Zhihu - Xe tang trên núi hoang - 9
Cập nhật lúc: 2024-10-08 10:11:21
Lượt xem: 17
9.
“Anh cứ theo kịp em là được.”
Tiểu Văn không chịu nói thêm, dùng sức nắm c.h.ặ.t t.a.y tôi rồi chạy điên cuồng về một phía tương đối trũng.
NHAL
Đêm mưa nặng hạt, hơn nữa trời lại tối nên con đường rất khí đi. Tôi ngã liên tục vài lần, có cảm giác phổi cũng sắp bầm dập tới nơi.
Nhưng Tiểu Văn lại chạy cực kỳ nhẹ nhàng, giống như vô cùng quen thuộc với đường đi ở đây. Tôi và cô ấy chạy không lâu thì nghe thấy tiếng nước từ phía trước chuyền tới.
Tôi lập tức ngẩn người, ngẩng đầu nhìn về phía trước thì phát hiện ở đó có một thác nước lớn, độ cao cũng phải khoảng mấy chục mét. Từng giọt nước rơi xuống như cọ rửa mặt đất, hình thành một hồ nước.
Tôi khó chịu, không hiểu tại sao Tiểu Văn lại kéo tôi tới chỗ này.
Tiểu Văn kéo tôi nói: “Chúng ta trốn ra sau thác nước đi, như vậy thì hai con quỷ kia không thể bắt chúng ta được.”
Tôi đang muốn đồng ý thì lúc vô tình cúi đầu lại thấy hồ nước dưới chân Tiểu Văn. Cả người tôi sững sờ, một lúc lâu vẫn chưa động.
Mưa đã ngừng, ánh trăng từ trong mây đen ló ra, từng ngôi sao tỏa sáng trên bầu trời đêm.
Tôi có thể nhìn thấy ảnh ngược của sao trời trong làn nước nhưng lại không thể nào nhìn thấy hình bóng Tiểu Văn!
Cô ấy cũng là quỷ!
Tôi nhìn ảnh ngược trong nước mà sợ tới mức chân mềm nhũn. Nếu là người bình thường thì sao có thể không thấy bóng chứ?
Vì sao chỗ tôi và Tiểu Văn đang đứng lại chỉ có bóng của tôi mà không có của cô ấy?
“Đi thôi, sao lại dừng lại?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/zhihu-xe-tang-tren-nui-hoang/9.html.]
Tiểu Văn âm u đứng sau tôi, nhìn chằm chằm tôi rồi nói: “Chỉ cần trốn ra sau thác nước là hai con quỷ kia không thể tìm thấy anh.”
Da đầu tôi tê dại, ấp úng nói: “Vì sao lại trốn ra sau thác nước là hai con quỷ kia không thể tìm thấy anh?”
Tiểu Văn không trả lời, biểu cảm âm trầm đẩy tôi.
Tay cô ấy lúc này còn cứng hơn cả đá.
Tôi lập tức chặn tay cô ấy lại, nhảy tới chỗ khác như điện giật: “Em nói đi! Có phải bởi vì sau khi em nhảy xuống thác nước bị c.h.ế.t đuối nên chỉ cần tối chỗ có nước là lợi hại hơn đám quỷ trên bờ?”
Tôi hét lớn, to đến mức khàn cả giọng, dùng toàn bộ sức lực hét lên.
Dù thế nào tôi cũng không thể ngờ rằng Tiểu Văn, tài xế và cả cậu thanh niên kia đều là quỷ.
Cuối cùng tôi cũng hiểu rõ vì sao Tiểu Văn lại không sợ tài xế và cậu thanh niên kia rồi. Bởi vì bọn họ là đồng loại!
Cả ba con quỷ đều đang tìm thế thân nhưng thế thân chỉ có một mình tôi nên Tiểu Văn mới chủ động nói cho tôi biết cậu thanh niên và tài xế có vấn đề để tôi theo cô ấy xuống xe.
Mà tài xế và cậu thanh niên bởi vì muốn cướp tôi khỏi Tiểu Văn cũng chọn cách giống như vậy.
Bọn họ đồng thời chỉ trích và xác nhận đối phương là quỷ nhưng cuối cùng Tiểu Văn khôn khéo hơn, thẳng thắn chỉ rõ chứng cứ hai bọn họ là quỷ, thành công lừa tôi đi tới chỗ này.
“Có phải như vậy không? Em nói đi?”
Tôi sắp điên rồi. Trong lòng vừa sợ hãi vừa tức giận.
Tại sao cô ấy lại có thể đối xử với tôi như vậy được?