Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Quận Chúa Ngốc Nghếch - Chương 3

Cập nhật lúc: 2024-10-14 17:25:06
Lượt xem: 229

4.

 

Đầu xuân, trong cung có yến tiệc.

 

Cung quyến thân cận đều tề tụ trong yến tiệc này.

 

Ta căng thẳng mà ngồi trong yến tiệc, ta không nói chuyện với ai và cũng không phản ứng lại với người khác, Hoàng Thái tôn sắp xếp cho ta một thị nữ đứng bên cạnh.

 

Dặn dò ta rất nhiều công việc, ta yên lặng ghi tạc tỏng lòng.

 

Kết quả là nháy mắt sau ta đều quên hết sạch.

 

Đương kim Thánh Thượng và ta không cùng quan hệ huyết thống nhưng lại vô cùng yêu mến ta, bởi vậy ông ấy mới cho ta gọi mình là Hoàng gia gia.

 

Rượu quá ba tuần, không biết ông ấy nhớ tới cái gì, đột nhiên lại gọi tên của ta: "A Man."

 

Ta vội vàng đứng lên.

 

Thánh Thượng nói: "Con cũng đã mười bảy rồi, đã có ý trung nhân nào chưa. hoàng gia gia ban hôn cho con."

 

Ta trợn mắt.

 

Ta theo bản năng mà nhìn về phía Hoàng Thái tôn, chờ hắn nói cho ta biết nên làm thế nào. Nhưng bất ngờ chính là hắn cũng không thèm nhìn, giống như là không nghe thấy chuyện này.

 

Chỉ có quai hàm căng chặt, ngón tay nắm chén rượu tới trắng bệch.

 

Trong đầu ta trống rỗng, ta mở to mắt hỏi: "Ai cũng được hết ạ?"

 

Hoàng gia gia mỉm cười gật đầu.

 

Tất cả mọi người đều cho rằng ta sẽ xin cưới hoàng Thái tôn.

 

Nhưng ta lại duỗi tay ra, lướt qua người hắn chỉ vào Nghiễm vương một thân tử y, ta vừa hồi hộp vừa mong chờ: "Con muốn gả cho chàng ấy, có được không ạ?"

 

Cả sảnh đường bỗng yên tĩnh, chỉ có tiếng chén rượu trong tay hoàng Thái tôn rơi xuống đất vỡ vụn.

 

Mọi người đều liếc nhìn hắn, nhưng Hoàng Thái tôn chỉ dừng lại một chút, sau đó bình tĩnh ra lệnh cho cung nữddi dọn mảnh chén vỡ, như thể chuyện thất lễ vừa rồi vẫn chưa từng xảy ra.

 

Hắn đứng dậy nhưng xoay người đi chỗ khác, hắn hướng về phía Nghiễm vương thay ta tạ lỗi:

 

"A Man tinh nghịch mới nói ra nhưng lời đùa giỡn như vậy. Hoàng thúc đừng trách cứ nàng ấy."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/quan-chua-ngoc-nghech/chuong-3.html.]

Trường Nghiễm vương được phong đất ở Yến châu, cũng không thường xuyên quay về Lạc Dương nhưng tin đồn hung thần tàn nhẫn được lan truyền rất xa.

 

Hoàng Thái tôn cho rằng ta nổi tính trẻ con tiện tay chỉ bừa, hắn sợ ta chọc Trường Nghiễm vương nên mới thay ta xin lỗi trước.

 

Những năm gần đây, số lần hắn thay ta nói xin lỗi cũng đã rất nhiều rồi.

 

Tuy gọi Trường Nghiễm vương là hoàng thúc nhưng thật ra tuổi của chàng cũng chỉ xấp xỉ bằng chúng ta có lẽ là lớn hơn vài tuổi.

 

Hương rượu thơm phảng phất mọi nơi, đồ sơn mai sáng bóng loáng.

 

Vị Trường Nghiễm vương mặc tử ý này ngẩng đầu lên, ngoài dự đoán của mọi người, chàng rất xinh đẹp, trên khuôn mặt còn có chút ngây thơ của thiếu niên.

 

Chỉ một nụ cười cũng khiến cho cảnh sắc tươi đẹp trở nên phai mờ.

 

Trường Nghiễm vương: "Không phải nói đùa."

 

Tiếng sáo trong yến tiệc giống như tiếng nước chảy róc rách.

 

Mọi người đều cho rằng Trường Nghiễm vương sẽ tức giận vì có một kẻ ngốc cầu xin gả cho mình và cũng sẽ nghĩ rằng chàng sẽ đi xuống bậc thang mà hoàng Thái tôn đã đưa tới nhưng lại chẳng ai nghĩ rằng chàng sẽ nói như thế.

 

"Ta với Am Man đã có hôn ước từ trước chẳng qua chưa công bố ra có điều phụ mẫu hai bên đã trao đổi tín vật. Từ khi ta còn bé đã nghe mẫu phi nhắc tới. Sau đó, phụ mẫu A Man tạ thế trước nên cũng đem A Man giao phó cho ta."

 

Trường Nghiễm vương đứng dậy gọi bàn tiệc, quỳ gối trước Thánh Thượng.

 

Chàng không phải dòng chính của Thánh Thượng nhưng mỗi bước đi đều có một loại khí thế riêng. Chàng mở tay ra, trong đo là một nửa ngọc bội hình mặt trăng, ta cũng chẳng hề xa lạ gì với nó. Trên cổ ta cũng đang đeo một nửa miếng ngọc bội, hợp lại với nhau chính là một mặt trăng tròn.

 

Mọi người đều đã hiểu rõ.

 

"Lần này ta tới chính là để lấy A Man là vợ."

 

Ai mà ngờ được, chuyện lại đi tới bước này.

 

Có một nữ quyến trong yến tiệc nhỏ giọng nói: "Hắn bị phong tới đất Yến nên đầu óc có vấn đề rồi à. Vội vàng trở về chỉ để lấy một kẻ ngốc?”

 

Lại nói: "Chuyện này cũng vừa khéo quá, Hoàng Thái tôn không cần bị kẻ ngốc kia quấy rầy nữa."

 

Trong những tiếng thì thầm to nhỏ.

 

Chỉ có Hoàng Thái tôn đứng nguyên tại chỗ, hắn im lặng hồi lâu, cả người lạnh như băng. Hắn bỗng mở miệng cắt ngang, hắn nói: "Người và A Man vốn không quen biết nhau, làm gì có chuyện dựa vào lời nói của ngươi mà lại gả quận chúa cho ngươi được? Việc hôn sự này chẳng lẽ là dối trá?"

 

Trường Nghiễm vương quay đầu nhìn hắn đầu kinh ngạc nhưng lại khẽ cười.

 

Chàng nhìn về phía ta nói: "A man, qua đây với ta."

Loading...