2.
Một khuôn mặt quen thuộc xuất hiện trước mắt chúng tôi.
Thật sự là chị gái tôi!
Chị khập khiễng bước vào, khuôn mặt tái nhợt không một giọt máu.
Miệng chị lẩm bẩm như mọi ngày:
“Mẹ ơi, con đói quá.”
Chị tôi ngả người lên cửa sổ, có thể thấy rõ hai bàn tay chị chi chít những lỗ m/á/u.
M/á/u chảy ồ ạt lên cửa sổ.
Khi chị nhìn tôi, khóe miệng nứt nẻ cong lên thành một vòng cung kỳ lạ.
Đôi mắt đờ đẫn không có thần, trống rỗng một cách đáng sợ.
Chị ấy, liệu có còn là chị tôi nữa không?
Mẹ tôi sợ đến mức rụt người, chui vào trong góc, không dám động đậy tí nào.
Thế rồi, bà nhìn thấy một vò rượu bên chân tường.
Mẹ tôi hét lên:
“Mau lên, ở đây có rượu roi chó. Mau đổ rượu lên người con khốn kia, cho nó tan thành tro bụi đi!”
Vừa nói, bà vừa bê vò rượu lên, cha tôi nhân cơ hội mở cửa sổ ra.
Toàn bộ số rượu roi chó đổ hết lên người chị tôi, bên ngoài cửa sổ lập tức vang lên những tiếng gào thét đau đớn.
Tôi nép người sang một bên, không đành lòng nhìn thẳng.
Đến khi tôi mở mắt ra, ngoài cửa sổ đã không còn bóng người nữa.
Trời sáng rồi.
Cha tôi oán hận nói:
“Ch/et rồi còn không để người ta sống yên ổn. Hôm nay tôi sẽ ra đầu làng tìm bà Trần, nhất định phải tiêu diệt con nhỏ này.”
Bà Trần là bà đồng của làng chúng tôi.
Mọi vấn đề về âm dương, phong thủy đều có thể đi tìm bà ta.
Khi cha tôi mời bà Trần vào trong sân, bà ta nhìn thấy những vết m.á.u trên cửa sổ thì lập tức hét lên không ổn.
“Con gái cậu biến thành hung thần rồi, lại còn là hung thần Quy Dương mạnh nhất.”
Cha tôi nghe thế, vội vàng hỏi:
“Sao lại thế?”
Bà Trần thở dài:
“Nhà các cậu ch/ô/n x/á/c con nhỏ đó ở đâu rồi?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.net.vn/hung-than-quy-duong/chuong-2.html.]
Cha mẹ tôi không lên tiếng, quay sang nháy mắt với tôi.
“Chị gái cháu không được ch/ôn cất, chỉ quấn lại rồi ném ra… khu rừng sau núi.”
Tôi thành thật trả lời.
Bà Trần nghe tôi nói xong, trừng mắt nhìn cha mẹ tôi với ánh mắt oán hận.
“Thế thì đúng rồi, củi sinh lửa, lửa là dương. Một khi biến thành hung thần Quy Dương, người ch/et sẽ quên đi những gì xảy ra trước khi che/t và tưởng rằng mình vẫn còn sống. Thế nhưng, nếu có ai chỉ ra sự thật thì nó sẽ dùng những thủ đoạn tàn bạo để trả thù.”
Cha tôi nghe xong thì mặt cắt không còn hột m/á/u.
Ông ta nắm chặt lấy tay bà Trần cầu xin.
“Bà Trần, con xin bà, cầu xin bà cứu lấy gia đình con. Vợ con chỉ mới biết mình có thai hôm qua thôi. Cái thai này chắc chắn là con trai, không thể để con khốn kia làm hại hai người họ!”
Bà Trần im lặng một lúc lâu.
Mãi cho đến khi cha tôi lấy ra một xấp tiền, bà ta mới nhìn xuống bụng mẹ tôi, sau đó lấy ra một vài tờ giấy bùa và một ít tàn hương.
“Dán những thứ này vào trong phòng vợ cậu, đừng để cô ấy ra khỏi phòng vào buổi tối. Rải tàn hương xuống trước cửa để ma quỷ không phát hiện ra.”
Bà ta nhìn tôi rồi lại nhìn sang cha mẹ:
“Tuy nhiên, để có thể xua đuổi hoàn toàn con ác quỷ này thì cần có sự hỗ trợ của các người nữa.”
Tôi nghi ngờ nhìn bà ta, không rõ mình có thể làm gì cho chị.
Bà Trần đeo một chuỗi hạt Tử Kim lên cổ tôi.
“Âm khí của nó rất nặng, con hãy đeo chiếc vòng này. Chỉ có một cách để xua đuổi nó đi, chính là thực hiện nguyện vọng trước khi ch/et của nó. Phải để nó hoàn thành tất cả mong muốn ở trần gian thì mới có thể dẫn nó đến nơi cần đến.”
Tôi chợt nhớ ra, hình như chị đã than đói, chẳng lẽ là…
Hôm đó, cha mẹ chỉ muốn làm mọi cách để khiến cho chị khóc ở Đền Ngọc, vậy nên không cho chị ăn miếng cơm nào.
Bà Trần sau khi nghe phỏng đoán của tôi thì gật gật đầu.
“Vậy thì lần sau khi con bé về nhà, các người hãy để nó cho một bữa cơm no.”
“Nhất định phải nhớ kỹ, không được để con bé phát hiện ra nó đã ch/et, đợi đến khi tâm nguyện của nó hoàn thành thì ta sẽ nghĩ cách đưa nó đi.”
Nghe thế, cha tôi có vẻ miễn cưỡng không vui, nhưng vì đứa em trai trong bụng mẹ tôi nên đành đ.â.m lao thì phải theo lao.
Cha tôi nghiến răng, gật đầu đồng ý.
Bây giờ chỉ cần chờ chị tôi quay lại lần nữa thôi.
3.
Tôi và cha đợi suốt hai đêm nhưng không thấy chị trở lại.
Vào đêm ngày thứ ba, tôi vừa ra khỏi nhà vệ sinh ở sân sau thì một cơn gió lạnh bỗng dưng thổi qua, tôi lập tức cảm nhận được cơn ớn lạnh sau gáy.
Dường như có một lực rất lớn ở trên đỉnh đầu áp xuống, khiến tôi không thể nào cử động được.
Có tiếng bước chân vang lên sau lưng tôi.
Cha mẹ tôi đang ở trong nhà.
Vậy thì người ở sau lưng tôi, lẽ nào là…