Quán Trà Kinh Dị - Chương 1
Cập nhật lúc: 2024-07-30 22:08:28
Lượt xem: 97
Tôi tên là Trương Nhàn, trời sinh sát tinh, người trong thôn đều nói, cha và mẹ đều là bị tôi khắc chết.
Tôi chưa từng gặp mẹ. Lúc mẹ còn cách ngày sinh nửa tháng, ở cửa thôn bị hai tên ngốc đuổi vịt đụng phải, không đợi từ trên mặt đất đứng lên, quần đã bị m.á.u nhuộm đỏ, hai tên ngốc bởi vì sợ chạy trốn, bỏ mẹ tôi lại một mình.
Chờ thôn dân làm nông trở về phát hiện mẹ thì bà đã hết hơi.
Cha ta sau khi nhận được tin liền hôn mê bất tỉnh tại chỗ.
Khi đó trong thôn có quy củ, nữ nhân mang thai sau khi c.h.ế.t không thể đặt thi thể trong thôn, dễ dàng gặp tai họa, cần mau chóng nhập táng.
Cha tôi vẫn hôn mê bất tỉnh, trưởng thôn tự chủ trương muốn đem mẹ đi chôn.
Thôn dân ở trên núi cách thôn không xa, tìm một gốc cây hòe sống trăm năm, ở dưới tàng cây đào một cái hố nông, đem mẹ tôi cuốn vào trong chiếu cỏ rách nát, thả xuống.
Lúc lấp đất, trong hố bỗng nhiên truyền ra tiếng khóc nỉ non to rõ, dọa thôn dân chạy mất.
Sau khi cha tôi tỉnh lại, nghe nói việc này, vội vàng chạy lên núi, lấy tay đào một tầng đất nhợt nhạt, ôm tôi hấp hối trở về nhà.
Không biết có phải từ trong bụng mẹ nghẹn quá lâu hay không, từ nhỏ mắt ta đã không tốt, người khác đặt tay ở trước mặt, tôi chỉ có thể nhìn thấy một cái bóng mờ, phân không ra mấy ngón tay.
Trẻ con trong thôn đặt cho tôi một biệt danh, gọi là Trương Bán Mù.
Năm tám tuổi, trong thôn náo ôn dịch, c.h.ế.t không ít người, không ít thôn dân nửa đêm có thể nghe được tiếng quỷ tru, lòng người hoảng sợ.
Thôn trưởng mời một đại tiên chân trần, ở trong ruộng lúa mạch đầu thôn nhảy nửa ngày, nói là đem quỷ siêu độ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/quan-tra-kinh-di/chuong-1.html.]
Lúc ấy cha ôm tôi đến góp vui, đại tiên kia thấy tôi, giống như gặp quỷ, không ngừng lui về phía sau.
Hắn nói cho cha biết, đứa nhỏ này là trời sinh tuyệt mệnh sát tinh, tuyệt đối không thể ở lại bên người, nếu không bát tự cứng rắn hơn nữa thì cũng sẽ bị khắc chết.
Cha tôi tức muốn chết, quơ đòn gánh đuổi theo Đại Tiên, ông không tin lời Đại Tiên, nhưng người trong thôn lại cho là thật.
Thôn dân yêu cầu cha tôi đuổi tôi đi, không thể ở lại trong thôn. Cha không đồng ý, nhưng ông vừa mở miệng cãi không lại một đám người, cuối cùng hổn hển, lấy d.a.o mổ heo trong nhà, chỉ vào người trong thôn chửi ầm lên, ai dám nói thêm một câu, liền đ.â.m chết.
Lúc này mới làm cho các thôn dân ngậm miệng.
Nhưng từ ngày đó trở đi, trong thôn khắp nơi đều truyền tôi là sát tinh, mẹ là do tôi khắc chết, cha sớm muộn gì cũng phải bị tôi khắc chết.
Sau đó, cha thường xuyên một mình uống rượu giải sầu, tôi khi đó còn nhỏ, cũng không biết khuyên, không nghĩ tới ông cuối cùng đem mạng uống hết.
🐳 Các bạn theo dõi Phở bò: Tui Là Cá Mặn (https://www.facebook.com/tuilacaman/) để đọc truyện mới 🐳
Ngày sinh nhật lần thứ chín của tôi, cha bán rau hẹ mới cắt, mua cho tôi một cái bánh ngọt, mua cho mình một chai Ngưu Lan Sơn.
Cách nhiều năm, tôi vẫn nhớ rõ cái bánh ngọt kia thập phần thơm ngọt, vị ô mai, cũng nhớ rõ sau khi cha uống nhiều, ôm linh vị mẹ, lẩm bẩm tên của mẹ, gào khóc.
Buổi tối hôm đó, cha c.h.ế.t trên giường, không tới vài ngày, ông lão bán rượu trong thôn bị cảnh sát bắt đi, tội danh là bán rượu giả pha chế bằng cồn công nghiệp.
Tang lễ của cha, là do hai chú tôi lo liệu, khi đó quốc gia đã thay đổi chính sách, bãi bỏ thổ táng, phổ biến hỏa táng.
Trong lúc chờ xe chở xác, trưởng thôn hỏi hai chú tôi, có ai nguyện ý nhận nuôi tôi không.
Hai chú đều không nói lời nào, ánh mắt bọn họ nhìn tôi tràn đầy hoảng sợ, giống như ban ngày ban mặt thấy quỷ.
Sau đó, tôi bị hai người chú vừa dỗ vừa lừa đưa vào trại trẻ mồ côi.