Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Kẹo Bông Khi Ấy, Còn Đâu? - Chương 14: Kết

Cập nhật lúc: 2024-10-09 20:15:57
Lượt xem: 1,015

Hắn nói: “Em có từng thích tôi chưa?”

 

Tôi lắc đầu, nói với hắn: "Không ai thích một kẻ m.á.u lạnh như ác quỷ!"

 

Tôi cũng vậy.

 

Ngay khoảnh khắc tiếp theo, hai chiếc xe cùng lúc phát nổ, ánh lửa rực sáng trên bầu trời, giống hệt như đêm giao thừa, khi muôn nhà đèn đuốc sáng rực.

 

Trước khi bị ngọn lửa nuốt chửng.

 

Trong khoảnh khắc mơ màng, tôi dường như lại thấy ông lão nhặt rác đang bước đi chậm chạp.

 

Ông cầm trong tay một cây kẹo bông màu hồng, đầu que được bọc giấy ăn, nụ cười trên mặt ông ngây ngô nhưng lại chân thành, ông nói với tôi: "Cô gái, kẹo bông, không bẩn đâu~"

 

Ừm, không bẩn, rất ngọt, đủ để tôi nhớ suốt đời.

 

[GÓC NHÌN LÂM THỤC HOA]

Chu Vệ Viễn c.h.ế.t rồi, Chu Việt cũng c.h.ế.t rồi.

 

Chồng và con trai tôi, đều c.h.ế.t hết.

 

Là một người xuyên sách, tôi cũng giống như nhiều nữ chính xuyên không khác, tự tin rằng sự xuất hiện của mình có thể thay đổi cốt truyện và tính cách của các nhân vật trong sách.

 

Chu Vệ Viễn, kẻ vừa đào hoa vừa nhẫn tâm, là hình mẫu nam chính tội phạm phổ biến nhất thời của chúng tôi, khiến không biết bao nhiêu cô gái mê mẩn.

 

Nhưng tôi luôn cảm thấy như vậy không ổn.

 

Khi tôi xuyên vào sách, thời gian còn rất sớm, nam chính vẫn chưa được sinh ra, Chu Vệ Viễn với tư cách là cha của nam chính, lẽ ra phải là một người đàn ông cực kỳ nhẫn tâm và độc ác.

 

Nhưng chúng tôi lại gặp nhau.

 

Hắn nói rằng hắn yêu tôi.

 

Khi nói những lời đó, ánh mắt hắn chân thành đến lạ, mặt đỏ bừng như một cậu trai lớn chưa hiểu hết sự đời.

 

Tôi không muốn hắn trở thành Chu Vệ Viễn trong sách.

 

Tôi từng nghĩ rằng, mình có thể thay đổi số phận của hắn.

 

Nhưng ác quỷ vẫn mãi là ác quỷ, thật ngu ngốc khi tôi nghĩ rằng một người phụ nữ có thể thay thế cả đế chế thương nghiệp trong trái tim hắn.

 

Kể từ ngày đó, tôi đã hối hận.

 

Và mãi cho đến khi hắn lăn lộn với thư ký trên giường, tôi mới quyết định rời đi.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/keo-bong-khi-ay-con-dau/chuong-14-ket.html.]

Lý do tôi quyết định rời đi không chỉ vì hắn ngoại tình, mà còn vì con trai tôi, Chu Việt.

 

Hắn là nam chính trong cuốn sách này.

 

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

Tính cách hư hỏng, mạng người đối với hắn chẳng đáng là gì.

 

Khi lớn lên, hắn còn tàn nhẫn hơn cả cha mình, đôi tay hắn đã vấy máu, càng ngày càng nhiều.

 

Nếu ngay cả cha hắn tôi cũng không thể cứu vãn.

 

Nam chính của cuốn sách này, tôi còn có gì để mà cứu hắn đây?

 

Tôi không cứu được.

 

Vì vậy tôi muốn rời đi, nhưng tôi không thể, tôi bị giam cầm trong căn biệt thự đó, cuối cùng tự làm mình phát điên.

 

Lâm Đàm, nữ chính trong cuốn sách này.

 

Với mục đích trả thù mà tiếp cận, nhưng nực cười thay, cô ấy lại yêu Chu Việt. Vì căn bệnh u não, hai người họ giằng co trong một thời gian dài, nhưng nữ chính làm sao mà dễ c.h.ế.t được?

 

Phép màu sẽ xuất hiện, để làm nền cho tình yêu của họ.

 

Tôi từng nghĩ rằng số phận không thể thay đổi.

 

Cho đến khi tin tức về cái c.h.ế.t của họ được truyền đến, tôi mới nhận ra, Lâm Đàm đã có ý thức của riêng mình, cô ấy không còn là một con rối bị điều khiển bởi cốt truyện nữa.

 

Những tư liệu và video mà cô ấy phát tán đủ để chứng minh những hành động độc ác mà Chu Vệ Viễn đã làm trong những năm qua.

 

Còn Chu Việt, đôi tay hắn cũng đã nhuốm m.á.u không ít người.

 

Dù là vì đua xe gây tai nạn hay vì lý do nào khác, những mạng người đó đều có kẻ thay hắn chịu trách nhiệm.

 

Nhưng bây giờ, dưới những bản ghi âm và video của Lâm Đàm, mọi sự đen tối đều bị phơi bày.

 

Lâm Đàm dùng tính mạng của mình để công khai những điều đen tối này, trả lại công lý cho những nạn nhân và gia đình bị hại.

 

Còn gia đình cô ấy, cũng đã phải nhận sự trừng phạt thích đáng.

 

Và cuối cùng, tôi cũng bước ra khỏi căn biệt thự.

 

Tôi đến trước mộ cô ấy, mang theo một cây kẹo bông màu hồng, rất ngọt.

 

Tôi nghĩ, cô ấy sẽ thích nó.

 

[Hoàn]

Loading...