Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

LẠC ƯƠNG - CHƯƠNG 11

Cập nhật lúc: 2025-02-03 08:58:06
Lượt xem: 855

Chú Hoắc trước mặt đông đảo khách khứa, tát một cái lên mặt Hoắc Diễn.

"Làm ra chuyện như vậy, con còn cần mặt mũi nữa không?"

Từ Gia Ức chắn trước mặt Hoắc Diễn, khóc lóc cầu xin cho Hoắc Diễn.

"Chú đừng trách A Diễn."

Nhất thời, nhà họ Hoắc loạn thành một đoàn.

Hoắc Diễn nhìn thấy tôi đứng phía sau đám đông, anh ta định đi qua giải thích gì đó với tôi, nhưng lại bị bố mẹ Từ Gia Ức ngăn lại.

"A Diễn, con không thể đi, con phải cho chúng ta một lời giải thích."

Bữa tiệc này cuối cùng tan sớm.

Hơn mười giờ tối, người nhà họ Từ mới rời khỏi nhà họ Hoắc.

Có lẽ là hai nhà đã thương lượng xong phương án giải quyết, lúc rời đi trên mặt họ đều nở nụ cười, nói chuyện cũng rất khách khí.

Tôi về phòng ngủ đi ngang qua thư phòng, vừa hay nghe thấy chú Hoắc nói với dì Hoắc: "Hai ngày nữa cho chúng nó đính hôn, em chuẩn bị trước tiệc đính hôn đi."

Đêm đó, Hoắc Diễn gõ cửa phòng tôi.

Tôi giả vờ không nghe thấy.

Hôm sau, tôi chuẩn bị ra ngoài đi làm thêm cùng Trần Linh, lại bị Hoắc Diễn chặn lại.

Anh ta giải thích với tôi: "Anh không biết hôm qua đã xảy ra chuyện gì, anh bị người ta hạ dược."

"Ồ." Tôi cười nhìn anh ta: "Là bị người ta hạ dược, hay là tự mình hạ dược?"

Trong mắt Hoắc Diễn lộ ra vẻ đau khổ.

"Sao anh có thể tự mình hạ dược?"

"Sao lại không thể?" Tôi mỉa mai: "Hoắc Diễn, kiếp trước chẳng phải anh đã tự mình hạ dược, hủy hoại sự trong sạch của tôi, rồi lại để tôi thay anh gánh tội danh sao?"

Kiếp trước, tôi vẫn luôn cho rằng người hạ dược Hoắc Diễn là Từ Gia Ức, mãi đến trước khi chết, Hoắc Diễn mới thú nhận với tôi.

Anh ta nói: "Ương Ương, anh biết làm sao đây? Anh thích em, người như anh vậy mà lại thích em gái mình."

"Anh tưởng làm như vậy, bố mẹ sẽ đồng ý cho anh cưới em, nhưng anh không ngờ bố lại vì chuyện này mà tức chết."

"Ương Ương, nếu không phải vì thích em, anh sẽ không làm bố tức chết, cũng sẽ không cả đời sống trong áy náy, đến gặp mẹ cũng không có dũng khí."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/ajax/get-chapter.]

"Ương Ương, em cũng có lỗi, cho nên em phải ở lại địa ngục cùng anh."

Nói xong, anh ta đột nhiên ôm chặt lấy tôi.

"Ương Ương, em đừng rời xa anh."

"Anh sai rồi, anh thật sự sai rồi, anh không nên bắt nạt em."

Hoắc Diễn của kiếp trước lừa người khác, cũng lừa chính mình.

Anh ta thậm chí có thể đổ hết tội hạ dược lên đầu tôi, để tự huyễn hoặc bản thân, khiến bản thân dễ chịu hơn một chút.

Anh ta vẫn luôn là một kẻ hèn nhát tự lừa mình dối người, bất kể là kiếp trước, hay là kiếp này.

"Xin lỗi."

Hoắc Diễn khàn giọng cầu xin tôi tha thứ: "Kiếp trước là anh có lỗi với em, Ương Ương, anh thật sự biết sai rồi, em tha thứ cho anh, được không?"

"Nhưng lần này thật sự không phải anh hạ dược, em phải tin anh."

Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!

Anh ta muốn đưa tay kéo tôi, lại bị tôi ghét bỏ bẩn thỉu mà tránh ra.

Lúc quay người bước đi, tôi nghe thấy Hoắc Diễn vẫn đang nói: "Ương Ương, anh sẽ hủy bỏ hôn ước với Từ Gia Ức."

"Em hãy đợi anh."

Tôi đi thẳng, không hề quay đầu lại.

11

Khi sắp khai giảng đại học, Trần Linh đến nhà họ Hoắc giúp tôi chuyển đồ.

Bố mẹ Hoắc lại khôi phục thái độ lạnh nhạt trước đây với tôi.

Nghe tôi nói muốn chuyển đi, bọn họ cũng chỉ bình thản nói vài câu khách sáo.

Vốn dĩ mọi chuyện đều rất thuận lợi, nhưng không ngờ Hoắc Diễn lại về nhà sớm.

Anh ta chặn tôi lại: "Bố mẹ đồng ý cho em chuyển đi?"

Thấy tôi gật đầu, anh ta vẫn không chịu tin.

"Không thể nào, bố mẹ nói bọn họ rất thích em, vẫn luôn coi em như con gái ruột, em đợi anh đi hỏi bọn họ."

Lúc anh ta vào nhà, tôi và Trần Linh đã cầm đồ rời đi.

Ra khỏi tiểu khu, lại gặp Từ Gia Ức.

 

Loading...