Kẻ Bị Ghét Bỏ Mang Thai Con Của Alpha Cao Ngạo - 5

Cập nhật lúc: 2025-03-26 16:13:44
Lượt xem: 4

Lâm Song Ngữ chạy một mạch đến thang máy, ấn nút xuống tầng trệt liên tục. Trong đầu cậu chỉ còn một ý nghĩ duy nhất: phải trốn khỏi đây, càng xa càng tốt.

 

Ra khỏi khách sạn, ánh nắng chói chang buổi sớm khiến mắt cậu hoa lên. Lâm Song Ngữ lảo đảo đi trên vỉa hè, cảm giác mệt mỏi và hoảng loạn bao trùm lấy cậu. Chiếc váy ngắn quyến rũ đêm qua giờ đây trở thành gánh nặng, trói buộc cậu vào thân phận Omega giả tạo, thân phận mà cậu muốn vứt bỏ nhất.

 

Về đến căn nhà lạnh lẽo của Bùi gia, Lâm Song Ngữ cố gắng tỏ ra bình thường, lẳng lặng đi vào phòng mình. Căn phòng nhỏ hẹp nằm ở góc khuất của căn biệt thự, khác xa với sự xa hoa lộng lẫy của những nơi khác. Nơi này, giống như chính cậu, luôn bị bỏ quên và hắt hủi.

 

Vừa bước vào phòng, tiếng nói chua ngoa của mẹ kế đã vang lên từ bên ngoài.

 

“Lâm Song Ngữ! Lại đi đâu về giờ này? Cái đồ vô tích sự, chỉ biết ăn bám Bùi gia!”

 

Lâm Song Ngữ khẽ nhắm mắt, hít sâu một hơi để kìm nén cơn giận dữ. Cậu biết, những lời cay nghiệt này sẽ theo cậu đến hết cuộc đời.

 

“Tôi đi đâu không liên quan đến bà.” Lâm Song Ngữ lạnh lùng đáp, giọng nói khàn đặc vì mệt mỏi.

 

Mẹ kế đẩy cửa bước vào, khuôn mặt trang điểm lòe loẹt nhăn nhúm lại vì tức giận. “Mày còn dám cãi hả? Tao nói cho mày biết, từ nay về sau phải ngoan ngoãn nghe lời, đặc biệt là với anh trai mày, Tịch Xuyên. Biết chưa?”

 

“Anh trai?” Lâm Song Ngữ nhếch mép cười khẩy. “Bà cũng biết đó là anh trai tôi sao? Vậy mà bà lại muốn tôi ‘lấy lòng’ anh ta, thật nực cười.”

 

Mặt mẹ kế đỏ bừng, giơ tay định tát cậu. Nhưng Lâm Song Ngữ đã nhanh hơn một bước, nắm chặt lấy cổ tay bà ta, ánh mắt lạnh lẽo như băng giá.

 

“Bà tốt nhất nên giữ tay mình cho cẩn thận.” Giọng nói của Lâm Song Ngữ trầm thấp nhưng đầy đe dọa. “Tôi không phải là Lâm Song Ngữ nhu nhược trước kia nữa đâu.”

 

Mẹ kế giật mình, rụt tay lại, nhìn Lâm Song Ngữ bằng ánh mắt kinh hãi. Bà ta nhận ra, đứa con ghẻ mà bà ta luôn coi thường, dường như đã thay đổi.

 

“Mày… mày dám…” Mẹ kế lắp bắp, không dám tin vào thái độ phản kháng của Lâm Song Ngữ.

 

“Tôi dám làm nhiều hơn thế nữa nếu bà còn dám động vào tôi.” Lâm Song Ngữ buông tay bà ta ra, quay người bước vào phòng, đóng sầm cửa lại.

 

Cậu dựa lưng vào cánh cửa, thở dài mệt mỏi. Cuộc sống của cậu, dường như không bao giờ có thể thoát khỏi bóng tối. Ban ngày là đứa con ghẻ bị ghét bỏ, ban đêm là ca sĩ Omega giả tạo, và giờ đây, lại thêm một vết nhơ không tên – đêm định mệnh với Bùi Tịch Xuyên.

 

Tương lai của cậu, rốt cuộc sẽ đi về đâu?

 

Loading...