NỮ ĐẾ - Chương 12
Cập nhật lúc: 2024-10-30 18:38:34
Lượt xem: 101
Những kẻ đánh lén mai phục ở lưng chừng núi, bị Vương Húc mang theo thủ vệ nhanh chóng bắt được.
Tất cả thích khách bị bắt trói quỳ ở một bên phía ngoài lều, ta không lên tiếng. Nhìn vết thương vô cùng đáng sợ bên vai trái của Tiêu Ly những ngự y có mặt ở đây không dám xử lý sơ sài.
Ta biết kế sách của mình có nhiều rủi ro, chỉ là không nghĩ tới người bị thương sẽ là hắn. Tiêu Ly cụp mắt xuống, nhìn nốt ruồi son phía đuôi mắt đỏ đến dọa người.
Hi~~~ Vịt nè
Hoài Nam Vương bị Vương Húc áp giải tới đang quỳ trên mặt đất, biểu cảm hoảng hốt nhìn ta.
“Đế cơ, thần bị oan!”
“Kẻ phóng hỏa là cận vệ của ngươi, nếu không phải trẫm để Vương tướng quân lặng lẽ mang theo thủ vệ Đại Lương.Chỉ sợ là sau tối nay, Đại Lương lại phải đổi chủ rồi!” Ta chắp tay phía sau nhìn vị vương gia uy phong lẫm liệt ngày xưa cảm thấy có chút tiếc nuối thay ông ta.
“Những người này đúng là cận vệ của ta nhưng tối nay trong lúc say rượu ta đã bị người khác đánh cắp lệnh bài. Lúc xảy ra hỏa hoạn, ta vẫn còn nằm trong lều, tuyệt đối không có chuyện hạ lệnh cho bọn họ hành thích Đế cơ”
“Vương gia nói đùa, người người đều biết ngài ngàn ly không say. Làm sao chỉ mới uống vài ly trong bữa tiệc đã say được” Ta đặt nhẹ tay lên cánh tay đã được băng bó cẩn thận của Tiêu Ly, đáy mắt hiện lên sát ý.
“Hoài Nam Vương mưu phản, sẽ được xử t/ử vào đại điển tế thiên”
“Đế Phi Nguyệt! Ngươi dám!”
“Ngươi nên cảm thấy may mắn, còn mấy ngày nữa mới tới đại điển tế thiên. Cho nên ngươi cũng có thể nhìn thấy ánh mặt trời thêm vài hôm nữa!”
Thị vệ áp giải Hoài Nam Vương cùng đám người của ông ta xuống phía dưới, ta mặt không đổi sắc nhìn Sở Vương. Chậm rãi bước xuống bậc thang cùng ông ta đối mặt.
“Sơ Vương,ngươi thấy trẫm làm vậy có đúng hay không?”
“Đế cơ làm gì cũng đúng!” Trên gương mặt tuấn tú của Sở Vương mang theo ý cười dịu dàng.
Ta “Phốc” cười một tiếng “ Vậy thì tốt rồi!”
Bóng đêm bên ngoài đen như mực, ta khoát tay áo cho tất cả lui ra.
Đang định đỡ Tiêu Ly quay về lều thì thấy Bùi Chuẩn quay trở lại.
“Đế cơ, vi thần có việc bẩm báo!”
Tiêu Ly vỗ vỗ mu bàn tay ta, một mình đi vào.
Ánh mắt Bùi Chuẩn nhìn Tiêu Ly vô cùng phức tạp, cuối cùng mới chuyển ánh nhìn về phía ta.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/nu-de/chuong-12.html.]
“Tối nay khiến Đế cơ hoảng sợ rồi!” Giọng Bùi Chuẩn có chút khàn khàn.
“Bùi tướng, đã tìm ra kẻ trộm lệnh bài của Hoài Nam Vương chưa?”
“Đã tìm thấy nhưng lại để hắn chạy thoát mất rồi!”
“Đúng là đã để Lưu Giác nhân cơ hội náo loạn đêm nay chạy trốn mất!”
Bùi Chuẩn kinh ngạc nhìn ta “ Sao Đế Cơ biết?”
Ta chớp mắt cười nói “ Mấy ngày gần đây có một người ở bên cạnh tận tâm chỉ bảo bổn đế rất nhiều, tự nhiên đầu óc cũng sẽ được khai sáng!”
“Đế cơ... bây giờ thích người kia sao?” Giọng nói Bùi Chuẩn cực thấp, trong ban đêm nghe có chút rời rạc.
“Không!” Ta lên tiếng sửa lại “ Không phải bây giờ, mà là từ nhỏ trẫm đã thích người đó!”
Bùi Chuẩn im lặng nhìn ta, cuối cùng ánh mắt hắn rơi trên cổ tay của ta.
“Mấy ngày nay, thần đã nằm mơ thấy một vài giấc mộng kỳ lạ, bên trong những giấc mộng đó Đế cơ đang ngồi vẽ tranh. Lúc đầu còn rất mơ hồ, càng về sau nội dung bên trong bức họa càng trở nên rõ ràng hơn. Dung mạo của người trong bức họa cùng thần có mấy phần tương tự chỉ là trên cổ tay người đó lại đeo một chuỗi phật châu”
Ta im lặng không đáp cũng không biết vì sao Bùi Chuẩn lại có giấc mộng kia.
“Những bức họa ngài cất giấu bên trong mật thất kia, đến cuối cùng....là đang vẽ ai?”
“Bùi Chuẩn, từ rất lâu về trước trẫm đã từng nói cho ngươi, người mà trẫm vẽ vốn không phải là ngươi!”
“Thì ra là vậy!”
Bùi Chuẩn gật đầu nhẹ, giống như đã sớm biết đáp án. Lại giống như không thể tin, hắn lảo đảo lùi về phía sau một bước, đáy mắt ảm đạm.
Hắn rời đi, ta đứng im tại chỗ có chút không biết nên làm gì.
“Hắn thích ngươi”
Ta quay người, không biết Tiêu Ly đã đứng tựa bên cạnh lều từ lúc nào. Hai tay ôm trước ngực, đôi mắt trong trẻo lạnh nhạt.
“Ta chỉ thích ngươi” Ta nghiêm túc nói, Bùi Chuẩn thích ai ta cũng không quan tâm.
“A” Tiêu Ly buông tay xoay người lại.
Ta nhìn vành tai hắn có chút ửng đỏ, trái tim có chút loạn nhịp. Đây là lần đầu tiên, ta thấy hắn bối rối lảng tránh như vậy.