Khương Anh - 14
Cập nhật lúc: 2025-02-04 03:20:51
Lượt xem: 1,077
Có lần, Thẩm Thừa uống rượu hoa cùng đám công tử ăn chơi đánh nhau. Đám công tử kia cậy nhà có quyền thế không chịu bỏ qua, chỉ đành để ta qua đó dàn xếp chuộc người. Thẩm Thừa người thì bị giam cầm, nhưng miệng vẫn lớn tiếng chửi bới. lấy gì mà răn đe những người khác?
Tiêu Yến bằng lòng với yêu cầu của ta. Nhưng hắn đã ban ân điển, Thẩm gia lại không nhận được. Thẩm Thừa vẫn như dáng vẻ trong ký ức của ta, đối với Tiêu Yến, Thẩm Hoài Ngọc thì ngọt ngào cung thuận, quay lưng lại dẫn đám bạn học mở sòng bạc, buôn lậu hàng hóa trong cung ngoài cung.
Ta không cho phép nha hoàn nghị luận chuyện này. Xuân Chi tò mò: "Đem những tội danh này giao cho Bệ hạ, đủ cho Trường Hưng Hầu nếm mùi đau khổ rồi, tiểu thư còn chờ gì?"
Ta bẻ vụn thức ăn cho cá ném xuống hồ, nhìn những con cá chép vàng đỏ chen chúc nhau tranh mồi, vẫy vùng.
"Bây giờ thu lưới, cũng chỉ là những con cá nhỏ, tôm tép."
Sau đó, đợi Tế Tế lau khô tay, ta mới nói: "Đám thị vệ canh giữ Phượng Nghi cung là làm việc kiểu gì, ngươi đi dò hỏi rồi về báo ta."
Ngày tháng như nước chảy, gần đây gió thu hiu hắt, khiến người ta mất hứng thú. Nghe nói Thẩm Thừa dần dần đưa tay vào những trân bảo của triều đình, ta ý thức được là thời cơ đã đến. Ai ngờ bên này ta còn chưa thu thập xong chứng cứ, bên kia Thẩm Hoài An đột nhiên dâng tấu trong buổi thiết triều.
Hắn quỳ xuống khóc lóc thảm thiết, nói mình sơ suất trong việc dạy dỗ con trai, để Thẩm Thừa vô pháp vô thiên chọc phải đại họa trong nội cung. Thẩm Hoài An khóc đến chân thành, trán rất nhanh đã rớm máu. Hắn nói cam nguyện bị cách chức tước để tạ tội. Về phần Thẩm Thừa, bị hắn đánh cho ba mươi đại côn, người đã hôn mê bất tỉnh, mọi xử phạt đều nghe theo thánh ý.
Ai ai cũng đều biết hắn một lòng nuông chiều Thẩm Thừa, đứa con trai bảo bối do người thê tử quá cố để lại chính là căn cơ mệnh lệnh của Trường Hưng Hầu.
Hành động này của Thẩm Hoài An quả thật đã thể hiện rõ quyết tâm. Không ngờ Tiêu Yến lại không muốn làm lớn chuyện này, bởi lẽ còn liên quan đến mấy vị con cháu tông thất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/ajax/get-chapter.]
Hắn thấy phụ tử Thẩm Hoài An đã hết lòng gánh vác, trong lòng liền nảy sinh ý muốn đồng ý. Tráng sĩ đoạn tay, ngược lại còn cho Thẩm Hoài An thêm cái mỹ danh đại nghĩa diệt thân.
Nếu như nói sự thoái thác của Thẩm Hoài An còn chưa đủ, thì hành động cởi trâm cài đầu chờ tội của Thẩm Hoài Ngọc sau đó đã trực tiếp xoay chuyển tình thế.
Nàng trước tiên viết huyết thư trần tình, rồi lại nhân lúc Tiêu Yến đến thăm, một thân váy trắng quỳ lạy: "Thừa Nhi có tội, nhưng càng là lỗi của thần thiếp và huynh trưởng. Nhiều năm qua đã quá nuông chiều hắn, dung túng đến hắn không còn pháp luật, không còn trời cao, Bệ hạ vạn lần đừng niệm tình cảm, còn mong xử lý công bằng."
Thẩm Hoài Ngọc bị cấm túc nhiều ngày, gương mặt tiều tụy, mặc áo bào rộng kiểu dáng đơn giản khóc đến đáng thương.
Chu Diệu Nương là vì lo liệu tiền bạc cho phủ binh của Tiêu Yến mà bôn ba, động viên từng nhà may áo mùa đông đến chết. Dù là khi còn sống, nàng và Thẩm Hoài An cũng bận rộn với các sự vụ của vương phủ, không rảnh chăm sóc con trai.
Phần lớn thời gian đều giao con trai cho bà lão họ Chu chăm sóc, xuất phát từ áy náy, cũng mặc kệ bà ta nuông chiều hư hỏng.
Tiêu Yến mềm lòng. Hắn hạ lệnh, cách chức vị bồi độc của Thẩm Thừa, Thẩm Hoài An bị phạt bổng một năm.
Một tháng sau, Thẩm Hoài Ngọc có thai.
Trong buổi chầu buổi sáng trong hậu cung, mọi người đều hướng về Thẩm Hoài Ngọc chúc mừng. Nàng mỉm cười gật đầu, lười biếng dựa vào gối mềm.
"Thục Phi."