Yến Hầu trở về - 7
Cập nhật lúc: 2024-11-28 02:31:54
Lượt xem: 2,979
Bên cạnh đống lửa, mấy vị tướng trẻ ngồi bên cạnh tướng lĩnh thủ thành, xô đẩy một vị mặt đỏ bừng trong số đó, hắn mượn rượu mở miệng với ta: “Mãn Mãn cô nương, trong thành có lục mai hiếm thấy, không biết nàng có hứng thú hay không? Ta nguyện cùng nàng đi xem.”
Thanh niên mặt mày nghiêm túc, thẹn thùng chính trực.
Mi mắt ta run lên. Đúng rồi. Ta không có hôn ước trong người, sớm muộn gì cũng phải tìm vị hôn phu, thanh niên trước mắt nổi tiếng, nhìn trước cũng chưa hẳn không thể.
Lại nghe bên cạnh nhấp một tiếng, mọi người kinh hoảng ghé mắt. Yến Hầu c.h.é.m chủy thủ vào trong xương hươu, cắt thịt như khí thế cầm binh. Hắn nhướng mắt phượng: “Không biết hạ quan thành phòng tướng sĩ đều mỏi mệt mà còn có nhàn tâm ngắm hoa? Huống chi đang gió tuyết lớn, nghĩa muội ta thân thể thiên kim, bị thổi hỏng làm sao bây giờ?”
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
Tướng lĩnh lớn tuổi vội vàng hòa giải, trước trách cứ vị tướng trẻ lỗ mãng, chuyển hướng câu chuyện. Cuộc trò chuyện lại trở nên linh hoạt.
Không biết ai mượn rượu đánh bạo, hỏi Yến Sóc: “Không biết Quân Hầu, có giống như nhi lang bình thường, có nữ tử trong lòng không?”
Ngọn lửa bùng lên.
Qua một lúc, Yến Sóc chần chờ nói: “Có. Nàng không giống người khác, rất sống động, lá gan lớn, dám khóc lóc ầm ĩ với ta, lại là một cô nương rất tốt. Ta sống trên đời này được hai mươi năm, cảm giác đau đầu nhưng vui mừng như vậy hiếm có, đây chính là vừa ý.”
Ta liếc mắt nhìn đống lửa, nhất thời có chút sững sờ. Ta chỉ biết người tố chất và tính cách tao nhã ôn hòa, dường như không phù hợp với những miêu tả này.
Đúng lúc ông lão ở thôn xá đến thêm rượu, nhỏ giọng lẩm bẩm: “Quân Hầu chưa cưới thê tử, còn nhiều vị cô nương cũng không có vị hôn phu. Đáng tiếc Quân Hầu đã có ý trung nhân, hai người lại là nghĩa huynh nghĩa muội. Đêm hôm đó đến gõ cửa tá túc, còn tưởng rằng là phu phụ quý nhân mới trốn tới từ đâu.”
Thanh âm không lớn, tản mạn trong đống lửa thiêu đốt khói nhẹ, không biết rơi vào trong lòng ai.
Nửa cuộc vui sau ta liền ít nói.
Rượu ngon nên uống hơi nhiều một chút, nửa say nửa tỉnh, có người lấy chén của ta ra.
Ta không mở mắt ra được, theo bản năng bám lấy cánh tay hắn, lại cảm thấy thân thể người nọ đột nhiên căng thẳng. Chăm chú nhìn ta hồi lâu, mới vươn mu bàn tay nhẹ nhàng lau chùi vết rượu trên mặt ta. Tay cầm đao kích quen thuộc, trong lúc nhất thời mềm mại lại kiên nhẫn.
Ta cố sức mở mắt, chỉ nhìn vào đôi mắt đen kịt của Yến Sóc, nóng bỏng như sao. Ta mờ mịt một tiếng nói: “Nghĩa huynh.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/yen-hau-tro-ve/7.html.]
Trong nháy mắt đánh thức hắn.
Hắn là nghĩa huynh trên danh nghĩa của nàng.
Quân Hầu chưa có thê tử, Vệ Mãn chưa có phu quân. Nhưng Vệ Mãn, đối với hắn là nghĩa muội.
Yến Sóc run lên, buông tay ra, đột nhiên đứng dậy lui về phía sau hai bước. Hắn đã vượt quá khuôn phép.
11
Ta mơ thấy kiếp trước.
Yến Sóc sinh ra tôn quý, tính cách kiêu ngạo nhất, hận nhất là bị người ta uy hiếp, ghét nhất là bị người ta miễn cưỡng.
Cho dù Vệ gia đẩy ta lên vị trí Quân Hầu phu nhân, cũng không có chỗ tốt gì, ngược lại bị Yến Sóc ghi nhớ trong lòng, người nhà Vệ gia có chức quan đều bị bắt không đủ tư cách bãi quan, chỉ có một danh hiệu trống rỗng là thông gia của vương thất.
Dù sao phụ thân ta vì nước mà chết, Yến Sóc cũng không có thù tất báo lên đầu ta.
Chỉ là mấy năm đầu thành hôn, hắn vốn xuất chinh bên ngoài, gần ít cách nhiều, cho dù trở về Thượng Dương, ánh mắt cũng không quét qua ta.
Nhưng dù sao ta cũng thích hắn. Cho nên ta thường xuyên thỉnh giáo nhũ mẫu mà Yến Sóc kính trọng nhất. Có lúc vì Yến Sóc cho một chút ngon ngọt mà nhảy nhót, có lúc vì làm sai chuyện chọc giận hắn mà ảo não.
Bà ấy chỉ cười nhìn ta nói: “Quân Hầu phu nhân, Quân Hầu thích phu nhân. Chỉ là ngài ấy từ nhỏ đã kiêu ngạo, phải cho ngài ấy tời gian, phu phụ người vẫn còn trẻ, Quân Hầu lại cứng đầu, dù sao cũng phải có thời gian để rèn luyện.”
Ta đoán chừng bà ấy chỉ là vì dỗ ta vui vẻ. Nhưng ta không vô tri vô giác. Lấy ví dụ mỗi lần nghênh đón hắn chiến thắng trở về nhà ta liền biết.
Năm đầu thành hôn, ta chờ ở cửa cung Thượng Dương, tơ liễu đều thổi vào mặt ta, hắn có thể cứng rắn cưỡi ngựa không liếc xéo đi qua bên người ta. Về sau thấy ta sẽ khẽ gật đầu, nói vài câu. Về sau nữa, băng tan tuyết tan, hắn còn chưa tới cửa cung, liền xoay người xuống ngựa, vừa nhìn vừa sải bước đi về phía ta. Chỉ là thời gian băng tan tuyết tan không lâu, đã có chuyện của Công chúa Tố Hòa.
Trong giấc mơ lần này, ta mơ thấy vẫn ở chỗ nhũ mẫu của Yến Sóc, chỉ là không có ta xuất hiện.
Dưới tàng cây ngọc liễu cao cao, nhũ mẫu ngồi ở vị trí bà ấy thường ngồi, nơi mà ta từng ngồi vô số lần, là Yến Sóc sắc mặt rất khó coi. Thiết giáp vẫn chưa thay, toàn thân hào khí chinh chiến trên chiến trường, lại thất hồn lạc phách.