Kế Hoạch 60 Tỷ RMB - Chương 5
Cập nhật lúc: 2024-09-12 08:45:13
Lượt xem: 311
Đêm đã khuya, nhưng cha tôi vẫn chưa ngủ.
Ông cầm một tờ báo, tôi nhìn kỹ thì thấy nó đang bị cầm ngược.
Cha cố tình giả vờ như vừa mới phát hiện ra tôi: "Con về rồi à?"
"Hôm nay đi với cậu nhóc Lục gia phải không?"
Tôi gật đầu: "Chẳng phải cha đã biết rồi sao?"
Cha tôi ho nhẹ: "Cha chỉ là đang quan tâm con thôi."
Tôi bước tới, ngồi cạnh ông, tựa đầu lên vai ông:
"Cha, con muốn bắt đầu quản lý công ty."
Cha tôi ngạc nhiên: "Lục Tinh Ngôn nói với con à?"
Tôi ngạc nhiên đáp: "Liên quan gì đến anh ta? Đây là tự con muốn."
Cha tôi không hiểu: "Trước giờ con vẫn không thích mấy chuyện công ty, thấy phiền mà."
Tôi thở dài, ánh mắt nghiêm túc: "Cha, con đã nghĩ kỹ rồi, con người vẫn phải dựa vào chính mình."
Theo kế hoạch ban đầu của cha tôi, nếu con gái không thích quản lý công ty, thì sẽ tìm cho cô một người chồng có năng lực, vẫn có thể sống sung sướng mà không lo toan.
Đáng tiếc, nếu con người không thể nắm giữ số phận của mình, dù kế hoạch có hoàn hảo đến đâu cũng sẽ thay đổi.
Cha tôi đương nhiên không đặt hết hy vọng vào Lục Tinh Ngôn, ông đã chuẩn bị một công ty tín thác và để lại tài sản lớn cho tôi.
Nhưng tất cả những thứ đó đều chỉ là của cải bên ngoài.
Một người phụ nữ, nếu không thể tự mình độc lập, sẽ bị xã hội này ăn mòn.
"Con nghĩ kỹ rồi chứ? Đây không phải là chuyện nhỏ, đã bắt đầu thì không thể quay đầu lại, Vũ Vy, cha hy vọng con sẽ chịu trách nhiệm với lời nói của mình."
"Đương nhiên, cha, con muốn tự tay lèo lái cuộc đời của mình."
...
Khi biết tôi bắt đầu tiếp quản công việc công ty, Lục Tinh Ngôn có chút lo lắng, anh ta có một cảm giác bất an không rõ ràng, như thể có điều gì đó từ nay đã mất đi sự kiểm soát.
Lục Tinh Ngôn nửa đùa nửa thật: "Vũ Vy, định làm nữ cường nhân à?"
"Như thế không tốt sao? Chúng ta mạnh cùng mạnh kết hợp."
Tôi nở một nụ cười nửa miệng, "Dù sao em cũng không thể để mọi gánh nặng đều dồn hết lên vai anh."
Lục Tinh Ngôn không có lý do để ngăn cản tôi, chỉ có thể âm thầm không vui.
Hệ thống hỏi tôi: 【Cô không sợ Lục Tinh Ngôn giảm độ hảo cảm sao?】
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/ke-hoach-60-ty-rmb/chuong-5.html.]
Tôi nhún vai: 【Giảm thì lại cày lại thôi, anh ta không muốn tôi làm nhiều việc, Tần Vũ Vy cứ làm theo ý anh ta, rồi cuối cùng được gì?】
Hệ thống im lặng, như thể bị ngắt kết nối.
Tất nhiên, tôi có lý do riêng để làm như vậy, trong cốt truyện, gia đình Tần gặp phải một cuộc khủng hoảng thương mại lớn, cuối cùng là Lục Tinh Ngôn ra tay giúp đỡ, Tần gia mới vượt qua được.
Đó cũng là lý do khiến Tần Vũ Vy một lòng một dạ với Lục Tinh Ngôn.
Người cứu bạn khỏi lửa nước trong lúc nguy nan, một cô gái ngây thơ như Tần Vũ Vy làm sao không yêu được?
Bây giờ, tôi không muốn mắc nợ Lục Tinh Ngôn.
Phòng ngừa sớm, tốt nhất là bày ra chút bẫy để Lục Tinh Ngôn phải đến cầu xin tôi.
Khủng hoảng Tần gia rất đơn giản, là đứt gãy dòng tiền.
Bản edit của Liễu Như Yên, bà trùm phải diện, ăn chộm hãy cẩn thận, lubakachiiii
Cốt truyện viết rất sơ sài, Tần Vũ Vy mù mờ, thậm chí còn không biết vấn đề của công ty nằm ở đâu.
Sau khi được cha tôi giao cho một phần công việc, tôi đã bắt đầu rà soát.
Trong thời gian này, tôi cũng không nhàn rỗi, thỉnh thoảng cùng Lục Tinh Ngôn đi xem phim, hẹn hò.
Chúng tôi càng thân thiết, Châu Thư Ngọc càng không thể ngồi yên.
Cô ta đang cố níu kéo Lục Tinh Ngôn bằng quá khứ của họ.
Thật ngốc nghếch.
Tình cảm giữa con người với nhau không thể chịu đựng được sự lãng phí, nếu tôi là Châu Thư Ngọc, tôi sẽ lợi dụng lúc Lục Tinh Ngôn còn chưa hoàn toàn c.h.ế.t tâm với mình để giành lấy nhiều lợi ích hơn, dựa vào anh ta để thoát khỏi ràng buộc của gia đình.
Đáng tiếc, cô ta vẫn sống trong quá khứ.
...
Nửa đêm, Châu Thư Ngọc giống như tất cả các nữ phụ độc ác, gửi cho tôi một bức ảnh góc nghiêng của Lục Tinh Ngôn, rồi lại thu hồi tin nhắn.
Xem ra hôm nay Lục Tinh Ngôn không vui, đã tìm cô ta để xả nỗi lòng.
Tôi nói với hệ thống: 【Cô ta không chịu được nữa rồi.】
Hệ thống hỏi tôi: 【Nhưng Lục Tinh Ngôn đang ở chỗ cô ta, cô không giận sao?】
【Sao phải giận? Độ hảo cảm của Lục Tinh Ngôn đối với tôi đã lên 77 rồi đấy.】
【Đó không phải là sự phản bội sao?】
【Sự phản bội này vốn đã nằm trong dự tính của tôi, tôi còn lo anh ta không đi tìm cô ta nữa.】
Tôi không thèm để ý đến sự khiêu khích của Châu Thư Ngọc, tập trung vào công việc của công ty.
Đàn ông có thể phản bội tôi, nhưng sự nghiệp thì không.
Có tiền, thì thiếu gì đàn ông?