Thời Khắc Tuyệt Đẹp Nhất Nhân Gian - Chương 17
Cập nhật lúc: 2025-01-28 12:55:51
Lượt xem: 1,205
11
Đại tẩu sinh con xong, nàng ta càng thêm tự tin, ta đến tặng quà mừng, nàng ta nhìn bụng ta, nói: “Đại Ny, ta xem bụng ngươi, có lẽ là con gái đấy.”
“Con gái cũng rất tốt, ta và Thạch Định đều rất thích con gái.”
Về chuyện sinh con trai hay con gái, ta đã từng nói chuyện với Thạch Định.
Lúc đó hắn đã nói thế nào?
“Nàng mang thai mười tháng đã rất vất vả rồi, ta phải vô lương tâm đến mức nào mới có thể kén chọn con trai con gái chứ.”
“Con trai con gái ta đều thích, đều coi như bảo bối.”
Đại tẩu không tin, trợn mắt nhìn ta, ta không muốn nói chuyện với nàng ta nữa.
Ngắm cháu, ngồi chơi một lúc rồi đứng dậy về nhà.
Ta không hiểu, bản thân nàng ta cũng là nữ tử, sao lại không thích con gái?
Nàng ta chê con gái, chẳng lẽ bé gái đầu thai vào bụng nàng ta lại thích nàng ta làm nương mình? Nếu có thể lựa chọn, thật sự sẽ chọn nàng ta sao?
Nhìn nàng ta sai khiến hai muội muội làm việc, lòng ta nặng trĩu, có chút khó chịu.
Nhưng lại không biết phải làm sao.
Đặc biệt là trong trường hợp nương không quản, ta nói gì làm gì cũng có vẻ thừa thãi.
Đi được nửa đường, ta lại quay về.
“Nương.”
“Sao con lại quay lại thế?”
“Không phải là đại tẩu vừa mới sinh con sao, nương phải ở nhà chăm sóc, vậy thì để tứ muội, ngũ muội đến chỗ con đi.”
Nương suy nghĩ một lúc, không biết nghĩ đến điều gì, sắc mặt hơi thay đổi nhưng vẫn gật đầu.
Bà ấy cũng là nữ tử, con gái ruột của bà ấy mà bà ấy không thương yêu, mặc cho tức phụ hành hạ.
Thôi vậy...
Lúc hai muội muội đến nhà ta, giặt tã đến nỗi tay đỏ cả lên, nương cũng không phát hiện ra, càng không bảo các nàng đun nước nóng để giặt.
“Thật ra ở nhà cũng chẳng có việc gì, chỉ nấu cơm quét dọn thôi, các muội đều làm được, còn nữa là giúp ta khâu mấy cái tã, xoa bóp vai, đ.ấ.m lưng cho bà nội, cơm cũng ăn cùng chúng ta luôn nhé...”
Hai muội muội mắt sáng rực hẳn lên, cười tươi như hoa, gật đầu.
Chạng vạng tối, đại ca đến.
Tính đại ca vốn không phải là người biết nói chuyện, nhìn hai muội muội trước, rồi lại nhìn ta.
Kết quả là hai muội muội đều không chào hắn một tiếng, quay người chạy vào bếp.
Đại ca ngồi xuống, hỏi ta câu đầu tiên: “Đại Ny, có phải tẩu tử ngươi đắc tội gì với ngươi không?”
Câu hỏi khiến ta ngây người.
“Sao đại ca lại nói như vậy?”
cẻm ơn đã các tình iu đã đọc truyện, iu tui iu truyện thì hãy bình luận đôi câu và ấn theo dõi nhà tui để đọc thêm nhiều truyện hay nhoaaa ❤️🔥❤️🔥❤️🔥
Chuyện nương gia, ta chưa từng nhúng tay vào, vì có cha nương, không thì vẫn còn đại ca.
“Ta về nhà, nàng ấy nói ngươi gọi hai muội muội đi...”
“Đại ca.” Ta cắt ngang lời đại ca.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/ajax/get-chapter.]
“Ca có nhớ đã bao lâu rồi hai muội muội không thân thiết gọi ca một tiếng đại ca không? Hoặc là nói đã bao lâu rồi các nàng không thân thiết với ca?”
Đại ca bị ta hỏi đến ngây người.
“Giờ mới là tháng mười, hai muội muội bị sưng tay, ca có biết không? Tại sao bị sưng ca có biết không? Đại tẩu sinh con, cả nhà vui mừng, đệ đệ muội muội làm chút việc là nên nhưng tã thật sự nhiều đến vậy sao? Nhà không có củi sao? Chúng ta ở trong thung lũng này, thứ không thiếu nhất chính là củi.”
Ta không muốn làm căng với đại tẩu, nhưng nàng ta sai đại ca đến tận cửa chất vấn, chuyện này phải làm rõ ràng.
“Chỉ mình ta nói không rõ, để hai muội muội nói.”
Hai muội muội vừa bị ta hỏi đã khóc.
“Đại tẩu mắng chúng ta là đồ bỏ đi, từ khi nàng ta có thai, trong nhà không có ai thì nàng ta lại véo chúng ta, còn nói cho dù cha nương có biết cũng vô dụng, nàng ta đang mang thai con trai, trong nhà không ai có thể làm gì nàng ta. Hôm qua nàng ta còn thò tay vào áo véo chúng ta.”
Hai muội muội vừa nói vừa vén áo cho chúng ta xem.
Trên eo toàn là vết bầm tím, còn có cả vết móng tay rướm máu.
Đại ca không ngồi yên được nữa.
“Đại ca, ca là phụ thân của đứa trẻ, là trượng phu, là trụ cột của gia đình nhưng ca cũng là ca ca, là ca ca thì chẳng phải nên bảo vệ muội muội sao?”
“Nếu các nàng làm sai, trưởng tẩu như mẫu, nàng ta có thể đánh có thể mắng nhưng các muội ấy có làm sai không?”
“Các muội ấy ăn cơm của nhà nhưng các muội ấy cũng làm việc. Giặt giũ nấu nướng, đốn củi, nhặt rễ cây ngoài đồng về nhà, việc nào các muội ấy không làm?”
Liên tiếp chất vấn, đại ca không nói gì, mặt mày u ám bỏ đi.
Hai muội muội mới khóc lóc kể cho ta nghe chuyện mười tháng nay.
12
Có tiếng khóc gào truyền đến, rồi im bặt.
Tứ muội mới nói: “Có phải đại ca đánh nàng ta không?”
Ngũ muội mím chặt môi không nói gì.
“Nàng ta bắt nạt các muội, sao các muội không nói với cha nương?”
“Cha cả ngày bận việc đồng áng, nương chỉ chăm chăm vào đứa trẻ trong bụng nàng ấy, còn phải đến chỗ tỷ làm việc.”
Ta hít một hơi thật sâu: “Các muội có thể nói với ta.”
“Nàng ta nói tỷ thai yếu, lỡ vì chúng ta mà con không còn thì chúng ta chính là tội nhân.”
Ta còn chưa nghĩ ra cách xử lý chuyện này thì nương đã mặt mày u ám, vội vã đến.
Bà ấy nhìn hai muội muội trước, thấy các nàng cúi đầu, không chào bà ấy cũng không nhìn bà ấy.
Ta nghĩ trong lòng bà ấy hẳn là đắng chát.
Vì cháu trai của mình, bà đã tủi thân con gái của mình, nhắm mắt làm ngơ trước nỗi khổ của con gái mình.
Ta bỗng thấy sợ hãi vô cùng.
Nếu ta không gả cho Thạch Định, nếu ta vẫn còn ở nương gia, theo tình hình hiện tại, sau khi đại tẩu mang thai, vì tiền bạc, lương thực, nhà ai cho nhiều lương thực thì bà ấy sẽ bán ta cho nhà đó.
Thậm chí còn không tính là gả.
Vì vậy, những gì nương nói ta chẳng nghe lọt tai, lúc bà ấy đi, ta đờ đẫn đứng dậy, à một tiếng rồi nhìn theo bóng bà đi xa.
“Nương nói gì vậy?” Ta hỏi hai muội muội.
“Nương nói đại ca về chất vấn đại tẩu, còn tát đại tẩu một cái, dọa đại tẩu nếu còn dám bắt nạt chúng ta thì sẽ vứt nàng ta vào rừng sâu.”
Ta nhìn hai muội muội: “Các muội tin không?”