SỰ SA NGÃ CỦA HOA HỒNG - CHƯƠNG 5
Cập nhật lúc: 2024-09-07 23:36:10
Lượt xem: 2,354
5
Trong ống kính của tôi, Triệu Kính Thần quay đầu nhìn tôi, hormone nam tính như đánh thẳng vào trái tim tôi. Bất chợt, tôi hiểu vì sao có những vị vua điên cuồng vì một nụ cười của mỹ nhân, tôi cũng muốn mất trí.
"Hoan Hoan."
Tôi quay lại nhìn.
Cố Tầm không biết đã đứng ở cửa bao lâu, anh ấy nhìn tôi với khuôn mặt lạnh lùng, biểu cảm rất khó chịu.
Nhà hàng mới của chuỗi nhà hàng Cố Tầm khai trương, anh ấy mời tôi đến thử món. Tôi gọi Triệu Kính Thần đi cùng.
Triệu Kính Thần đi thay quần áo.
Cố Tầm hỏi tôi: "Em thấy anh ta thế nào?"
"Tốt lắm, mắt nhìn của chú nhỏ đúng là không sai. Tôi định thử hẹn hò với anh ấy."
Cố Tầm cau mày, lấy ra một điếu thuốc, cố bật lửa nhiều lần nhưng không châm được, nói: "Vậy à, thì tốt."
—-------
Trong nhà hàng, anh em của Cố Tầm đều có mặt, Triệu Thần Lộ cũng có.
Triệu Thần Lộ lao vào lòng Cố Tầm, anh ấy cúi đầu hôn nhẹ lên môi cô ta. Sau khi hôn xong, anh ngẩng đầu nhìn tôi.
Tôi vẫn bình thản.
Trên bàn toàn là hải sản và các món ăn nặng vị, tôi gọi cho Triệu Kính Thần hai món mà anh ấy có thể ăn, dặn dò: "Anh vừa mới xăm xong, phải kiêng ăn đồ cay và những món gây dị ứng."
"Ừ, được."
Đám bạn của Cố Tầm trêu chọc: "Trước đây Hoan Hoan chỉ xoay quanh Cố Tầm, lần đầu tiên thấy cô ấy chăm sóc người khác."
Triệu Kính Thần đặt một cái bát trước mặt tôi, trong đó đầy thịt cua anh ấy đã bóc sẵn.
Anh lau tay, nói: "Sau này, để tôi chăm sóc cô ấy."
Có người hùa theo: "Không hổ danh là anh Triệu, hành động nhanh thật. Lần tới ăn chung, có khi là ăn tiệc cưới của hai người rồi!"
Bốp!
Cố Tầm ném đôi đũa xuống bàn, mặt đầy khó chịu, "Ăn không chặn nổi mồm à?!"
Mọi người nhìn nhau, nhanh chóng chuyển chủ đề.
Triệu Thần Lộ kéo tay áo Cố Tầm, làm nũng: "Cố thiếu, em cũng muốn ăn cua, anh bóc cho em đi~"
"Muốn ăn thì tự bóc, tôi không làm mấy chuyện sến súa đó!"
Hôm nay Cố Tầm sao thế, anh ấy ăn phải đạn à, sao lại cáu kỉnh thế này?
Bữa ăn này không vui vẻ gì, nhưng Cố Tầm lại không muốn kết thúc, còn rủ cả nhóm đi bar.
Anh ấy gọi rất nhiều rượu, nhìn Triệu Kính Thần với ánh mắt lạnh lùng: "Anh Triệu, Hoan Hoan là bảo bối của tôi, nếu anh muốn theo đuổi cô ấy, trước tiên phải vượt qua cửa ải này của tôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/su-sa-nga-cua-hoa-hong/chuong-5.html.]
"Tửu lượng thể hiện nhân phẩm, hôm nay tôi uống bao nhiêu, anh uống bấy nhiêu, cho đến khi tôi hài lòng."
"Chú nhỏ, anh ấy không thể uống rượu."
"Sao, chưa bắt đầu hẹn hò mà em đã quay lưng với tôi rồi à?"
Cố Tầm cười, nhưng nụ cười đó khiến người ta lạnh sống lưng. Anh ấy cầm lấy ly rượu và uống cạn, ra hiệu cho Triệu Kính Thần: "Sợ rồi à, có thể nhận thua, đừng nhòm ngó bảo bối của tôi nữa."
Lúc đó, một vài vệ sĩ bước vào, đứng sau lưng Cố Tầm.
Hôm nay, Cố Tầm quyết tâm dằn mặt Triệu Kính Thần, không dễ dàng để anh ấy rời đi.
Triệu Kính Thần không nói gì, cầm ly rượu và uống.
Từng chai rượu ngoại được mở, họ uống từng ly một. Giữa hai người là làn sóng ngầm, không ai chịu thua.
Tôi nhìn Cố Tầm, rất thắc mắc.
Rõ ràng trước đây anh ấy rất hài lòng với Triệu Kính Thần.
Sao hôm nay thái độ của anh ấy lại thay đổi một trăm tám mươi độ?
—-------
"Cố thiếu, cho tôi đi vệ sinh chút."
Sắc mặt Triệu Kính Thần tái nhợt, anh đứng dậy rời đi.
Tôi đi theo, nhưng chỉ quay đầu lại thì đã không thấy anh đâu.
Bất ngờ, tôi bị ai đó kéo vào một phòng trống.
Triệu Kính Thần ép tôi vào tường, ánh mắt rực lửa nhìn tôi, nói: "Đừng nhìn anh ta, hãy nhìn tôi."
"Anh say rồi đúng không?"
Anh gật đầu, trầm giọng nói: "Có lẽ."
"Anh ngốc thật, tranh đua với chú nhỏ của tôi làm gì, anh ấy ngàn ly không say. Nghe tôi, trốn đi cho rồi."
Khoảnh khắc này, ánh mắt Triệu Kính Thần nhìn tôi khiến tôi nhớ đến con rắn đen trên lưng anh ấy.
"Giang Ức Hoan, tôi đếm đến 3, em có thời gian đẩy tôi ra."
"3."
Tôi trợn tròn mắt, anh ấy hôn tôi rồi!
Chẳng phải đã nói đếm đến 3, còn đâu 2 và 1?!
Triệu Kính Thần ôm chặt eo tôi, cơ thể chúng tôi áp sát vào nhau. Anh càng hôn càng mãnh liệt.
Mặt tôi nóng bừng, cảm giác lạ lẫm chưa từng có ập đến. Tôi như bị ném lên mây cao, không chạm được vào thực tại. Vừa ngượng ngùng, vừa muốn lại gần anh ấy hơn.
Thật kích thích cho lần hôn đầu tiên!