Mì dầu heo con - Chương 10
Cập nhật lúc: 2024-11-23 10:06:46
Lượt xem: 1,036
Sau khi mang thai, bà ta tuyệt thực, dùng mọi cách để bỏ thai, nhưng mẹ bà ta lại quỳ xuống, khóc lóc van xin.
"Mẹ vô dụng, không thể sinh thêm con cho cha con, may mà có con."
Đó là những lời mẹ bà ta nói.
Khi đến kỳ sinh nở, Đại Phúc sinh được một đứa con trai, đồng thời cũng là em trai mình. Bà ta nghĩ đời mình sẽ trôi qua như vậy.
Không ngờ, ngay sau khi con trai bà ta cai sữa, bà mẹ đã đổ cả vạc nước sôi lên người bà ta.
Lúc đó, bà ta hiểu rằng, bà mẹ muốn bà ta c.h.ế.t để đưa đứa trẻ lên làm con trai danh chính ngôn thuận của mình.
"Tôi cũng nấu một vạc nước sôi. Đó là lần đầu tiên nó được tắm nước nóng."
"Tôi chỉ bỏ thêm ít hành, để nhìn đẹp mắt hơn. Rất nhanh, những giọt dầu màu hồng nổi lên trong vạc."
"Họ đã lâu không được ăn canh thịt, uống rất vui vẻ. Tôi cũng thử một chút. Nhưng tiếc là họ uống vội quá, đến nghẹn mà chết."
Tôi nhìn Đại Phúc cười đầy bi thương.
Tôi không thể yêu cầu bà ta tha thứ cho bất kỳ ai, cũng không thể trách tại sao bà ta không học cách chấp nhận cuộc đời đau khổ của mình.
Nhưng.
"Cô không nên đem nỗi đau của mình, áp đặt lên những gia đình vốn dĩ đang hạnh phúc."
"Không ai là hạnh phúc cả, nếu có thì cũng chỉ là giả dối. Người áo trắng nói đúng, sống khổ đau như vậy, chẳng thà đầu thai làm lại từ đầu. Tôi giúp họ đấy chứ."
"Đó là ngụy biện."
Đại Phúc nhìn tôi, dường như không muốn phí lời thêm.
"Ngày mai có khách quen, cần dầu gấp. Đứa trẻ trong bụng cô, tôi lấy ra dùng trước."
Cô ta vung tay, ông chủ Tạ và dì Mị cầm d.a.o lọc xương tiến lại gần tôi.
20
Thật ngu ngốc.
Chiếc d.a.o lọc đó dính đầy linh hồn trẻ con, bao bọc bởi oán niệm của những đứa trẻ đã bị luyện thành dầu heo con.
Họ nghĩ có thể dùng con d.a.o ấy để m.ổ b.ụ.n.g tôi sao? Đúng là buồn cười.
Tôi rút từ túi ra một miếng thần ấn, lần này là ấn triệu hồn khắc trên gỗ táo bị sét đánh, giúp tôi điều khiển linh hồn.
Khắp căn hầm này đầy rẫy linh hồn trẻ con, tất cả đều là nạn nhân của bọn họ, bị người áo trắng phong ấn, không thể siêu thoát.
Giờ tôi gỡ bỏ phong ấn, cho chúng cơ hội báo thù.
Mạch sống duy nhất của trận pháp này chính là miệng thoát nước dưới hồ. Trận nhãn chắc chắn ở đó.
Tôi ôm thần ấn lao xuống hồ, quả nhiên, tìm thấy một lá bùa tím ở chỗ thoát nước.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/mi-dau-heo-con/chuong-10.html.]
Bùa vàng mượn thần trừ tà, bùa xanh mượn linh thi triển, bùa trắng triệu hồn thẩm vấn, bùa tím phong hồn luyện xác.
Người áo trắng, quả nhiên rất chuyên nghiệp.
"Ở nơi này, vạn quỷ phục tùng, cấp cấp như luật lệnh!"
Tôi giật mạnh lá bùa tím, ấn thần ấn lên trên.
Ông Tạ và dì Mị lập tức đứng khựng lại, d.a.o lọc xương giơ cao nhưng không thể hạ xuống.
"Thế này là sao!"
Họ không thể thấy, nhưng những linh hồn trẻ con đang trói c.h.ặ.t t.a.y chân họ, khiến họ không thể cử động.
Đại Phúc nhìn cảnh tượng trước mặt, cảm xúc cuối cùng cũng d.a.o động, bà ta giận dữ chỉ tay về phía tôi.
"Cô! Cô đã hứa ở lại tiệm mì! Cô hứa rồi!"
"Tôi lừa bà đấy. Chỉ mình bà được phép lừa tôi sao? Phá!"
Tôi hét lớn một tiếng, trận pháp phong hồn nhỏ lập tức bị phá. Đại Phúc hoảng sợ lùi lại.
"Cô không phải người rửa chén? Người áo trắng sẽ không tha cho cô đâu, họ sẽ không tha cho cô!"
Lại là người áo trắng. Tôi đã nghe bà ta nhắc đến hai lần rồi.
Tôi quay sang nhìn Đại Phúc. Đằng sau bà ta, một đứa trẻ trần truồng đột ngột xuất hiện, đẩy mạnh bà ta về phía trước.
Tôi còn chưa kịp hỏi người áo trắng là ai, Đại Phúc đã ngã vào vạc dầu lớn mà bà ta chuẩn bị để luyện dầu từ con tôi.
Ngọn lửa Tam Vị Chân Hỏa thiêu đốt, Đại Phúc tan biến ngay tức khắc.
Thế nhưng, tôi vẫn còn nhiều điều muốn hỏi.
Ví dụ, người áo trắng là ai?
21
Khi Ôn Chiếu và Kim Chi xông vào tiệm mì, ông Tạ và dì Mị đang co rúm dưới bàn, miệng không ngừng kêu cứu.
Tôi giải tán linh hồn trẻ con, cho phép chúng siêu thoát đầu thai.
Nhưng vẫn còn ba bé gái đứng lại, nhìn chằm chằm vào ông Tạ và dì Mị.
"Sao các cháu còn ở đây?"
"Chúng cháu muốn hỏi tại sao bố mẹ lại bỏ rơi mình."
"Chúng cháu cũng vậy."
Các bé đồng thanh. Tôi xoa đầu chúng.
"Vậy thì mau đi hỏi đi. Cô mà đổi ý, các cháu không muốn bị cô thu lại đâu."