Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Không Phải Tôi Thì Không Được - Chương 5

Cập nhật lúc: 2024-12-26 08:25:58
Lượt xem: 27,490

Lý Vũ Đồng tức giận, ném tập tài liệu xuống bàn:

"Cô thực sự nghĩ mình quan trọng lắm à? Viết mã lởm rồi để người khác chịu khổ, cô không thấy xấu hổ sao?"

Tôi chỉ tay sang những người khác:

"Chị hỏi họ xem, có thấy phiền không."

Chương Hoa dẫn đầu la ó: "Không phiền phức! Dù sao thì người sửa code cũng đâu phải tôi!"

"Đúng đấy, phòng IT có mỗi chị Trương Tiêu là con gái! Âm thịnh dương suy quá rồi! Vậy mà mấy người còn đuổi chị ấy, đúng là không hiểu nỗi khổ của nhân viên!"

"Tôi thấy tôi không phải đến đây làm việc, mà là đến chùa đi tu! Tôi cần đồng nghiệp nữ!"

Ngoài mấy đứa mới vào bị quản lý Trần chèn ép ra, những người khác đều tức giận thay tôi.

Tôi không ngờ K Thần, người luôn tránh xa những chuyện thị phi, lại lên tiếng.

Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD

Anh ấy là đồng nghiệp gia nhập công ty cùng thời với tôi, và khung framework mà công ty đang sử dụng hiện nay là do tôi và anh ấy cùng xây dựng.

K Thần dừng gõ bàn phím, nhíu mày nhìn quản lý Trần, thẳng thừng nói:

"Quản lý Trần, cấp trên chọn anh làm quản lý không phải vì kỹ thuật của anh xuất sắc, mà vì khả năng quan hệ xã hội và am hiểu nghiệp vụ của anh vượt trội hơn người khác.

"Nhưng tôi đã làm việc với Trương Tiêu nhiều năm, có thể nói một cách công bằng rằng, cô ấy chưa bao giờ nhận được ưu đãi nào chỉ vì là phụ nữ.”

"Ngược lại, dù thể lực có thể không bằng nam giới, cô ấy nhiều lần làm việc vượt trội hơn hẳn họ.

"Cô Vũ Đồng, cô dựa vào đâu mà dùng giới tính để chất vấn một nhân viên đã cống hiến tận tụy như vậy?

"Chỉ dựa vào việc cô mở miệng nói suông vài câu thôi sao?"

Lý Vũ Đồng mặt đỏ tía tai, bị mấy câu nói của anh K thần làm cho nghẹn họng không nói nên lời.

Sau khi nói xong, K Thần liếc nhìn tôi một cái, rồi quay lại bàn làm việc, lạnh lùng tiếp tục gõ mã như chưa có gì xảy ra.

Quản lý Trần, người đã lăn lộn trong chốn công sở nhiều năm, biết nhẫn nhịn đúng lúc, hạ giọng:

"Trước đây là tôi sai. Mọi việc sẽ được bù đắp đầy đủ.

"Cô Trương, chúng ta là đồng nghiệp, hà tất phải làm mọi chuyện khó xử như vậy."

Lão ta liếc mắt ra hiệu cho Lý Vũ Đồng:

"Cô Vũ Đồng, in hợp đồng mới đi.

"Theo lời cô Trương, xử lý khoản bồi thường N+3.

"Vũ Đồng, trước đây là cô làm sai! Công ty đã có quy định rõ ràng, không cần cô tự ý quyết định thay sếp để tiết kiệm chút phí bồi thường."

Lão ta còn định chuyển hướng vấn đề, đẩy trách nhiệm lên Lý Trần Hạo.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/ajax/get-chapter.]

Lý Vũ Đồng tức tối, lườm nguýt một cái rồi xoay người đi in hợp đồng.

Chờ đến khi hợp đồng được đưa tới, tôi ký tên rồng bay phượng múa của mình vào.

Quản lý Trần nhìn tôi chằm chằm, vẻ mặt đầy mong đợi:

"Bây giờ có thể sửa được chưa?"

Tôi giả vờ bối rối:

"Sửa cái gì cơ? Tôi đã chính thức nghỉ việc rồi, sao anh lại bảo tôi sửa chứ?"

Họ Trần nhận ra tôi đang chơi đùa với lão ta, không còn giữ nổi vẻ nịnh nọt lúc nãy nữa.

"Cô đang giỡn mặt tôi đúng không?!" Lão ta tiến lên một bước.

"Quản lý Trần, bình tĩnh nào. Anh muốn tôi làm việc thì dù là toàn thời gian hay bán thời gian cũng phải có quy trình rõ ràng chứ.

"Không thì tôi làm việc không danh không phận, lỡ đâu anh bảo tôi ăn cắp dự án thì sao?

"Nếu là toàn thời gian, tôi yêu cầu tăng lương lên ba vạn một tháng, ký hợp đồng ba năm, mọi quyền giải thích thuộc về tôi.

"Nếu là bán thời gian, mỗi ngày một vạn, cũng đâu cần anh phải cuống lên, chúng ta vẫn có thể bàn bạc mà."

Những người xung quanh giả vờ làm việc, nhưng thực tế đang căng tai nghe.

Hai điều kiện này, điều nào cũng như xẻo thịt lão ta.

Vừa mới sa thải tôi, giờ lại tăng lương mời tôi quay lại, chẳng khác nào tự tát vào mặt mình, sau này làm sao thuyết phục được người khác.

Nhưng nếu là bán thời gian, công ty chắc chắn không duyệt khoản chi này, lại còn không hợp quy trình.

Nghĩ đến lời đe dọa của Lý Thần Hạo, cuối cùng lão ta nghiến răng nói:

"Bán thời gian, tiền tôi tự bỏ."

"Cô cần sửa trong bao lâu?"

"Để tôi tính xem… không quá mười ngày đâu."

Thực ra, tôi chỉ cần tải phiên bản mới lên máy chủ, ghi đè là xong, chưa đến mười giây.

Mười ngày là mười vạn tệ, cuối cùng Trần béo cũng phải cắn răng đồng ý. 

Tôi còn cố tình nói thêm một câu: "Nhớ trả tiền theo ngày đấy nhé."

Tôi đắc ý ôm laptop đến chỗ làm. Lão ta nhìn tôi với ánh mắt nham hiểm: "Tốt nhất là cô sửa được đấy, nếu không tôi sẽ bắt cô nhả ra gấp đôi số tiền này." 

Tôi ung dung chơi game dò mìn cả ngày, tiện thể sửa giúp cậu thực tập sinh mới tốt nghiệp đại học top 985 mấy lỗi nhỏ. 

Sau khi lượn lờ hết ngày làm việc, tôi đến chỗ lão họ Trần lấy tiền rồi về nhà.

Loading...