SAI LẦM CỦA CHI LAN - 16
Cập nhật lúc: 2024-09-22 13:37:06
Lượt xem: 1,467
17
Khi ta bốn mươi tuổi, tửu lầu thứ ba của ta tại kinh thành đã khai trương.
Mười bảy năm trước, quân Đát Tử đã đánh chiếm hoàng thành. Đám ô hợp của Hồng Liên giáo không phải là đối thủ của bọn dân du mục trên lưng ngựa. Tần Nhị hoàng tử còn chưa kịp ngồi lên ngai vàng thì đã bị c.h.é.m đầu trong nội cung. Trong Hồng Liên giáo, ta vốn không có địa vị gì, ẩn thân giữa đám cung nữ mà may mắn thoát chết. Sau khi thủ lĩnh quân Đát Tử đăng cơ, một số cung nữ lớn tuổi được tha ra khỏi cung, nhờ vậy ta có cơ hội rời khỏi hoàng cung.
Ta dùng số tiền Tần Nhị hoàng tử từng cho để mở một quán rượu nhỏ. Lúc đầu, việc kinh doanh không mấy thuận lợi. Những năm dài chiến loạn, thiên tai nhân họa, ai còn lòng dạ nào uống rượu?
Nhưng người Đát Tử giỏi việc đánh trận. Sau khi ngồi lên ngai vàng, họ nhanh chóng dẹp yên tàn dư của Đoan Vương và Hồng Liên giáo, lập lại trật tự cho thiên hạ. Tuy rằng họ khinh miệt người Hán, khiến sĩ nhân trong thiên hạ phẫn nộ nhưng lại chẳng thể làm gì được.
Dù thế nào, thiên hạ cũng có chút yên bình để dân chúng thở phào nhẹ nhõm. Quán rượu của ta dần dần làm ăn được, cho đến nay đã mười bảy năm.
Suốt từng ấy năm, ta vẫn chưa lập gia đình.
Họ từng ráo riết truy bắt con cháu của tiên hoàng, sợ rằng họ sẽ quay lại trả thù, nhưng vẫn không sao tìm được.
Năm ấy, khi rời cung, ta đi ngang qua ngôi miếu đổ nát nơi A Dao từng tá túc. Bên trong có một đứa trẻ với gương mặt lấm lem đang cuộn mình, cạnh bên là một thi thể. Thi thể đó có khuôn mặt vuông vức.
Đó là kẻ từng theo dõi ta. Hắn là người của hoàng thượng.
Ta liền chăm chú nhìn đứa trẻ ấy. Nó cảnh giác quan sát xung quanh. Ta bước vào, đưa tay ra bảo nó theo ta đi. Nó do dự nhìn tay ta, không chịu động đậy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/sai-lam-cua-chi-lan/16.html.]
Ta chợt nhớ ra, năm đó ta từng xin được lệnh bài xuất cung từ hoàng thượng để cùng Tú Ngọc rời cung, lệnh bài ấy vẫn còn trên người ta.
Ta lấy lệnh bài đưa cho nó xem.
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
"Đây là vật của phụ hoàng ngươi, nhìn đi."
Nó là đứa con trai duy nhất của hoàng thượng, mới chín tuổi đã phải chạy trốn. Hoàng thượng giao nó cho gã mặt vuông bảo vệ, gã trung thành làm tròn bổn phận, vì bảo vệ nó mà chết, để lại nó không biết đi đâu về đâu.
Ta đưa nó đi, bảo nó từ nay gọi ta là mẫu thân. Chúng ta thống nhất với nhau rằng mình là dân chạy nạn từ phương Nam khi đê vỡ. Ta nuôi nó, giúp nó trốn thoát vô số cuộc truy bắt.
Tửu lầu của ta trở thành trung tâm trao đổi tin tức, cũng là nơi hắn gặp gỡ những di thần tiền triều và các nhân vật quan trọng. Trong phòng tối của quán rượu, bài vị của hoàng thượng luôn được đặt ở đó. Số tiền tửu lầu kiếm được đủ để hắn dùng vào các hoạt động của mình.
Hắn đã chuẩn bị suốt bảy năm, nhưng vẫn không hề biết rằng, chính ta là người đã khiến phụ hoàng hắn phải tự sát.
Ta vẫn là một kẻ mù chữ, từ trước đến giờ chưa bao giờ nghĩ đến việc học. Sau này, khi hắn lớn, từng hỏi ta rằng, tại sao ta lại sẵn sàng liều mạng thu nhận hắn, tại sao ta lại giúp hắn làm tất cả những việc này.
Ta không trả lời.
Đây là cách ta chuộc tội.
(HOÀN)