Nữ Thương Nhân - Chương 9
Cập nhật lúc: 2024-08-27 20:13:15
Lượt xem: 643
9.
Ta còn chưa gặp lại Cảnh Chiêu công chúa, nhưng đã nghe được tin tức hôn sự của nàng.
Đường phố ngõ hẻm đều đang bàn tán chuyện này, Nguyên Nghị Thần một lần nữa trở thành trò cười.
Hóa ra, bệ hạ ban hôn Cảnh Chiêu công chúa với thế tử Khánh Đức công, không hề liên quan đến Nguyên Nghị Thần.
Ta cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, như vậy mới đúng chứ, cô nương kiều diễm như vậy, sao có thể gả cho Nguyên Nghị Thần ngu ngốc kia làm tục huyền.
*Tục huyền: Vợ kế
Nghe nói công chúa thích vẽ tranh, ta lập tức lấy một bức tranh thần tiên của Ngô đại gia từ trong kho ra, sai Diệu Anh mang đến Minh vương phủ.
Vốn là chuyện nhỏ, nào ngờ ngày hôm sau, Minh vương lại đích thân đến tận cửa cảm ơn.
Ta vội vàng thay y phục ra tiếp khách, trên đường đi phát hiện có rất nhiều người lạ mặt, có người khiêng rương, có người bưng hộp.
Đang lúc ta còn mơ hồ, Minh vương đứng dậy nghênh đón, bình tĩnh nói: "Món quà Thẩm tiểu thư tặng quá quý giá, tại hạ thụ sủng nhược kinh, đã chọn một số đồ vật tầm thường trong phủ, tặng lại tiểu thư, mong tiểu thư vui lòng nhận."
Ta thầm nghĩ, đồ vật cũng không phải tặng cho ngươi... Đột nhiên quay đầu nhìn Diệu Anh, nàng cũng không giấu được vẻ kinh ngạc.
Xem ra là tặng nhầm người rồi.
Lúc này cũng không thể nói ngược lại, đành phải cứng nhắc nói: "Vương gia quá khách sáo rồi, ngài thích là được, cũng không đáng giá bao nhiêu."
Những năm trước khi Ngô đại gia nổi tiếng, từng đến Thẩm gia làm khách, ăn không uống không thì đương nhiên không tiện nên đã vẽ rất nhiều tranh tặng cho cha ta.
Sau này hắn thành danh thiên hạ, tranh vẽ ngàn vàng khó cầu, cha ta mới sai người cất hết một phòng tranh đầy ắp.
Nói ra thì đúng là không đáng giá, chỉ là mấy bữa cơm mà thôi.
Minh vương im lặng một lúc lâu, rồi mới yếu ớt nói: "Thẩm tiểu thư quả nhiên là tài đại khí thô."
Ta chọn cách im lặng.
Bầu không khí trở nên ngượng ngùng, ta đành phải lén lút quan sát những thứ Minh vương tặng.
Liếc mắt một cái, châu quang bảo khí, vô cùng lộng lẫy.
Liếc mắt thứ hai, hình như có chỗ nào không ổn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/nu-thuong-nhan/chuong-9.html.]
Trâm phượng vàng tơ, trâm cài đầu song loan ngậm châu, gấm thêu hoa phượng chỉ vàng...
Đây là muốn ta c.h.ế.t sao?
Ta run rẩy cả người, giọng nói run rẩy, chỉ thiếu chút nữa là quỳ xuống với hắn: "Vương gia, ta còn chưa muốn chết!"
Hắn ngẩn ra: "Ai muốn ngươi chết?"
Nhìn vẻ mặt của hắn, chẳng lẽ không biết hắn tặng thứ gì sao?
"Tiểu nữ chỉ là thường dân, không dùng được đồ có hình phượng hoàng, vương gia quá coi trọng ta rồi."
Hắn nhìn những thứ mình mang đến, im lặng một lúc, thản nhiên nói: "Giữ lại đi, sau này sẽ dùng được."
Chỉ có nương nương, công chúa và vương phi trong hậu cung mới dùng được những thứ này, ta có giữ đến bạc đầu cũng không dùng được!
Khoan đã!
Chẳng lẽ hắn để mắt đến ta?
Hoặc là để mắt đến tiền của ta?
Suy nghĩ một lúc, có lẽ khả năng sau lớn hơn. Nghĩ đến cơ nghiệp Thẩm gia và tốc độ tiêu tiền của Minh vương, ta lắc đầu, chấm dứt suy nghĩ đáng sợ này.
Hắn cũng không nán lại lâu, trước khi đi còn nói cho ta một tin đồn mới nhất: "Nguyên Nghị Thần đã bắt đầu bán đồ đổi bạc rồi."
Không ngờ một vương gia đường đường lại cũng quan tâm đến chuyện bát quái, ta bỗng thấy quan hệ gần gũi hơn nhiều, nụ cười cũng rạng rỡ hơn vài phần: "Đa tạ vương gia."
Cảm ơn chuyện gì, hẳn hắn nên biết.
10.
Tháng năm, thời tiết đã chuyển sang nóng, du khách ở ngoại ô phía tây bắt đầu tăng lên.
Dựa vào lan can nhìn ra xa, một bên là cánh đồng lúa mì vàng óng trải dài bất tận, một bên là rừng mơ xanh um, đi vào mới phát hiện, những quả mơ vàng cam treo đầy cành cây.
Ngày đầu tiên khai trương tửu lâu Ngô Đồng, ta mặc trang phục lộng lẫy, váy gấm màu đỏ sẫm, để phù hợp với cảnh, ta thêu hoa mơ lớn bằng chỉ vàng trên tà váy, kết hợp với trâm cài đầu hoa mơ bằng vàng đỏ.
Ta thoải mái đối mặt với ánh nhìn của khách nhân, dặn tiểu nhị tặng mỗi bàn khách nhân một đĩa mơ vàng mới hái.