Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

NỮ ĐẾ - Chương 8

Cập nhật lúc: 2024-10-30 18:36:26
Lượt xem: 53

Dư công công mang theo sổ sách tới, hỏi xem ta muốn sắp xếp Tiêu Ly ở đâu.

Làm Đế Sư, hắn có thể tuỳ ý chọn một chỗ ở trong Thịnh Kinh.

Cho nên ta sắp xếp hắn ở trong cung.

“Việc này có chút không phù hợp ạ?”

Dư công công nhìn biểu cảm thờ ơ của ta, lại quay sang nhìn Tiêu Ly cầu cứu.

Tiêu Ly lại coi như không nhìn thấy tiếp tục ăn bánh quế hoa đường của mình.

Dư công công chỉ biết tiếp nhận số phận lui ra ngoài thu xếp cung điện, thấy người đã đi xa, ta thấp giọng nói “Vì sao lúc ở chùa Bồ Đề ngươi lại giả vờ không quen biết ta?"

“Không phải là lo ngươi sẽ làm bại lộ mọi chuyện à?”

Hi~~~ Vịt nè

“Không có, ta rất thông minh nha!”

Ta đứng dậy, từ trong đĩa của Tiêu Ly cầm lấy một chiếc bánh cho vào miệng, lời nói có chút mơ hồ “ Lúc trước khi ta hỏi ngươi có nguyện ý tới Thịnh Kinh hay không, ngươi đã nói mình không thích Thịnh Kinh, vậy tại sao bây giờ lại muốn tới?”

“Muốn nhìn xem ngươi có cao thêm chút nào không?” Tiêu Ly phủi ống tay áo bị ta làm rớt bột phấn của bánh ngọt xuống.

Ta có chút hào hứng phối hợp nói tiếp “ Ngươi nhớ ta?”

Tiêu Ly gõ bàn trà, ta quen đường quen lối đưa cho hắn một ly trà.

Nếu như Dư công công nhìn thấy cảnh này, khẳng định lại muốn cằn nhằn “ Đế Cơ sao lại có thể làm công việc nặng nhọc này chứ!”

Nghĩ đến bộ dáng đó của Dư công công, ta không khỏi cảm thấy vui vẻ.

Tiêu Ly nhìn ta lắc đầu không đáp, mà đổi sang chủ đề khác “ Trước đây ở Phong Châu ta đã từng gặp qua Lưu học sĩ một lần. Tháng trước thấy Đế Cơ còn thiếu một tiên sinh, ta nghĩ nhân thể tới xem ngươi một chút!”

Ta hiểu ý gật đầu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/nu-de/chuong-8.html.]

“Những cuốn binh pháp ta để lại cho ngươi lúc gần đi đã đọc hết rồi sao?”

“Đã thuộc làu rồi!” Ta ngồi xổm bên chân của Tiêu Ly, ngửa đầu nhìn hắn.

Tiêu Ly lạnh lùng liếc ta một cái, cười không rõ ý vị “Còn tưởng rằng ba năm nay, ngươi chỉ mải chạy theo dỗ dành mua vui cho Bùi Chuẩn, đem ta quên mất”

“Ta coi trọng hắn, bởi vì hắn có điểm giống ngươi”  Ta thành thật đáp.

 

 

 

Tiêu Ly trời sinh đã có linh lung tâm, đối với những tâm tư mà ta giành cho hắn thì đến chính bản thân Tiêu Ly đã nhận nó trước cả ta. Chính vì vậy, có một khoảng thời gian hắn luôn tránh mặt ta nhưng lại chịu không nổi việc ta mặt dày đeo bám.

Trong chớp mắt, Tiêu Ly cụng trán ta “ Tâm tư này của ngươi vẫn chưa dừng à?”

“Không dừng được!”

Ta có chút buồn rầu, dừng việc thích một người cũng không phải điều mà ta có thể tự ý quyết định được.

Tiêu Ly đi theo cung nhân tới Thiên Điện nghỉ ngơi.

Ta đứng dậy ngồi xuống vị trí lúc nãy của Tiêu Ly, cau mày bắt đầu suy nghĩ lời nói vừa rồi của hắn.

Lưu học sĩ nhiều lần ra khỏi Thịnh Kinh?

Ta lật lại ghi chép của thủ vệ thành, trong ba năm thì chỉ có hai lần rời kinh của Lưu học sĩ là được ghi lại.

Ông ta tới Phong Châu làm gì?

Tiêu Ly quanh năm đều ở trên núi, vì sao lại có thể tình cờ gặp mặt hắn nhiều lần như vậy?

Loading...