TRÀ XANH NHẤT ĐỊNH PHẢI CÓ ĐƯỢC BẠN TRAI CỦA TÔI - CHƯƠNG 1
Cập nhật lúc: 2024-10-10 16:18:42
Lượt xem: 2,591
1
Cổ tay tôi truyền đến cơn đau dữ dội.
Ai đó đang dùng sức bó chặt cổ tay tôi, như muốn bóp nát nó.
Tôi nhíu mày vì đau, quay đầu nhìn sang, vừa vặn bắt gặp vẻ mặt vô cùng khó coi của Trình Gia Thụ.
Theo ánh mắt của Trình Gia Thụ, tôi nhìn thấy Trần Điềm ướt sũng, đường cong cơ thể hiện ra lờ mờ dưới ánh đèn, trên mặt còn mang theo chút ương ngạnh.
Trần Điềm giơ chiếc hộp trên tay, cố nhét vào tay Trình Gia Thụ: "Đây là em tự làm, anh nhất định phải thử đấy!"
"Sao cô lại rẻ tiền như vậy?!" Trình Gia Thụ đột ngột hất chiếc hộp bánh gato ra.
Giọng anh ta lạnh lùng, nhưng nghe kỹ lại như có chút run rẩy khó nhận ra.
Trần Điềm đỏ hoe mắt, tỏ vẻ ấm ức, còn Trình Gia Thụ nắm c.h.ặ.t t.a.y tôi hơn.
Tôi mới chậm chạp nhận ra, hóa ra tôi đã trọng sinh.
Kiếp trước, điện thoại của tôi bị Trần Điềm nhặt được, cô ta mang đến cửa hàng sửa chữa điện thoại để up lại ROM, định chiếm làm của riêng.
Kết quả khi mở album ảnh, cô ta nhìn thấy ảnh chụp chung của tôi và bạn trai Trình Gia Thụ, rồi trúng tiếng sét ái tình với anh ta.
Cô ta dùng điện thoại của tôi gọi cho Trình Gia Thụ, lấy điều kiện trả lại điện thoại để xin số liên lạc của anh ta.
Dù biết rõ Trình Gia Thụ có bạn gái, nhưng Trần Điềm chẳng hề bận tâm.
Cô ta ngày nào cũng mặc váy da bó sát, dựa vào chiếc xe phân khối lớn, đứng trước cổng công ty Trình Gia Thụ, đợi anh ta tan làm.
Mỗi lần Trình Gia Thụ đều lạnh lùng đuổi cô ta đi, bảo vệ lôi cô ta ra, nhưng cô ta vẫn chứng nào tật nấy.
Thậm chí trong ngày sinh nhật của Trình Gia Thụ, cô ta không mời mà đến, cầm chiếc bánh gato nhỏ tự làm, đứng dưới mưa xin Trình Gia Thụ nếm thử.
Lúc đó, Trình Gia Thụ nắm c.h.ặ.t t.a.y tôi, lạnh giọng mắng cô ta: "Cô biết rõ tôi có bạn gái rồi, sao còn mặt dày bám lấy tôi, muốn làm tiểu tam đến vậy sao?"
"Trần Điềm, cô không có đạo đức, không biết xấu hổ như vậy, thật sự khiến người ta thấy ghê tởm!"
Trần Điềm bị anh ta mắng đến khóc, tức giận dậm giày cao gót bỏ đi.
Nhưng ngày hôm sau vẫn tiếp tục đeo bám Trình Gia Thụ, không hề nản lòng.
2
Trần Điềm còn thường xuyên gọi điện thoại cho Trình Gia Thụ lúc nửa đêm gà gáy khi say rượu.
Tôi bị đánh thức hai lần, thật sự thấy phiền phức không chịu được.
Trình Gia Thụ ôm tôi dỗ dành một hồi, rồi tức giận nghe điện thoại mắng xối xả vào Trần Điềm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/tra-xanh-nhat-dinh-phai-co-duoc-ban-trai-cua-toi/chuong-1.html.]
Anh ta thề với tôi hết lần này đến lần khác, nói sẽ xử lý tốt chuyện của Trần Điềm, sẽ không để cô ta quấy rầy chúng tôi nữa.
Sau đó, Trần Điềm thật sự biến mất khỏi tầm mắt tôi, không còn thấy bóng dáng đâu.
Thỉnh thoảng tôi nhớ đến, liền cười trêu Trình Gia Thụ: "Cô gái đó tính cách mạnh mẽ như vậy, không biết bây giờ lại thích ai rồi, hùng hổ đi theo đuổi người ta nữa."
Trình Gia Thụ hơi cứng người, quay người đi, trả lời tin nhắn.
Một lúc lâu sau, anh ta mới tắt màn hình, nhỏ giọng đáp: "Ai biết được."
"Anh không quan tâm." Trình Gia Thụ đến ôm tôi, hôn lên trán tôi, "Em không nói, anh suýt nữa quên cô ta là ai rồi."
Lúc đó, tôi thật sự tin rằng Trình Gia Thụ không hề quan tâm đến Trần Điềm.
Cho đến khi, trong đám cưới của tôi và Trình Gia Thụ, Trần Điềm gặp tai nạn xe hơi, một xác hai mạng.
Trình Gia Thụ như phát điên chạy ra khỏi hôn lễ, lao đến hiện trường tai nạn, ôm cô ta gào khóc thảm thiết.
Anh ta nhìn tôi đang vội vã chạy đến, đôi mắt đỏ ngầu vì tức giận: "Anh rõ ràng đã cưới em rồi, tại sao em còn hại cô ấy?"
"Cô ấy chỉ thích anh thôi, cô ấy không cần danh phận, căn bản không thể lay chuyển địa vị của em, hơn nữa con trong bụng cô ấy mới ba tháng, tại sao em nhất định phải ép cô ấy chết?!"
Tôi đứng sững người tại chỗ, tiêu hóa hồi lâu vẫn không hiểu, Trình Gia Thụ rốt cuộc đang nói gì.
Anh ta như điên lao đến, dùng bàn tay dính m.á.u tát mạnh vào mặt tôi.
Tôi vừa khóc vừa giải thích, tôi không biết gì cả.
Nhưng Trình Gia Thụ hoàn toàn không tin, anh ta căm hận tôi đến tận xương tủy, điên cuồng đẩy công ty nhà tôi vào cảnh phá sản.
Sau đó, anh ta đặt bài vị của Trần Điềm trong phòng ngủ của chúng tôi, ép tôi mỗi ngày quỳ xuống sám hối ba tiếng.
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Liên tục cưỡng ép tôi, khi tôi mang thai ba tháng, chính tay anh ta đưa tôi vào bệnh viện tâm thần.
Còn nhét tiền cho bác sĩ và y tá trong đó "chăm sóc" tôi thật kỹ.
Điện giật và đánh đập hàng ngày khiến tôi nhanh chóng suy yếu.
Nhưng vì đứa con nhỏ trong bụng chưa chào đời, tôi liều mạng sống sót.
Cho đến ngày giỗ của Trần Điềm, Trình Gia Thụ đến thăm tôi, đôi mắt đỏ hoe muốn tôi xuống địa ngục nhận lỗi với mẹ con Trần Điềm.
Rồi anh ta kéo tôi lên sân thượng, đẩy tôi từ trên tầng cao xuống!
Mở mắt ra lần nữa, tôi trọng sinh về ngày Trần Điềm mang bánh gato đến.