Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Khói Sương Lưu Ly - Chương 1

Cập nhật lúc: 2025-01-18 04:47:08
Lượt xem: 30

Chương 1: Giao Dịch Nhục Nhã

Con hẻm tối om, tiếng bước chân gấp gáp đuổi theo sau lưng khiến Lưu Thanh Kiều thở hổn hển. Ba tên côn đồ mặt mày bặm trợn, miệng phun ra những lời lẽ tục tĩu, khiến cô khiếp sợ đến mức chân tay rụng rời. Bọn chúng vây chặt lấy cô, bàn tay thô kệch giật mạnh túi xách trên vai Lưu Thanh Kiều. Trong túi không chỉ có tiền thuê nhà tháng này mà còn có cả tiền thuốc thang cho mẹ. Tuyệt vọng, Lưu Thanh Kiều nhắm chặt mắt, nước mắt lăn dài trên gò má tái nhợt.

Đột nhiên, một giọng nói lạnh lùng vang lên cắt ngang bầu không khí căng thẳng: "Buông cô ấy ra."

Lưu Thanh Kiều hé mắt, nhìn thấy một người đàn ông cao lớn, mặc vest đen lịch lãm đứng chắn trước mặt. Khuôn mặt anh ta góc cạnh, ánh mắt sắc bén như d.a.o cạo, tỏa ra khí chất uy quyền khiến người khác không dám nhìn thẳng. Ba tên côn đồ nhìn nhau chần chừ, rồi lầm bầm bỏ đi.

Lưu Thanh Kiều chưa kịp nói lời cảm ơn, người đàn ông đã quay sang nhìn cô, ánh mắt không còn lạnh lẽo như ban nãy, mà thay vào đó là một vẻ dò xét khó hiểu. Anh ta nhếch mép, nở một nụ cười mỉa mai: "Cô nợ tôi một ân tình."

Lưu Thanh Kiều cúi đầu, giọng nói run rẩy: "Cảm ơn anh đã cứu tôi. Tôi… tôi sẽ tìm cách trả ơn anh."

Hoàng Đại bật cười, tiếng cười trầm thấp vang vọng trong con hẻm vắng. Anh ta tiến lại gần Lưu Thanh Kiều, bàn tay thon dài nâng cằm cô lên, ép cô nhìn thẳng vào mắt mình. Ánh mắt anh ta như xuyên thấu tâm can, khiến Lưu Thanh Kiều cảm thấy trần trụi và bất an.

"Trả ơn? Cô nghĩ cô có thứ gì đáng giá để trả ơn tôi?" Giọng anh ta khàn đặc, mang theo chút giễu cợt.

Lưu Thanh Kiều cắn chặt môi, nước mắt lại trào ra. Cô biết mình không có gì cả. Gia đình nghèo khó, bản thân lại chỉ là một cô gái yếu đuối, làm sao có thể trả ơn một người đàn ông quyền lực như anh ta?

Hoàng Đại nhìn thấy vẻ mặt sợ hãi của Lưu Thanh Kiều, ánh mắt lóe lên tia thích thú. Anh ta buông cằm cô ra, giọng nói trở nên nhẹ nhàng hơn, nhưng lại mang theo sự tàn nhẫn đến rợn người: "Trở thành tình nhân của tôi. Đó là cách duy nhất cô có thể trả ơn."

Câu nói như một tiếng sét đánh ngang tai, khiến Lưu Thanh Kiều c.h.ế.t lặng. Cô nhìn người đàn ông trước mặt, khuôn mặt anh ta vẫn đẹp trai như một vị thần, nhưng trong mắt cô, anh ta không khác gì ác quỷ.

Lưu Thanh Kiều lùi lại một bước, lắc đầu nguầy nguậy: "Không… tôi không thể…"

Hoàng Đại nhíu mày, ánh mắt lại trở nên lạnh lùng: "Cô không có quyền lựa chọn. Hoặc là trở thành tình nhân của tôi, hoặc là…" Anh ta ngừng lại, để câu nói còn dang dở treo lơ lửng trong không khí, âm u và đầy đe dọa.

Lưu Thanh Kiều nghĩ đến mẹ đang bệnh nặng, nghĩ đến khoản nợ chồng chất, cô cảm thấy nghẹt thở. Cuối cùng, cô cắn chặt môi, nước mắt rơi lã chã, gật đầu trong tuyệt vọng.

 

Loading...