Yến Hầu trở về - 8
Cập nhật lúc: 2024-11-28 09:32:35
Lượt xem: 3,239
Bầu trời đêm lạnh như nước.
Nhũ mẫu nhìn thấu tâm tư của hắn, lại ra vẻ hỏi: “Quân Hầu liên tiếp hạ mười thành trì, cứu Công chúa Tố Hòa trở về, đã được như ý nguyện, vì sao đến này của lão thân nơi buồn bực không vui?”
Yến Sóc mím chặt môi.
Từ trong kẽ răng bức ra một câu, từng chữ đau lòng: “Sau khi chiến thắng, ta háo hức trở về nhà, không muốn lưu lại thêm một ngày, ngày đêm vội vã chạy về, chỉ vì sớm gặp nàng ấy một lần. Kết quả nàng ấy nói với ta, muốn hòa ly. Nàng ấy nói, mấy năm nay nàng sống không thoải mái.”
Nói đến hai chữ hòa ly, hắn cơ hồ hận không thể đứng dậy, c.h.é.m hết ngọc liễu rũ trước mắt.
Nhũ mẫu lại hỏi: “Vậy Quân Hầu có biết, vì sao Quân Hầu phu nhân lúc này mới nói hòa ly không? Cả thành đều nói, Quân Hầu vì cứu công chúa Tố Hòa mà khai chiến, lại mang theo công chúa Tố Hòa trở về, phu nhân sẽ nghĩ như thế nào?”
Yến Sóc nhướng mày, nghi hoặc phản bác: “Không biết thư sinh nghèo nàn nào đã bịa ra cho ta một câu chuyện hoang đường buồn cười như vậy. Hai nơi khai chiến, tính mạng mấy chục vạn tướng sĩ, ta đường đường là trượng phu, làm sao có thể vì một nữ nhân mà hưng sư động chúng như thế. Tin đồn như vậy, nghe qua coi như xong, những thư sinh ngu xuẩn kia còn chưa tính, Vệ Mãn trí tuệ như thế, sao có thể để trong lòng?”
“Mật thư ngày đó chính là tai mắt ở Quan Trung truyền tin cho ta, rằng phụ tử Lý thị ở Quan Trung không có ở đây, nhân cơ hội tấn công đoạt thành. Cơ hội ngàn năm có một, ta đương nhiên không thể bỏ qua. Tố Hòa cũng bị nhốt ở Quan Trung, trùng hợp thì cứu, mặc dù muội ấy không cùng một họ với ta nhưng cũng là con của phụ vương ta.”
Hắn bỗng nhiên im lặng, chỉ sửa miệng nói: “Cùng huyết thống với ta, cứu thì có làm sao. Những chính sự triều đình, bí mật thâm cung này, không cần nói với nữ tử.”
Lão nhũ mẫu nói: “Nàng ấy cũng không phải chỉ là nữ tử, Quân Hầu, nàng ấy là thê tử của ngài. Nếu có giấu giếm, tất có khoảng cách. Nếu Quân Hầu phu nhân cảm thấy không thoải mái, cũng nhất định là ngài làm chưa hết sức.”
Yến Sóc im lặng không lên tiếng.
Năm đầu thành hôn là hắn kiêu ngạo, sau đó lâu dài, mặc dù biết Vệ Mãn tốt, nhưng vẫn làm theo ý mình, hôm nay nghĩ lại, lấy lòng nàng khắp nơi, nhân nhượng nàng mọi chuyện. Nàng không vui, là lỗi của hắn.
Hồi lâu mới nói: “Ta xé thư hòa ly. Trời sáng ta sẽ đi tìm nàng. Ta thích nàng, ta không hòa ly.”
Bậc thang ngọc lạnh lẽo, Yến Hầu phong trần mệt mỏi trở về, ngồi nhìn bầu trời đầy sao.
Cuộc sống không thích bị miễn cưỡng.
Cuộc sống không thích nhượng bộ.
Lại lần đầu tiên may mắn như thế, từng bị ép thành hôn vì báo ơn. Từ nay về sau có một nữ tử để yêu, giang sơn vạn dặm sẽ tốt, không cô đơn nữa.
12
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/yen-hau-tro-ve/8.html.]
Sau hừng đông, ta hoảng hốt tỉnh giấc, không biết trong mộng là sự thật, hay là ta phán đoán nằm mơ ra được.
Lúc đi ra ngoài, vừa hay gặp Yến Sóc đang thao luyện những tướng sĩ trẻ tuổi kia, một đám mệt mỏi đến kiệt sức nhưng lại không dám kêu khổ kêu ngừng.
Thấy ta đi ra, Yến Sóc quay đầu lại, gọi ta một tiếng: “Vệ Mãn”
Thương tích của Yến Sóc đã ổn, quyết ý khởi hành, mặt mày lộ nhuệ khí, có thể biết được sau khi trở về muốn thanh toán người ám sát sau lưng lần này, triều đình lại có biến động.
Ta lo lắng, lại kiểm tra vết thương của Yến Sóc: “Nghĩa huynh, đừng quá vất vả.”
Mấy ngày nương tựa lẫn nhau chạy trốn, hơn nữa ta vốn đối với hắn đã có ký ức phu thê, tư thái động tác khó tránh khỏi quen thuộc. Ngược lại Yến Sóc, không hề không thích ứng, khép vạt áo lại như bình thường, cụp mắt nhìn ta, đột nhiên nói: “Lần này chưa về đất tổ, trong từ đường cũng chưa kịp gọi tên nàng, Mãn Mãn gọi ta là nghĩa huynh, kỳ thật về lý không hợp.”
Ta mới chú ý tới, bắt đầu từ sáng nay, hắn đã không gọi ta là nghĩa muội, ngược lại gọi khuê danh của ta, Mãn Mãn.
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
Kiếp trước Yến Hầu thích gọi ta như thế, luôn gọi ta là Mãn Mãn, Mãn Mãn.
Ta đè sự khác thường trong lòng xuống. Đổi giọng gọi hắn là “Quân Hầu”, mới thấy Yến Sóc buông lỏng lông mày, giống như một tầng gông xiềng thập phần để ý được giải trừ, rất hiếm hoi mím môi nở nụ cười.
Lại nghe bên ngoài có tiếng xe ngựa dừng lại, quay đầu nhìn lại, thấy một cỗ bảo mã hương xa đang đi đến thôn xá nhỏ này.
Trên bảo mã hương xa có một mỹ nhân áo trắng bình thường, tỳ nữ đỡ nàng, còn chưa mở miệng đã có mùi hương bay tới, thoáng cái đã cho ta biết thân phận của nàng.
Là nữ tử khuynh đảo Trung Nguyên, Công chúa Tố Hòa.
Nàng vừa thấy Yến Sóc, liền ngã sấp xuống đất khóc: “May là Yến Hầu ở đây, cầu cứu ta một mạng.”
13
Không ngờ lần này Yến Sóc muốn đưa ta về đất tổ ghi tên lên gia phả vương thất, gặp phải ám sát, thay đổi quỹ đạo ban đầu, nên chúng ta lại gặp được Công chúa Tố Hòa ở chỗ này.
Hôm nay Hán thất trong thiên hạ suy yếu, Công chúa Tố Hòa mỹ mạo vô song, người khao khát mỹ mạo của nàng không ít. Viên tướng quân Ký Châu đã lớn tuổi, lại còn chẳng biết xấu hổ cầu hôn Công chúa Tố Hòa, vì thế lực của Viên thị, Công chúa Tố Hòa không thể không gả.
Hôm nay gặp phải đoàn người của Yến Hầu, như gặp cọng rơm cứu mạng.