LÒNG HIẾU THẢO ĐỂ DÀNH CHO BÁC - CHƯƠNG 11
Cập nhật lúc: 2024-10-27 23:00:31
Lượt xem: 1,160
11
Những năm ấy, cuộc sống gia đình bác tôi cũng dần khấm khá hơn.
Tay nghề sửa xe của bác càng ngày càng vững vàng, bác trở thành người thợ lành nghề đáng tin trong tiệm sửa xe. Một tiệm sửa xe khác trong thị trấn muốn lôi kéo bác về, hứa trả giá cao.
Ông chủ tiệm hiện tại sợ mất bác, liền tăng lương cho bác.
Giờ đây, bác còn dạy thêm hai học trò, trong đó có cả con trai của ông chủ. Bác là thầy Lý mà ai nấy đều kính trọng.
Vài năm gần đây, nhờ mức lương của bác trai tăng lên, tình hình kinh tế của gia đình bác cũng dần cải thiện, cuộc sống đủ đầy hơn trước. Nhưng khi chị họ lên đại học, mỗi năm học phí lại là một khoản lớn, nên bác cũng phải dành dụm chậm lại đôi chút.
Khi tôi nhận được giấy báo đỗ đại học, bác trai nhất quyết muốn tổ chức tiệc mừng cho tôi.
Bác nói, nhà người khác có gì, nhà mình cũng phải có cái đó.
Bác gái cũng đồng tình: “Đúng đấy, cháu mình đỗ vào trường đại học tốt như vậy, làm rạng danh nhà họ Lý chúng ta. Phải thật long trọng, mời thầy cô của Tuyết Lệ, rồi cả họ hàng bạn bè đến chia vui nữa!”
Chị họ, đỗ vào một trường hạng khá, cũng khích lệ: “Đỗ được vào trường tốt như vậy, chắc chắn phải tổ chức lớn chứ.”
Em họ tôi học tiểu học thành tích bình thường, nhưng lên cấp hai thì bỗng nhiên bứt phá, năm nào cũng đạt hạng nhất.
Em ấy còn rất có chí hướng, nói rằng sẽ cố gắng đỗ vào một trường tốt hơn cả tôi.
“Chị tin ở em đấy!” Tôi thực lòng mong em sẽ đỗ vào một trường tốt.
Bác trai và bác gái rất coi trọng việc học hành của con cái, sẵn sàng ủng hộ chuyện học hành.
Hồi đó chị họ mới vào cấp ba, cũng có giai đoạn nổi loạn, trốn nhà đi chơi net giữa đêm. Bác trai và bác gái phải vào quán net kéo chị về, lần đầu tiên động tay với chị. Đánh chị xong, bác gái cũng đau lòng khóc nức nở.
“Chị, vì chuyện của chị, dạo này bác gái tóc bạc hẳn đi rồi, chị không nhận ra sao? Hôm đó cô giáo gọi điện kể chuyện chị trốn học, bác gái sợ chị gặp chuyện chẳng lành, chạy ra ngoài tìm, suýt nữa bị tai nạn.” Tôi nắm tay chị họ, nói.
Chị chạy đến ôm lấy bác gái, khóc òa và xin lỗi không ngừng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/long-hieu-thao-de-danh-cho-bac/chuong-11.html.]
Từ đó, chị bỗng như lớn hẳn, không còn nổi loạn nữa, dần tập trung vào học hành, kết quả cũng từ đó mà tiến bộ dần.
Cuối cùng, chị đạt được thành quả xứng đáng, phát huy hết sức trong kỳ thi đại học và đỗ vào một trường tốt.
Bác trai và bác gái mừng khôn tả.
Với em trai họ, tôi biết bác đặt nhiều kỳ vọng.
Nếu như chỉ là một đứa cháu gái mà đỗ đại học tốt cũng khiến bác hãnh diện như vậy, nếu là con trai ruột thì không biết bác còn tự hào đến nhường nào.
Tôi muốn họ đạt được mong ước, muốn mọi điều suôn sẻ.
—-----
Buổi tiệc mừng nhập học rất đông vui và long trọng, hôm đó có rất nhiều khách tới chung vui.
Ngay cả chủ tiệm sửa xe của bác cũng đến tặng quà.
Duy chỉ có cha mẹ ruột của tôi không xuất hiện.
Kể từ vụ ba nghìn tệ trước đó, ba mẹ đã cắt đứt liên lạc, họ làm thật và xem như không hề có đứa con gái này.
Ngày tôi nhập học, họ dẫn em trai đi du lịch.
Nhưng, tôi đã sớm không còn bận lòng về chuyện đó nữa.
Trong kỳ nghỉ hè, thầy giáo cấp ba giới thiệu cho tôi một công việc dạy kèm. Số tiền kiếm được có thể tạm dùng làm phí sinh hoạt cho đại học.
Học phí đại học tôi đã đăng ký vay hỗ trợ.
Vừa vào đại học, tôi liền tìm việc làm thêm cuối tuần, bắt đầu cuộc sống bận rộn giữa việc học và làm thêm.
Dù rất mệt, nhưng cũng đầy ắp ý nghĩa, tôi thấy tương lai tràn đầy hy vọng.