NỮ ĐẾ - Chương 11
Cập nhật lúc: 2024-10-30 18:38:02
Lượt xem: 62
Hội săn bắt trên Thương Sơn rất nhanh đã tới.
Ta đoán rằng hai lão hồ ly Hoài Nam Vương và Sở Vương sẽ động tay động chân trong hội săn lần này. Cho nên điều động Vương Húc tăng cường thủ vệ, nhưng sáu ngày liên tiếp mọi thứ trên bãi săn vẫn diễn ra một cách bình lặng.
Ngược lại, số lượng thú mà bọn họ săn được năm nay còn nhiều hơn mọi năm. Nhìn Tiêu Ly không ngừng đọc Vãng Sinh Chú, ta không khỏi bật cười.
Hắn cũng không mở miệng ngăn chúng ta không được sát sinh, nhưng lại thức trắng đêm đọc kinh siêu độ.
Đôi lúc Tiêu Ly có một số chấp niệm khiến ta không hiểu được, vị chủ trì già trong chùa Thanh Thủy từng nói đây là phật tính của Tiêu Ly, còn ta chỉ cảm thấy nó rất đáng yêu.
Nhìn đống lửa bập bùng bên dưới, ta ngồi ở vị trí chủ tọa nói câu được câu không mải mê gặm đùi cừu nướng.
Dư công công sợ rằng bên dưới cảm thấy bị lạnh nhạt liền sai người rót rượu cho hai vị vương gia.
“Nghe nói hôm nay Đế cơ mới tìm được đế sư mới, người này tướng mạo có mấy phần giống với Bùi tướng. Sao lại không cho để người đó ra đây cho mọi người thưởng thức một chút?”
Hoài Nam Vương ngồi phía bên trái mở miệng, nhìn ta với vẻ thích thú.
Nếu không thể nói được câu nào ra hồn thì tốt nhất không nên nói. Ta xe miếng đùi dê, không thèm để ý tới ông ta.
“Hoài Nam Vương, lời bàn tán trên phố mà ngươi lại muốn đem tới đây để làm ô uế tai Đế cơ sao?” Sở Vương, người cả nửa ngày không nói gì lên tiếng ngăn ông ta lại
“Lời này sai rồi! Không có lửa thì làm sao có khói, Đế cơ nếu là thần thì thần sẽ không tìm kẻ thế thân để đưa vào trong cung đâu, ngài nói xem có đúng hay không?”
Ta mất hứng buông đùi dê xuống, Dư công công lập tức dâng khăn tay lên.
Hi~~~ Vịt nè
“Liên quan gì đến ngươi!” Ta một bên lau đầu ngón tay, một bên lạnh giọng nói.
“Ngài vừa nói gì cơ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/nu-de/chuong-11.html.]
Nụ cười của Hòai Nam Vương cứng đờ trên mặt, không thể tin được những gì ta vừa nói. Mặc dù lúc trước ông ta cũng nhìn ra được ta không thích ông ta, nhưng ít ra vẫn là giữ mặt mũi cho nhau.
“Trẫm nói...ngươi quan..tâm cái rắm ý!” Ta nhả ra từng chữ, trong đêm yên tĩnh âm thanh phát ra lại càng trở nên rõ ràng hơn.
“Ngươi!” Hoài Nam Vương vỗ bàn đứng dậy, khuôn mặt đỏ bừng bừng.
Ta ném khăn tay quay người rời đi.
Dư công công tranh thủ thời gian tuyên bố giải tán tiệc, phía sau vẫn nghe thấy âm thanh đang chửi mắng của Hoài Nam Vương.
Đêm đã khuya, ta ngồi khoanh chân ở trên giường từ từ nhắm mắt lại như đang chờ đợi điều gì đó.
Khi giờ tý trôi qua hơn nửa, bên ngoài lều được thắp sáng, ta đi ra cửa liền thấy vô số mũi tên trên đầu mang theo mồi lửa hướng về phía ta.
“Bảo hộ Đế cơ!”
Thanh âm bén nhọn của Dư công công vang lên bên tai ta, ông ấy đứng chắn trước mặt ta. Ta nhăn mũi khụt khịt vài cái.
“Đế cơ, ngài hãy đứng đằng sau lão nô!”
“Sưu!” Một mũi tên mang theo ngọn lửa xẹt qua mặt ta, đốt cháy chiếc lều vải phía sau. Dưới ánh lửa, vị trí của ta lộ rõ mồn một. Những mũi tên kia cứ nối đuôi nhau bay về phía ta, ta nhanh chóng lôi Dư công công lui lại phía sau vài bước.
“A Lê!” Tiêu Ly cưỡi ngựa phi nhanh tới, ta nắm lấy tay hắn xoay người nhảy lên ngựa. Dư công công cũng nhanh chóng lên con ngựa phía sau.
Dưới bầu trời đầy lửa, Tiêu Ly ôm lấy ta. Ngồi trong lòng của hắn, ta có thể nghe thấy nhịp tim của hắn đập liên hồi. Gió ban đêm có chút lạnh lẽo nhưng bàn tay đặt trên mu bàn tay ta lại khô ráo ấm áp đến lạ thường.
Bỗng nhiên có âm thanh lưỡi d.a.o sắc bén xé rách sợi vải vang lên bên tai ta, mùi m.áu tanh khuếch tán xung quanh, ta ôm chặt lấy Tiêu Ly.
“Đừng sợ!” Giữa những âm thanh ồn ào xung quanh, một giọng nói dịu dàng truyền đến.
Ta không sợ, cố gắng coi nhẹ vết m/áu trên cánh tay hắn, khóe miệng ta khẽ nhếch “ Tiêu Ly, chúng ta giống như một đôi uyên ương đang chuẩn bị bỏ mạ/ng cùng nhau vậy!”