Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tiểu Nương Tử Nhà Tướng Quân - Chương 7

Cập nhật lúc: 2024-11-12 06:47:28
Lượt xem: 252

Chương 7

 

 

 

Ta sang phủ của phụ mẫu từ sáng sớm tới tối muộn mới về, sang học cách tính toán sổ sách,  Tiêu phủ rộng lớn, hàng bao nhiêu cửa hàng , tiệm bạc, tửu lâu , ruộng đất đều là tài sản gây dựng bao năm của Tiêu gia, toàn bộ như vậy phụ mẫu lại giao cho ta, còn hào phóng sang tên cho ta ruộng vườn, nhà đất , cửa tiệm…

 

 

 

Ta không giấu được niềm vui sướng , ta sắp phát tài rồi… 

 

 

 

Phụ mẫu yêu thương ta thế này, ta còn sợ gì nữa. Ngày ngày bận rộn sổ sách cửa hàng, Tử Minh đòi đi theo nên ta mang theo đến phủ của phụ thân, gửi Tử Minh lại đó .Còn ta quay đi quay lại mấy cửa hàng cũng là vừa hết một ngày.

 

 

 

Mấy ngày nay ta bận rộn cũng không để ý lắm đến chuyện của Mộc Thanh Thanh, nghe A Xuân kể lại là cô ta bị bệnh nằm mấy hôm nay, khóc nháo đòi Lăng Thần phải đến. Xem ra cô ta đang nóng lòng muốn bước vào phủ rồi.

 

 

 

 

 

Nay ta về phủ trời cũng khá muộn, cả ngày đi lại, tay chân ta bủn rủn hết cả. Ta kêu A Xuân đi chuẩn bị nước tắm, cảm giác ngâm mình trong bồn tắm lớn thật là thoải mái, sau đó sẽ ngủ một giấc thật ngon.

 

 

 

 

Nước chuẩn bị xong, làn nước ấm bốc hơi lên, bên trên rải đầy cánh hoa hồng  ta bảo A Xuân lui về phòng nghỉ trước, còn ta tự mình tắm được, cửa đóng ta bắt đầu cởi y phục rồi bước vào bồn tắm lớn.

 

 

 

 

Nước có thêm tinh dầu hoa anh thảo rất dễ chịu, ta nhắm mắt tận hưởng cảm giác thoải mái này, làn nước ấm xoa dịu cơ thể ta, mấy ngày nay thật là có chút mệt mỏi vì đi lại nhiều, nhưng mà ta rất vui, chí ít ta cũng có chỗ đứng vững một chút, phụ mẫu đứng về phía ta thì ta còn sợ gì  nữa .

 

 

 

 

 

Ở Thư phòng 

 

Lăng Thần đang xử lí công vụ, mấy ngày nay cả Lệ Quân và Tử Minh đều chạy đến nhà Phụ thân, Lăng Thần chỉ có cách làm việc cả ngày tại thư phòng, sáng sớm lên triều, xong về lại vào thư phòng đến tối muộn, lắm khi còn ngủ luôn lại thư phòng.

 

 

Mộc Thanh Thanh giả bệnh mấy hôm , mọi csh cũng không gọi được Lăng Thần đến bên mình.

 

 

Nay nảy được ý định trong đầu, cô ta dậy chải chuốt thật kĩ càng, chuẩn bị bát canh hoa lê và điểm tâm, đều đã bỏ xuân dược vào.

 

 

Nhân cơ hội Lệ Quân bận sổ sách, chi bằng gạo nấu thành cơm, đường đường chính chính bước vào Tiêu Phủ.

 

 

 

 

Đến trước cửa Thư phòng, cô ta chỉnh trang lại đầu tóc quần áo một làn nữa rồi tự mình đem canh và điểm tâm vào.

 

 

Từ khi cửa mở đến khi cô đứng trước mặt Lăng Thần mà hắn chẳng ngước lên nhìn lấy một cái, Mộc Thanh Thanh vẫn không giận, cười hoà nhã ngồi xuống bên cạnh Lăng Thần , thấy hắn ngồi xích ra, cô ta lại càng sát lại gần.

 

 

Lăng Thần ca ca.. muội hầm chút canh và chút điểm tâm , huynh ăn thử đi ạ.

 

không cần, cô đi nghỉ đi, đang có bệnh đừng chạy lung tung.

 

 

Ta chuẩn bị rất lâu mới xong, huynh nể mặt ta ăn một chút thôi.

 

 

 

 

Miễn cưỡng Lăng Thần uống một ngụm canh, và miếng điểm tâm , sau đó vẫn không nhìn cô ta một cái, nhàn nhạt nói:

 

 

 

cô về phòng đi, đừng làm phiền ta…

 

 

 

Mộc Thanh Thanh muốn nói gì đó, nhưng sự cự tuyệt của Lăng Thần , cô ta đành nhịn lui ra trước, đợi xuân dược phát tác, phải chăng cũng không thoát được khỏi cô ta sao.

 

 

 

 

Mộc Thanh Thanh rình ngoài cửa đợi thời cơ đến là sẽ xông vào luôn, giờ gạo nấu thành cơm , xem cô ta sẽ đè bẹp Lệ Quân dưới chân như nào, “gia sản, Lăng Thần và  cả con của  cô cũng sẽ là của tôi… đợi tôi có được đứa con với Lăng Thần tôi sẽ đá mẹ con cô ra khỏi Tiêu Phủ”.

 

 

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/tieu-nuong-tu-nha-tuong-quan/chuong-7.html.]

 

 

 

 

Lăng Tiêu trong Thư phòng, cảm thấy nóng bức, cơ thể khó chịu, hắn chỉ có thể nới lỏng cổ áo cho đỡ khó chịu .xuân dược đã phát tác, có người đã cố ý hạ dược hắn… đoán được ý đồ, Lăng Thần chỉ còn cách cố nhịn , lấy tâm trí tỉnh táo còn sót lại, mở cửa phụ tiến về phía phòng tắm.

 

 

 

 

Giờ chỉ có nước lạnh mới hạ được thân nhiệt như lửa đốt . Đầu óc choáng váng cực hạn, chân đi không vững nổi, nhưng hắn cố tiến đến phòng tắm, phải nhanh chóng dùng nước lạnh để làm cho tỉnh táo, không hắn sắp bùng nổ mất., tay Lăng Thần không ngừng nới lỏng áo vì quá nóng bức, như có con kiến đang cắn phá từ trong ra ngoài.

 

 

 

 

 

Trước mắt là cửa phòng tắm, hắn mạnh mẽ đẩy cửa vào.

 

 

 

Thấy tiếng động mở cửa, ta giật mình cảnh giác hỏi

 

 

 

Ai… ai vậy.

 

 

 

là ta

 

 

 

 

Giọng quen thuộc của Lăng Thần, nhưng nay có chút khàn khàn, run run.

 

 

 

Ta chưa kịp mặc đồ , đang loay hoay không biết phải làm sao thì hắn đã đứng trước ta, là ta giật thót tim, hai tay che n.g.ự.c , lớn tiếng mắng hắn.

 

 

Tiêu Tướng quân, chàng làm gì vậy.. ra ngoài mau, ta..ta còn chưa xong

 

 

Đôi mắt Lăng Thần đỏ ngầu, nhìn ta không rời mắt. Làn da trắng trẻo lấp ló sau bộ đồ uớt của ta, khiến hắn nuốt khan một cái. khuôn mặt thanh tú của hắn hồng rực vì nóng, đôi môi phiến hồng hé mở , chiếc cổ đỏ lên vì hắn nóng nên dùng lực mạnh, y Phục thì xộc xệch. Không biết thì còn tưởng hắn vừa đi hoan lạc về đó.

 

 

 

 

Hắn đ.ấ.m mạnh vào tường, mắt nhắm lại, gằn giọng.

 

 

 

mau đi ra … ta không chắc sẽ không làm gì đâu.

 

 

 

Ta nghe có vẻ bất ổn, nên vội dậy, với tay lấy bộ y phục khô để mặc vào , sàn trơn ta bị mất thăng bằng ngã ra sau, may sao cánh tay của Lăng Thần cứng rắn đỡ kịp kéo ta lại, nhưng vô tình lại ngã vào bồn tắm , ướt nhẹp hết cả hai .

 

 

 

 

Nước vào mắt mũi ta cay xè, còn hắn đôi mắt đỏ rực nhìn ta không chớp, hắn tiến lại ghì  hai má ta rồi áp nụ hôn lên, ta ngỡ ngàng đến bị đóng băng, vội đẩy hắn ra: tay quệt đi nụ hôn vừa rồi, như muốn phủi sạch.

 

 

chàng làm gì vậy, ta tắm xong rồi phải về phòng .

 

Hắn lại ghì mặt ta lần nữa, hắn cắn nhẹ lên tai ta, một luồng tê dại chạy khắp người, ta chỉ thấy yết hầu hắn lên xuống, buông giọng khàn đặc:

 

 

— đã cho nàng cơ hội chạy rồi… giờ thì muộn rồi.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Loading...