Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Ông Chủ Tôi Là Chú Cún Con - Chương 5

Cập nhật lúc: 2024-12-13 15:24:26
Lượt xem: 1,408

41

 

Ngày nào tôi cũng đi xe buýt rồi chuyển sang tàu điện ngầm để đi làm, nên luôn đến công ty vừa kịp giờ.

 

Có lần suýt muộn, vào giây cuối cùng, tôi tung người vượt qua chướng ngại vật và… đá văng sếp ra ngoài.

 

Cô lao công ngày nào cũng lau sàn, mà sàn lại sạch bóng đến mức nguy hiểm.

 

Thế là sếp cứ thế trượt ra ngoài.

 

Tôi cầm thẻ chấm công, đứng ngây ra như tượng gỗ.

 

Sếp thì ngã sóng soài, gắng gượng bò dậy, tay ôm eo, nghiến răng nói: "Trợ lý Hứa, cô vào đây với tôi."

 

42

 

Tôi run rẩy bước theo sếp vào văn phòng.

 

Tôi nghĩ chắc anh ấy sắp xử tôi rồi.

 

Mặc dù sếp thường xuyên tập thể thao, nhưng cú ngã đó đã làm anh ấy trật lưng.

 

Vừa vào đến văn phòng, anh ấy ngồi phịch xuống ghế sofa, nói với tôi: "Không ổn rồi, mau bóp lưng cho tôi một chút."

 

43

 

Sếp gọi tôi vào văn phòng, nói: "Cô bàn giao lại công việc gần đây đi."

 

Tôi nghe xong sững người, cảm thấy cực kỳ tủi thân: "Sếp muốn sa thải tôi sao?”

 

Sếp định nói, nhưng bị tôi cắt ngang.

 

"Sếp à, không ngờ anh lại là kẻ vong ân bội nghĩa, bạc tình bạc nghĩa, m.á.u lạnh vô tình, lòng lang dạ sói, không biết xấu hổ…"

Dù gì cũng sắp bị đuổi, mắng một trận sướng miệng thì cũng đáng.

 

Mắng xong, tôi cảm thấy nhẹ nhõm hơn, liền nói với sếp: "Giờ đến lượt anh nói."

 

Khóe môi sếp khẽ cong lên, ánh mắt đầy vẻ chế giễu: "Ồ, tôi vốn định nói rằng cô vất vả rồi, muốn cho cô nghỉ phép. Nhưng mà…"

 

Giờ tự tát vào miệng mình còn kịp không?

 

Tôi rưng rưng nước mắt: "Sếp ơi, bàn phím hay mì ăn liền, anh chọn một thứ để tôi quỳ, tôi sai rồi."

 

44

 

Tôi run run nghỉ phép.

 

Sếp bảo anh ấy không chấp nhặt chuyện nhỏ nhặt với một cô nhóc như tôi.

 

Tôi hẹn bạn thân đi biển chơi thỏa thích.

 

Khi tôi đang ngồi xổm trên bãi cát xây lâu đài, bạn tôi hớn hở chạy tới: "Trời ơi, tôi vừa thấy một anh siêu đẹp trai, mau đến xin WeChat đi."

 

"Tại sao tôi phải đi?"

 

"Chứ sao nữa, cô là FA không đi thì ai đi?" Bạn tôi cười chế nhạo, "Tôi thì hoa đã có chủ rồi."

 

Bị đẩy đi như vịt lên thớt, tôi đành bước đến sau lưng anh chàng siêu đẹp trai đó. Nhưng càng nhìn càng thấy quen…

 

Người đàn ông quay lại, nở nụ cười với tôi: "Trợ lý Hứa, trùng hợp thật nhỉ."

 

Tôi: "…"

 

Không phải chứ, sếp à, tôi chỉ nghỉ phép thôi mà, sao anh cũng bám theo?

 

45

 

Vào bữa trưa, tôi cùng sếp đi ăn.

 

Bạn thân tôi vẫn chưa biết gì, cứ liên tục nháy mắt với tôi: "Ôi, không ngờ cô im lặng một lúc rồi lại khiến người ta bất ngờ thế, nhanh thế mà đã ‘nắm tay’ được rồi à?"

 

Tôi không biểu lộ cảm xúc: "Anh ấy là sếp tôi."

 

Bạn tôi: "……Xin lỗi đã làm phiền."

 

Ôi trời, thật là…

 

46

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/ajax/get-chapter.]

 

Vì sếp ở đây, tôi và bạn thân không thoải mái lắm.

 

Bạn thân nói: "Này, lần đầu tiên tôi thấy nhân viên đi du lịch mà sếp lại đi cùng giám sát, cô chắc chắn là sếp cô không có vấn đề gì về não chứ?"

 

Tôi thở dài: "Quen rồi."

 

Bạn thân cười khẩy: "Quen cái gì, tôi thấy sếp có vẻ thích cô lắm, nhìn anh ấy đi, ánh mắt của anh ấy như dính chặt vào cô ấy, cười như người cha hiền lành vậy."

 

Tôi: "Đừng có mà loạnluân nhé."

 

Bạn tôi đ á n h vào má tôi một cái.

 

47

 

Chơi cả ngày, sếp hỏi tôi: "Hôm nay cô có vui không?"

 

Tôi hỏi lại: "Sếp nghĩ tôi vui không, khi tôi đang xây lâu đài cát, anh bảo sóng sẽ cuốn hết đi, khi tôi muốn xuống bơi thì anh lại dọa cá mập sẽ đến và tôi sẽ thành bữa trưa của nó, khi tôi muốn chơi bóng chuyền thì anh bảo tôi vụng về, thôi bỏ đi."

 

Sếp: "……"

 

"Tôi sẽ tha thứ cho anh nếu anh mời tôi ăn đêm." Tôi nói.

 

Sếp: "……"

 

48

 

Chúng tôi ăn đồ nướng ở một quầy hàng gần bãi biển.

 

Dù trời tối không nhìn thấy biển, nhưng nghe tiếng sóng vỗ và ăn đồ nướng, cảm giác thật tuyệt.

 

"Tôi nhớ gần đây sếp bận rộn lắm, sao lại đến đây được?" Tôi thử hỏi anh, muốn biết anh thật sự quan tâm hay chỉ vì no rồi muốn trêu tôi.

 

Sếp nhìn tôi: "Cô nghĩ sao?"

 

Tôi không biết phải nói gì, cảm giác đồ nướng sắp ăn không vô nữa.

 

Sếp lầm bầm: "Nuôi được một trợ lý không dễ, vất vả lắm mới hòa hợp được, nếu cô bị sóng cuốn đi hay bị cá mập ăn mất thì tôi lại phải bắt đầu lại từ đầu."

 

Tôi: "……”

 

Cảm ơn sếp nhiều lắm.

 

49

 

Lỡ uống quá chén.

 

Sếp đưa tôi về phòng.

 

Sau khi nôn một trận, sếp đến lấy áo khoác của tôi, tôi ôm chặt nó, diễn sâu: "Anh định làm gì vậy, đồ lưu manh, tôi thà c.h.ế.t chứ không chịu đâu."

 

Sếp nhìn tôi với ánh mắt đen kịt: "Cô đừng có mà, dù cô có nhảy múa trước mặt tôi thì tôi cũng chẳng thèm nhìn."

 

Tôi: "……"

 

50

 

Sếp tận tình giúp tôi cởi chiếc áo khoác hôi hám, rồi lấy khăn mặt trong phòng tắm lau mặt tôi.

 

Tôi cười tươi nhìn anh: "Sếp, lúc này nhìn anh giống mẹ tôi quá."

 

Sếp: "……

 

Anh dùng khăn mặt lau mạnh vào mặt tôi, khiến tôi gần như sắp bị trầy da: "Bây giờ còn giống mẹ cô không?"

 

Tôi che đầu chạy trốn: "Giống lắm."

 

"Sao cô không phải thần kinh, ai muốn làm mẹ cô chứ." Anh giơ khăn mặt lên như muốn đánh tôi, nhưng lại lắc đầu bó tay, nhíu mày: "Tôi lại đi cãi lý với một đứa say rượu."

 

"Anh ở lại với tôi đêm nay nhé." Tôi nắm tay anh.

 

Sếp trố mắt: "

Cô biết cô đang nói gì không?"

 

Tôi gật đầu: "Biết chứ, mẹ tôi mỗi tối đều cho tôi ấm giường."

Sếp: "……"

 

Tôi cảm giác anh đang b.ắ.n ánh mắt sát khí.

 

Loading...