Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Nhặt Được Tướng Công Trà Xanh - Phần 4

Cập nhật lúc: 2025-01-20 02:43:30
Lượt xem: 395

Hắn ta dùng khuỷu tay huých A Nghiêu đang đứng bên cạnh: "Ngươi không có gì muốn nói sao?"

A Nghiêu kéo kéo tay áo ta, mắt hắn ta long lanh ướt át, như một chú chó con bị bỏ rơi trên phố, A Nghiêu nói: "Linh Nương, ta sẵn lòng làm thiếp."

7

Chuyện hôn sự của ta và Hứa Phong Thu vừa mới có chút manh nha đã đổ bể.

Đại hán to lớn cao tám thước, che nửa mặt tím bầm, khóc lóc xông vào tiệm ta, nhất quyết đòi hủy hôn với ta.

"Phương cô nương, đêm qua huynh trưởng nhà ngươi tìm đến ta, không nói hai lời đã cho ta hai quả đấm!"

"Ồ!"

"Sau đó hắn còn cảnh cáo, nếu ta còn dám vọng tưởng đến ngươi, sẽ vặt đầu ta!"

"Hả?"

"Cuối cùng ta phải dâng một cân thịt, thề với trời đất, năn nỉ mãi mới tiễn được hắn đi!"

"Cái. . . cái này. . ."

Hứa Phong Thu nghiêm túc nói: "Phương Linh Lị, chuyện hôn sự của chúng ta, cứ thế mà thôi đi!"

Ta vô cùng sốc: "Nhưng ta đâu có huynh trưởng?"

Hứa Phong Thu chẳng thèm nghe ta giải thích.

Hắn ta vừa khóc vừa đi, hoảng hốt bỏ chạy, trông hệt như vừa gặp ma.

Ta rươm rướm nước mắt nhìn theo hắn ta đi được hai dặm đường, đột nhiên quay đầu lại, thấy A Nghiêu đang cầm một miếng thịt to đứng ở cửa nhà bếp: "Linh Nương, thịt dê nấu kiểu gì?"

Ta lại quẳng chuyện huynh trưởng ra sau đầu, vui vẻ gợi ý: "Nướng đi! Thịt dê nướng là ngon nhất!"

8

Ăn no rồi, ta mới bắt đầu lo lắng.

Không thành được mối này, không biết ta sẽ mất bao nhiêu tiền đây?

Tất cả là tại cái tên "huynh trưởng" c.h.ế.t tiệt kia, phá hỏng chuyện tốt của ta!

Bùi Ngọc liếc nhìn nắm đ.ấ.m đang siết chặt của ta, nhấp một ngụm trà, hàm ý nói: "Sao muội không hỏi tiểu nhị nhà muội xem, miếng thịt dê này từ đâu ra?"

Ta gọi A Nghiêu đang rửa bát đến: "A Nghiêu, miếng thịt này lấy đâu ra vậy?"

"Nhặt được."

📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/ajax/get-chapter.]

Ta dễ dãi đáp: "A Nghiêu bảo là nhặt được."

Bùi Ngọc cười khẩy: "Muội tin sao?"

"Dĩ nhiên là tin rồi!" Ta chỉ vào thân hình gầy gò của A Nghiêu: "A Nghiêu nhà ta, yếu ớt không tự lo được cho mình, làm sao có thể là người đánh Hứa Phong Thu chứ?"

". . ."

Quyển sách bên cạnh Bùi Ngọc cầm lên rồi đặt xuống, đóng lại rồi mở ra.

Trang sách đều bị nhàu nát, hắn ta vẫn không thốt ra được chữ nào.

Ngược lại A Nghiêu, ân cần xoa vai bóp chân cho ta, còn hỏi: "Linh Nương, nàng thích điểm nào của Hứa Phong Thu?"

Ta suy nghĩ một lúc: "Có lẽ là hắn ta sẽ bày tỏ hết mọi suy nghĩ ra, nói chuyện với hắn ta rất dễ dàng."

A Nghiêu cười đến híp cả mắt: "Ra là vậy, Linh Nương, ta hiểu rồi."

Ngay lập tức, hắn lấy túi tiền của mình ra, đặt vào lòng bàn tay ta.

Ta: "?"

A Nghiêu: "Linh Nương, ta thích nàng."

Ngay sau đó, một túi tiền khác kiểu dáng khác từ trên trời rơi xuống, vừa hay rơi vào lòng ta.

Ta: "? ? ?"

Bùi Ngọc: "Ta cũng vậy."

Ta nhìn hai túi tiền trong tay, hít một hơi lạnh.

Thần tài gia ở Thanh Long Quan quả nhiên linh thiêng đến mức chẳng để ý đến việc sống c.h.ế.t của ta.

9

Sau ngày hôm đó, trong nhà bắt đầu có ma.

Trước tiên là cửa sổ phòng ta, lúc nào cũng bị gõ vào nửa đêm, mở cửa sổ ra, chẳng thấy gì cả.

Ta rình mấy ngày, bắt được một A Nghiêu đang lén lút. Tội phạm và tang vật đều có đủ, trong tay hắn còn cầm một cái hoa tiêu chưa kịp cất giấu.

Ta hỏi A Nghiêu: "Ngươi đang làm gì vậy?"

A Nghiêu rất thẳng thắn đưa hoa tiêu cho ta: "Linh Nương nhìn xem, đây là giấy lộn còn lại sau khi Bùi Ngọc ca luyện chữ, thường vứt ở góc tây trong sân. Ta thấy vứt đi thì phí quá, nên nhặt về làm củi đốt."

Ta cầm lấy xem, quả thật giống chữ viết của Bùi Ngọc: "Lư biên nhân tự nguyệt, hoạt noãn. . . gì đó sương tuyết. Không hiểu, nghĩa là gì vậy?"

A Nghiêu tội nghiệp lắc đầu: "Linh Nương, nàng biết ta mà, ta. . . không văn chương tài hoa bằng được Bùi Ngọc ca. . ."

Loading...