TUYẾT LÊ NGẠO CỐT - Chương 11
Cập nhật lúc: 2024-06-29 00:23:06
Lượt xem: 1,254
12.
Ta đưa bàn tay trái ra trước mặt thế tử.
“Ngài nhìn xem, nó còn chảy m.á.u kìa!”
Thế tử hừ lạnh một tiếng:
“Ngươi đừng có bán thảm ở trước mặt ta, ta không dễ bị lừa đâu.”
“Không phải bán thảm”, ta ăn ngay nói thật, “Đây là do nô tỳ tự mình cắt vào tay.”
“Nô tì hầu hạ bên người tỷ tỷ quá khó khăn.”
Ta cho thế tử xem đôi bàn tay nứt nẻ vì lao động nặng nhọc suốt mấy ngày qua.
“Là do ta không cam lòng sống một cuộc sống như vậy, muốn tìm một con đường khác cho chính mình.”
Thế tử liếc mắt một cái, đáy mắt dâng lên cảm xúc cuồn cuộn:
“Thế cho nên, ngươi nghĩ ra cách quyến rũ biểu huynh sao?”
“Nếu không thì nô tì có thể làm gì đây?”
“Ngươi không thể bình tĩnh đợi ta sao?”
“Ta vẫn luôn đợi ngài, vốn tưởng rằng thế tử sẽ mau chóng kiếm cớ đưa ta về, nhưng ta cứ đợi, đợi mãi vẫn không chờ được bóng dáng của ngài.”
Ta cụp mắt xuống, nhìn chằm chằm vào mũi giày:
“Nếu chưa từng đợi thì có lẽ ta sẽ không chờ đến hôm nay mới nghĩ cách quyến rũ biểu thiếu gia.”
“Hoàng thượng đột nhiên có hứng muốn ở lại khu săn b.ắ.n thêm mấy ngày, hôm nay ta vừa mới về đến nhà. Ta nghe ma ma quản sự nói ngươi bị người mang đi, đến quần áo cũng chưa kịp thay đã vội chạy đến đòi người.”
“Còn ngươi thì sao? Ngoài miệng luôn nói nhớ ta nhưng tay thì lại để cho người khác sờ vào.”
Thế tử bất ngờ cắn mạnh vào vai ta.
Đau đớn trên vai truyền đến, đột nhiên có thứ gì đó được nhét vào trong tay ta.
Đó là một ống nhỏ có chứa mũi tên ở bên trong.
Thế tử ngẩng đầu nhìn ta, l.i.ế.m l.i.ế.m vệt m.á.u bên môi:
Edit bởi Ú nu phơi nắng, đứa nào reup sẽ bị ỉa chảy suốt đời!!!
“Đây là lễ vật đặc biệt chuẩn bị cho ngươi. Mũi tên này rất sắc bén, có thể giec người trong tích tắc.”
Ta nhận lấy ám khí, trong đầu đột nhiên nảy ra một ý nghĩ:
“Hôm nay thế tử mang ta đi, chỉ sợ biểu thiếu gia sẽ không vừa lòng.”
“Ta mà phải sợ hắn sao?”
Thế tử cười nhạt, không hề để tâm.
“Ý của nô tì không phải như vậy. Ngài và biểu thiếu gia dù sao cũng là huynh đệ, thực sự không nên vì ta làm tổn thương tình nghĩa.”
Ta ngập ngừng nói tiếp:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/tuyet-le-ngao-cot/chuong-11.html.]
“Không thì thế tử chọn lấy vài cô nương xinh đẹp đưa đến phòng biểu thiếu gia, có lẽ ngài ấy sẽ hiểu cho tấm lòng của ngài.”
Thế từ im lặng một lúc rồi mới chậm rãi hỏi lại:
“Ngươi muốn phân bớt sủng ái của tỷ tỷ ngươi sao?”
Đúng vậy.
Với tư cách là thiếp thất, hiện giờ tỷ tỷ không có chỗ dựa sau lưng, nàng chỉ đang cậy vào việc biểu thiếu gia sủng ái mà ngang ngược làm càn.
Nhưng hôm nay ở trong vườn, biểu thiếu gia đã động tâm với ta, sau này chắc chắn y cũng có thể bị người khác thu hút.
Một khi có quá nhiều nữ tử vây quanh y, có lẽ tỷ tỷ sẽ bị biểu thiếu gia bỏ qua ngay lập tức.
Nếu thế thì chỗ dựa của tỷ tỷ cũng sẽ biến mất.
Thế tử nâng cằm ta lên:
“Nguyên Nghi La, đây là lần thứ hai ngươi lợi dụng ta”
“Ngươi còn nói chính mình thích hoa mai, ta thật không nhìn ra ngươi và hai chữ ‘cao khiết’ có gì dính dáng đến nhau!”
Ta nở nụ cười:
“Lời này chỉ để lừa biểu thiếu gia thôi, sao thế tử có thể tin được!”
“Khi còn trẻ ta rất thích hoa lăng tiêu. Ta rất hâm mộ nó, tuy thân dựa tường cao nhưng lại tùy ý vươn mình mà nở rộ một cách rực rỡ.”
“Hoa lăng tiêu?”
Thế tử cân nhắc lời nói của ta một lúc rồi mới buông ta ra:
“Nó khá giống ngươi đấy.”
“Được rồi. Vậy cứ theo ý ngươi mà làm, chọn ra vài cô nương xinh đẹp đưa cho biểu huynh đi.”
Hắn nói xong lại dặn dò thêm một câu:
“Cứ hỏi qua xem các nàng có nguyện ý không. Nếu như nguyện ý thì hãy đưa cho biểu huynh.”
Ta dựa theo ý thích của biểu thiếu gia, chọn ra được bốn cô nương vừa thông minh lại cẩn thận, nói cho họ về sở thích của biểu thiếu gia.
Thừa dịp tỷ tỷ ngủ trưa, ta đem người đưa đến viện biểu thiếu gia.
Sau khi nghe xong ý đồ của ta, biểu thiếu gia không chút nghĩ ngợi liền mở miệng cự tuyệt:
“Biểu đệ làm vậy là có ý gì? Chẳng lẽ hắn cảm thấy loại người nào ta cũng có thể tiếp thu sao?”
Y dùng lời lẽ chính đáng mà nói:
“Ta đã có Kỳ Lý, sao có thể vấn vương bên người khác được nữa?”
Thế nhưng khi thấy rõ dung nhan của bốn vị cô nương, y lại mím môi.
“Nhưng dù sao đây cũng là ý tốt của biểu đệ, ta cũng không tiện từ chối. Thôi, ngươi để các nàng ở lại đây đi!”