươi".
Kiệu đi rồi, cung ma ma hung hăng véo ta hai cái, bảo ta nhớ kỹ, về sau đừng nói bậy.
Chúng ta được đưa đi gặp hoàng hậu. Cung ma ma kể lại chuyện của Tiểu Xuân, hoàng hậu chỉ nhàn nhạt nói một tiếng: "Biết rồi".
Hoàng hậu nhìn chúng ta, không kiên nhẫn phẩy tay: "Chờ hoàng thượng chọn xong rồi lại an bài, hôm nay cứ dạy cho các nàng ấy lễ nghi cơ bản trước đã, lui xuống đi!".
Cung ma ma nói, nếu chúng ta được hoàng thượng để mắt tới, thì sẽ như chim sẻ hóa phượng hoàng.
Ta không muốn làm phượng hoàng, nên đến ngày gặp hoàng thượng, ta đã tự làm mình bị thương ở đùi, rồi nói dối là đến tháng, khiến y phục dính đầy máu.
Cung ma ma nhìn ta với vẻ mặt xui xẻo, nói ta không chỉ ngu ngốc, mà mệnh còn không tốt. Bỏ lỡ ngày gặp hoàng thượng, ta đành phải làm cung nữ.
Nghe nói tám người còn lại đều được thu nhận vào hậu cung, người thì làm mỹ nhân, người làm chiêu nghi.
Tiểu Xuân bay cao nhất, được phong làm lương phi.
Nàng đến tìm ta, mắng ta một trận, nói ta ngu ngốc, có ngày tháng vinh hoa phú quý không cần, cứ nhất định muốn làm nô tài hầu hạ người khác.
Ta cười nói với nàng: "Làm cung nữ cũng tốt mà, được ăn no mặc ấm".
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/ajax/get-chapter.]
Hoàng thượng sủng ái Tiểu Xuân, ngày nào cũng đến cung của nàng, ban thưởng rất nhiều châu báu.
Tiểu Xuân cho ta rất nhiều vàng bạc trang sức, bảo ta chia cho các cung nữ, thái giám một ít để sau này dễ sống hơn.
Ta được phân đến ngự thiện phòng làm nha đầu nhóm lửa. Công công chưởng quản phòng bếp rất hòa ái, không hề làm khó ta. Những lúc rảnh rỗi, ông thường trò chuyện với ta.
Công công nói ta là đứa trẻ ngoan, chỉ có điều hơi ngốc nghếch, may mà được phân đến ngự thiện phòng, không phải giữ nhiều quy củ.
Ông ấy bảo, không làm nương nương cũng có cái lợi của nó, bạn quân như bạn hổ, ngủ cạnh hoàng thượng chỉ có gặp ác mộng.
Ta rất tò mò, vì sao hoàng thượng lại tuyển phi tần từ dân gian? Trong số chúng ta, người có gia thế cao nhất cũng chỉ là con gái huyện lệnh, mà chức quan của phụ thân nàng ta cũng là mua được. Khi tuyển tú, người ta thậm chí còn không dám cho vị quan gia ấy biết.
Thấy xung quanh không có ai, công công mới nói cho ta biết, hoàng thượng rất kỵ việc hậu cung can thiệp triều chính. Thái Tổ hoàng đế năm xưa chính vì trọng dụng ngoại thích mà dẫn đến họa mưu phản soán vị.
Hoàng thượng tuy còn trẻ, nhưng rất sáng suốt và có tầm nhìn xa. Để tránh hậu cung can chính, ngài đã hạ lệnh chỉ tuyển con gái nhà bình dân, không cần con cháu quan lại.
Để tránh việc quan lại hối lộ tú nữ, việc tuyển chọn diễn ra rất nhanh chóng và bí mật. Từ lúc được chọn đến khi vào cung, chúng ta chỉ có nửa tháng chuẩn bị.
Mọi thứ diễn ra quá nhanh, ta còn chưa kịp học hết lễ nghi, quy củ trong cung đã phải vào hầu hạ. Tiểu Xuân nói với ta, hoàng thượng rất sủng ái nàng nên không yêu cầu nàng phải học những thứ đó.
Hoàng thượng thích sự chất phác, dũng cảm của Tiểu Xuân, không muốn nàng trở thành người ngoan ngoãn nghe lời.
Ta cũng rất thích Tiểu Xuân. Nàng gan dạ, xinh đẹp, trời không sợ đất không sợ, đôi khi còn dám gọi thẳng tên húy của hoàng thượng.