Mộng Phù Dung - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-01-19 10:47:42
Lượt xem: 55
Tiếng mưa rơi lộp bộp trên mái hiên đổ nát, hòa cùng tiếng khóc xé lòng của người phụ nữ. Mẫu Đơn, sáu tuổi, nép mình trong vòng tay mẫu thân, run rẩy vì lạnh và sợ hãi. Căn nhà tranh xiêu vẹo, gió lùa hun hút qua những khe hở, như muốn cuốn trôi đi tất cả.
"Mẫu thân ơi, con sợ..." Mẫu Đơn thút thít, đôi mắt to tròn ngập nước nhìn mẫu thân.
Người mẫu thân ôm chặt con vào lòng, nước mắt lăn dài trên gò má hốc hác. "Đừng sợ, con ngoan. Mẫu thân ở đây."
Bà biết lời an ủi ấy thật vô nghĩa. Nợ nần chồng chất, chồng mất sớm, bà đã cạn kiệt sức lực. Lão Lý, chủ nợ độc ác, đã đến tận cửa, đòi bán Mẫu Đơn vào thanh lâu Thiên Hương Các để trừ nợ.
Cánh cửa gỗ ọp ẹp bật tung, lão Lý bước vào, theo sau là hai tên tay sai lực lưỡng. Khuôn mặt lão ta nhăn nhúm, ánh mắt tham lam quét qua người Mẫu Đơn.
"Con nha đầu đâu? Mau giao nó ra đây!" Lão Lý gằn giọng.
Người mẫu thân ôm chặt Mẫu Đơn, van xin: "Lão gia, xin hãy thương xót! Tôi sẽ làm bất cứ điều gì, xin đừng mang con tôi đi!"
Lão Lý cười khẩy, "Làm gì? Ngươi còn gì để mà làm? Chỉ có con nha đầu này mới đáng giá chút tiền."
Hắn ra hiệu cho hai tên tay sai. Chúng xông tới, giằng Mẫu Đơn ra khỏi vòng tay mẫu thân.
"Mẫu thân ơi! Mẫu thân!" Mẫu Đơn gào khóc, vùng vẫy trong tuyệt vọng.
Người mẫu thân bị đẩy ngã xuống nền đất, đầu đập mạnh vào cạnh bàn. Máu từ trán bà chảy xuống, nhuộm đỏ cả vạt áo. Mẫu Đơn chứng kiến cảnh tượng ấy, trái tim nhỏ bé như bị ai xé nát.
"Mẫu thân! Mẫu thân!" Nàng gào lên, giãy giụa dữ dội hơn.
Lão Lý mất kiên nhẫn, quát: "Đồ con hoang cứng đầu! Trói nó lại!"
Hai tên tay sai trói chặt Mẫu Đơn, bịt miệng nàng lại. Nàng vùng vẫy, cắn vào tay một tên tay sai, để lại dấu răng hằn sâu trên da thịt hắn.
"Khốn kiếp!" Tên tay sai tát mạnh vào mặt Mẫu Đơn. Má nàng in hằn năm ngón tay đỏ ửng.
Lão Lý lôi xềnh xệch Mẫu Đơn ra khỏi nhà. Mưa vẫn rơi tầm tã, gió rít từng cơn. Mẫu Đơn ngoái đầu nhìn lại, thấy mẫu thân nằm bất động trên vũng máu, ánh mắt nàng chất chứa nỗi căm hận tột cùng.
Trên đường đến Thiên Hương Các, Mẫu Đơn không khóc nữa. Nàng cắn chặt môi, nước mắt chảy ngược vào trong. Hình ảnh mẫu thân nằm trên vũng m.á.u cứ hiện về trong tâm trí nàng, khiến lòng nàng đau đớn như bị d.a.o cắt.
Thiên Hương Các lộng lẫy, xa hoa, nhưng đối với Mẫu Đơn, đó chính là địa ngục trần gian. Nàng bị đẩy vào một căn phòng tối tăm, ẩm mốc, nơi những cô gái khác cũng bị bán vào đây đang co ro, sợ hãi.
Một bà lão môi son má phấn, mặc bộ đồ lòe loẹt bước vào. Bà ta nhìn Mẫu Đơn từ đầu đến chân, ánh mắt dò xét.
"Tên là gì?" Bà ta hỏi.
Mẫu Đơn im lặng, ánh mắt nhìn bà ta đầy căm ghét.