Sống lại thành toàn cho phu quân và trà xanh - Chương 17
Cập nhật lúc: 2024-10-11 23:17:18
Lượt xem: 248
Khóc một hồi, vợ chồng chúng ta kéo Giang Nghiên vào ngồi, vội vàng kêu hạ nhân dâng trà.
Giang Nghiên nhìn điểm tâm tinh xảo trong mâm, nuốt nước miếng một cái, ngón tay mới vừa đụng một cái liền lập tức lùi về, không dám ăn.
Trong lòng ta xúc động, ban đầu thiếu niên hào phóng sôi nổi, hôm nay trở nên như vậy hoảng sợ nhát gan, thế sự vô thường .
Tiêu Hoành hớp miếng trà, hỏi Giang Nghiên: "Những năm này huynh trôi qua như thế nào? Có người khi dễ huynh? Có cái gì không hài lòng, huynh cứ việc nói, Cô Vương chủ trì công đạo cho huynh."
Ý của Tiêu Hoanh là muốn cho Giang Nghiên nói ra năm đó chuyện bị Trương Đại Hộ cùng quan viên khi dễ hắn, chàng có thể cho Giang Nghiên chổ dựa vào để báo thù.
Giang Nghiên cúi đầu xuống cười gượng: "Đa Tạ Vương gia quan tâm, thảo dân trôi qua coi như tốt."
Tiêu Hoành kín đáo cười nghiền ngẫm, cho ta nháy mắt.
Ta biết, chàng là đang cười Giang Nghiên ch-ếc còn muốn sĩ diện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/song-lai-thanh-toan-cho-phu-quan-va-tra-xanh/chuong-17.html.]
Ta lau nước mắt: "Năm đó cả nhà dọn đi kinh thành, ta cố ý để tiểu sư đệ lại Bình Thành, chính là chờ ngươi trở lại, sợ sau khi ngươi trở lại không tìm được người . Ca, chuyện đã qua nhiều năm như vậy, ngươi làm sao ngay cả nhà đều không trở về."
Giang Nghiên hai tay cầm ly trà, nước mắt hỗn loạn rơi xuống: "Người như ta, làm sao xứng đáng trở về đây. Thật ra thì ta mấy năm trước ta có nhờ người trở về Bình Thành hỏi thăm, cha được ngài đón đi kinh thành hưởng phúc, người qua đời sau chôn tai quê hương, chô cất long trọng."
Hắn ùm một tiếng quỳ xuống, đông… đông… đông… dập đầu ba cái: "Nghê, không, Vương phi nương nương, đại ân đại đức của ngài, thảo dân kiếp sau kết cỏ ngậm vành báo đáp ngài."
Ta vội vàng đỡ hắn dậy: "Ngươi nói đi nơi nào, cha nuôi dưỡng ta lớn lên, dạy ta một thân bản lãnh, ta nên vì lão nhân gia người dưỡng lão suốt đời."
Giang Nghiên nhân cơ hội, trộm nhìn lén ta một cái.
Ta lúc này mới chú ý tới, năm đó ngân khóa gia truyền của hắn, hắn đeo vào trong cổ của mình,hắn hoàn toàn không có cho Mạnh Tiểu Điệp?
Giang Nghiên hết sức lo sợ ngồi xuống: "Không biết Phúc Hưng ban các sư huynh đệ, bây giờ ở nơi nào? Trôi qua như thế nào?"
Ta cười nói: "Bọn họ từ nhỏ luyện công, cả người cứng bản lãnh, ca ta cho mỗi người bọn họ tìm công việc không tệ. Đại sư huynh lợi hại nhất, bây giờ lên chức thành từ tam phẩm Cẩm y vệ chỉ huy, là hoàng đế thân cận tâm phúc. Lần này ta cùng Vương gia tới Kim Lăng thị sát, hắn vốn muốn hộ tống. Vương gia biết hắn bận bịu, liền không kêu hắn tới. Ai, sớm biết sẽ để cho hắn tới đưa, cũng có thể thấy ngươi."
Giang Nghiên trong mắt hiện lên vẻ hâm mộ, quay lại thở dài: "Không thấy cũng được, đại sư huynh là người có hiếu nhất với cha, khẳng định hận ch-ếc ta. Nghe các sư huynh đệ cũng làm quan có gia định, trôi qua đều tốt, ta, ta rất vui mừng."