Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Kim Châu - Chương 9

Cập nhật lúc: 2024-08-08 15:17:35
Lượt xem: 217

Nhờ khuôn mặt này mà trước quán hoành thánh nhỏ của tôi đã có một hàng dài người xếp hàng dài.

Chỉ chưa đầy một giờ, tất cả đã được bán hết.

Lúc đóng cửa hàng, Bạch Tranh mỉm cười với khách hàng chưa ăn cơm: “Ngày mai đến sớm.”

Mọi người vốn đang uể oải, khi nhìn thấy nụ cười của hắn, mọi lo lắng đều tan biến.

Một số phụ nữ trẻ thậm chí còn đỏ bừng má.

Ta không khỏi thở dài trong lòng: Đây quả thực là một thế giới xét đoán khuôn mặt!

20

Trên đường trở về làng Đào Hoa.

Ta tính toán kỹ lưỡng, sau khi loại trừ chi phí, ta lãi ròng hai lạng bạc.

Điều này dựa trên cơ sở là ngày đầu tiên ta sợ mất tiền nên đặc biệt chuẩn bị ít nguyên liệu hơn.

Nếu điều này tiếp tục, ta có thể sẽ sớm mua được một căn nhà nhỏ trong trấn.

Nghĩ tới đây, khóe miệng ta bất giác nhếch lên.

Bạch Tranh ở bên cạnh thấy vậy thì đỏ mặt, mất tự nhiên nói: "Tại sao ta cùng nàng về nhà, nàng lại vui vẻ như vậy?"

Ta: ?

Ngay khi bọn ta đang đắm chìm trong thế giới của riêng mình, bọn ta nhanh chóng đến lối vào làng Đào Hoa.

Chú Ngưu đã hơn sáu mươi tuổi, đang ngồi trên tảng đá lớn ở cổng làng hút thuốc.

Nhìn thấy một thiếu niên cực kỳ đẹp trai đi theo phía sau, lão đứng bật dậy.

Lão nheo mắt lại và đến gần hơn, lượn vòng quanh bọn ta hai lần.

Sau đó, lão nhỏ giọng nói với ta: “Liễu tiểu thư, ngươi lại nhặt được tướng công ở đâu vậy? Hắn còn đẹp trai hơn người lần trước nhiều…”

Ta: Chú ơi, xin đừng nhắc đến chuyện đó nữa.

Bạch Tranh nghe vậy, đôi mắt đào hoa như chìm trong ao nước lạnh, giọng nói càng lạnh lùng hơn.

Hắn hỏi ta: "Người lần trước là ai?"

21

Trên đường từ cổng làng đến sân nhà mình, Bạch Tranh luôn mang vẻ mặt lạnh lùng.

May mắn thay, dọc đường không có người.

Khi mở cửa vào sân, ta thấy con gà mái đang nằm phơi nắng giữa sân.

Nghe thấy động tĩnh, nó thờ ơ liếc nhìn về phía này.

Nhưng khoảnh khắc tiếp theo.

Nó bay lên không trung, toàn bộ lông trên người dựng đứng, vừa lăn vừa bò về chuồng gà.

Thiết Mộc Lan

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/kim-chau/chuong-9.html.]

Đúng là có tiền đồ.

Ta chuyển củi từ nhà ra sân và làm một chiếc giường nhỏ.

Đối mặt Bạch Tranh đang một mình hờn dỗi nói: "Hôm nay ngươi ngủ tạm ở đây đi.”

“Đợi một thời gian nữa ta sẽ mua thêm đồ cho ngươi.”

Từ tối qua đến giờ ta và Bạch Tranh hầu như không chợp mắt được một giây phút nào.

Không có gì quan trọng hơn bây giờ hơn là ngủ một giấc thật đã đời.

Bạch Tranh cũng không cự tuyệt, đi vào phòng chính lấy ra một cái chăn bông, đi đến phòng bên.

Trước khi đóng cửa, hắn ném cho ta một cái nhìn trịch thượng ở bên ngoài phòng.

Không biết tại sao, nhưng ta luôn cảm thấy vẻ mặt của hắn như muốn nói: Không thể ngủ với ta trong vòng tay đâu. Ai bảo nàng làm ta tức giận chứ, hừ!

Ta nghĩ có lẽ ta bị ảo giác do thiếu ngủ.

Thế nên sau khi tắm rửa một lát, ta ngã xuống giường và ngủ thiếp đi mà không hề quan tâm đến xung quanh.

Khi tỉnh lại lần nữa, đã là giờ Thân.

Hoàng hôn dần lặn, bầu trời đầy sương mù.

Trong sân, Bạch Tranh đã chặt củi xong.

Khi thấy ta đi ra, hắn làm như không có chuyện gì xảy ra và hỏi: “Kim Châu, tối nay ăn gì?”

Ta nhìn hắn, người có vẻ hết giận dỗi, nói: "Ăn gà om thì sao?"

Bạch Tranh dè dặt gật đầu, nói: "Được!"

22

Từ nay trở đi hàng ngày vào giờ Mão.

Ta và Bạch Tranh dắt xe bò đến một thị trấn Mười Dặm để bán hoành thánh.

Sau đó, buổi trưa trở về làng.

Dù có hơi vất vả một chút nhưng ví tiền của ta ngày càng béo lên.

Hôm nay, sau khi đóng cửa hàng, ta và Bạch Tranh đi chợ trong trấn.

Ta mua muối, giấm, nước tương, nồi đất và những thứ cần thiết hàng ngày khác.

Khi bọn ta về đến làng, trăng đã lặng lẽ trèo lên cành.

Chiếc xe bò lắc lư, Bạch Tranh nửa nằm nửa ngồi, ngậm một cọng cỏ trong miệng.

Đêm nay yên tĩnh đến lạ thường, thậm chí không có tiếng côn trùng nào.

Khi ta đang đếm số tiền kiếm được trong hôm nay, Bạch Tranh đột nhiên nheo mắt lại.

Đúng lúc này, bảy tám người đàn ông mặc đồ đen đột nhiên từ bốn phía nhảy ra, tất cả đều bịt mặt.

Người dẫn đầu nhìn chằm chằm vào tôi và nói với những người phía sau: "Nàng ta là Liễu Kim Châu! Hãy g.i.ế.c nàng ta!"

Dứt lời, hắn ta tấn công ta bằng một thanh kiếm sắc bén.

Loading...