Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Mối hận truyền kiếp - 1

Cập nhật lúc: 2024-06-12 10:38:24
Lượt xem: 1,730

Ta ch..ết trong cái giếng khô ở lãnh cung.

Trong khi một bầy chuột đang gặm nhấm xác của ta thì hoàng đế lại đang sủng hạnh một mỹ nhân vừa mới được sắc phong.

Băng qua sông Vong Xuyên rồi lại đến cầu Nại Hà.

Mạnh Bà nói rằng canh Mạnh Bà còn gọi là canh Âm Dương.

Một bát dành cho người c--hết  uống và một bát dành cho người sống uống.

Ta phải tự tay đút xong món canh Mạnh Bà này cho người ta yêu sâu đậm nhất thì mới có thể đầu thai.

----

Edit: Nhân Trí

1

Sau bảy ngày, ta nhập hồn vào một con mèo hoang và trở về thâm cung. Bàn chân mèo của ta giẫm lên mái hiên, hé mở một tấm ngói ra nhìn.

Hoàng đế Tần Diên Ngọc đang sủng hạnh một mỹ nhân mới được sắc phong.

Thi thể của ta còn chưa lạnh, nhưng hắn đã ôm ôm ấp ấp dịu dàng nói với người trong n.g.ự.c mình: "Diên Diên, trẫm lạnh."

Tên ta là Lạc Diên, Tần Diên Ngọc luôn gọi ta là Diên Diên.

Trong những đêm đông lạnh giá trước đây, hắn đều dỗ dành ta giúp hắn sưởi ấm như thế này.

Tần Diên Ngọc là Ngũ Hoàng tử ít được tiên hoàng sủng ái nhất, thái ấp của hắn nằm ở một nơi cực kỳ lạnh lẽo.

Trước khi đến thái ấp, hắn đã bị người ta ám sát hơn chục lần.

Những người bảo vệ xung quanh hắn lần lượt ngã xuống, chỉ còn ta và Kim An ở lại với hắn.

Ta đã cùng hắn đi qua con đường băng giá nhất. Ta giúp hắn chặn những mũi tên, khi hắn sắp c--hết đói, ta đã dùng đôi bàn tay lạnh cóng của mình để đào rau dại cho hắn trong băng tuyết.

Trong đêm khuya thanh vắng, hắn thường nói đi nói lại vào tai ta: “Diên Diên, nàng là nữ nhân đầu tiên của ta, cũng là thê tử duy nhất của ta.”

Sau khi hắn lên ngôi, thứ ta nhận được là vị trí thấp nhất trong hậu cung, Diên Đáp ứng (答应)

Hắn nói: "Diên Diên, trẫm biết nàng không để tâm chuyện này."

Hắn lần lượt đón nữ nhi của các quan đại thần vào hậu cung, vị trí của bọn họ đều cao hơn ta vài cấp, ai cũng có thể giẫm đạp lên ta.

Khi Kim An đến nhờ hắn ngó ngàng đến ta, hắn đã mắng: "Thân phận của Lạc Diên ti tiện, được làm chủ nhân như bây giờ là may mắn lắm rồi."

2

Lăng Quý nhân trong n.g.ự.c Tần Diên Ngọc mỉm cười nhắc nhở hắn: “Bệ hạ, thần thiếp không phải Diên Diên. Diên đáp ứng đã c--hết bảy ngày rồi. Lúc tìm thấy nàng, chuột đã gặm t.h.i t.h.ể nàng còn trơ xương. Bệ hạ quên rồi sao?"

Tần Diên Ngọc hung hăng đẩy Lăng Mỹ nhân ra, với vẻ mặt đau khổ: "Không, Diên Diên vẫn chưa c--hết. Nàng không thể chịu đựng được việc rời xa ta."

Hắn nghĩ quá nhiều rồi.

Ta không cảm thấy tiếc nuối, chỉ có sự hận thù vô tận.

🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺

Lúc đi qua cầu Nại Hà sau khi c--hết, Mạnh Bà nói với ta rằng Canh Mạnh Bà này còn được gọi là Canh Âm Dương. Một bát dành cho người c--hết và một bát dành cho người sống. Ta phải tự tay mình đút cho người ta yêu sâu đậm nhất món canh Mạnh Bà này mới có thể đầu thai.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/moi-han-truyen-kiep/1.html.]

Ám vệ Kim An ngồi trên cây canh gác suốt đêm đã phát hiện ra ta, hắn nhảy qua mái hiên băng qua bức tường, đáp xuống nóc cung điện đi về phía ta.

Ta quay người bỏ chạy về lãnh cung.

Kim An chạy theo ta đến cái giếng khô ở lãnh cung. Hắn ôm ta vào lòng, vuốt ve lưng ta: “Diên Diên, nàng về rồi phải không?”

Ta rúc vào vòng tay hắn.

Nếu trong lòng ta còn sót chút hoài niệm nào về thế gian này thì đó là ta chưa cảm thấy an toàn.

Trước khi ta c--hết, Kim An được Tần Diên Ngọc phái đi làm nhiệm vụ, khi hắn về đến nơi thì chỉ thấy t.h.i t.h.ể trơ xương đầy m.á.u của ta trong cái giếng khô kia.

Hắn quỳ cả đêm bên giếng, đôi mắt đỏ hoe nói: "Diên Diên, ta sắp về đến nơi rồi, ta có thể mang nàng đi thật xa, sao nàng không đợi ta trở về?"

3

Cánh cửa lãnh cung bị đẩy ra. Kim An bế ta bay lên một cái cây lớn để trốn.

Ta nhìn thấy Tần Diên Ngọc đang đi về phía cái giếng cùng với những cung nhân trong điện của mình.

Những cung nhân đó mang theo những những món ăn thịnh soạn và đứng xếp hàng.

Tần Diên Ngọc đứng bên giếng ném đồ ăn do cung nhân dâng lên xuống giếng.

"Diên Diên, sao nàng lại nỡ bỏ rơi trẫm? Chẳng phải chúng ta đã nguyện sẽ sống c--hết cùng nhau sao?”

"Diên Diên, đây là những món ăn nàng thích nhất, nàng có ngửi thấy mùi thơm không?”

"Diên Diên, trẫm sai rồi, trẫm sẽ không bao giờ bỏ rơi nàng nữa, nàng có thể quay lại với trẫm được không?

"Diên Diên, thiếu nàng làm sao trẫm có thể sống được?"

Vẻ mặt của hắn trông rất đau khổ, người ngoài nhìn vào chắc tưởng hắn yêu ta lắm. Chỉ có ta mới biết hắn tàn nhẫn đến thế nào.

Những ngày chúng ta cùng hắn lẩn trốn, nếu không đủ lương thực, ta và Kim An sẽ nhường lại phần thức ăn còn lại cho hắn ăn.

Ta bị đau vùng thượng vị, nếu không chăm sóc tốt cho dạ dày, sẽ càng đau dữ dội.

Sau khi bị đày vào lãnh cung, tất cả những gì ta được phục vụ là đồ ăn có vị chua.

Tần Diên Ngọc sao có thể không biết cuộc sống trong lãnh cung của ta đau khổ đến mức nào.

Bụng ta quặn thắt suốt đêm và ta cảm thấy còn tệ hơn cả cái c--hết.

Nếu Kim An không lén lút mang đồ ăn đến cho ta, có lẽ ta đã không trụ được dù chỉ một năm trong lãnh cung.

Hiện tại ta đã c--hết, Tần Diên Ngọc mang đồ ăn ta thích đến đây thì có ý nghĩa gì?

Dù đày ta đến lãnh cung nhưng có vẻ như Tần Diên Ngọc vẫn chưa chán thân thể của ta, mỗi tháng hắn đều đây để sủng hạnh ta. Lần nào hắn cũng vội vã đến vội vã đi giữa đêm khuya thanh vắng.

Khi ta c--hết, là một xác hai mạng.

Hắn rất muốn có người kế vị, nhưng hắn không biết rằng trước khi c--hết ta đã mang thai cốt nhục của hắn.

4

Lăng Mỹ nhân dẫn người hầu đến cái giếng khô đó.

Loading...