Hoán Đổi Linh Hồn, Đổi Cả Số Phận - 07.
Cập nhật lúc: 2024-11-20 02:59:21
Lượt xem: 131
Khi tôi còn là Quý Mãn, tiền tiêu vặt của tôi và Nhạc Nghi luôn là nhiều nhất trong nhà, ba bữa ăn mỗi ngày đều theo sở thích của chúng tôi, dù là đồ trang sức đẹp hay quần áo xinh xắn, ba mẹ luôn mua cho chúng tôi, còn Quý Trạch là anh trai thì phải kiên nhẫn, bao dung với chúng tôi.
Đối với tôi - người chưa từng cảm nhận tình thân thực sự, đây là lần đầu tiên tôi cảm nhận được sự ấm áp của một gia đình.
Tuy nhiên, từ khi tôi và Quý Trạch đổi linh hồn, suy nghĩ của tôi đã thay đổi.
Khi Quý Trạch tổ chức sinh nhật, tôi nhận được cổ phần công ty từ ba mẹ. Lúc đó tôi đã hỏi thêm một câu: “Cho con nhiều như vậy, vậy Tiểu Mãn và Nhạc Nghi sẽ không thiếu phần chứ?”
Mẹ Quý cười nói: “Hai đứa em gái của con cuối cùng cũng sẽ gả đi, công ty sau này sẽ đứng tên con, như vậy con cũng có thể bảo vệ các em.”
Ba Quý gật đầu: “Con gái thì chỉ cần đồ hiệu, trang sức là đủ, cổ phần công ty đối với các em cũng không có ích gì.”
Lúc đó tôi nhận ra, thì ra sự nghiêm khắc đối với Quý Trạch là để huấn luyện anh ta trở thành người kế thừa, còn sự nuông chiều và bao dung đối với Nhạc Nghi và tôi lại là vì ngay từ đầu đã loại chúng tôi ra khỏi việc kế thừa gia sản.
Điều quan trọng là tôi không thể phủ nhận tình yêu của ba mẹ dành cho chúng tôi, họ nhớ rõ sở thích của tôi và Nhạc Nghi, bao dung và nuông chiều chúng tôi. Nhưng khi liên quan đến vấn đề thừa kế gia sản, chúng tôi lại bị loại ra ngoài.
Điều này tôi rất quen thuộc, khi tôi còn ở làng quê, có những gia đình hàng xóm cũng thế. Họ nổi tiếng là rất yêu chiều con gái, ngay cả khi làm trứng chiên cũng phải cho con gái ăn trước, nhưng khi chia đất đai, chia gia sản thì không có phần của con gái.
Họ không chỉ dùng tiền sính lễ cưới con gái để giúp con trai cưới vợ, mà còn bắt con gái đã xuất giá phải bỏ tiền bổ sung cho gia đình, xây nhà cho em trai.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/hoan-doi-linh-hon-doi-ca-so-phan/07.html.]
Hóa ra, điều đáng sợ hơn cả sự thiên vị là ba mẹ không hề nhận thức được sự thiên vị của chính mình.
Nhạc Nghi lau nước mắt trên mặt, ngơ ngác hỏi: “Anh trai, sao anh thay đổi vậy? Trước kia anh luôn nói em yêu cái đẹp, đầu óc ngu ngốc, không lo học hành, còn không bằng Tiểu Mãn từ vùng núi ra.”
“Anh đã nói như vậy với em sao?” Tôi không khỏi hỏi lại. Quý Nhạc Nghi gật đầu, kể lại những lời Quý Trạch đã nói khi mắng cô ta từ nhỏ đến lớn.
Tôi ngạc nhiên nhận ra, những lời Quý Trạch mắng Nhạc Nghi cũng chẳng dễ nghe hơn khi mắng tôi bao nhiêu.
Kể từ khi tôi trở về nhà họ Quý, Quý Trạch không ưa tôi, nhiều lần nhấn mạnh rằng Nhạc Nghi là em gái duy nhất của anh ta. Tôi còn tưởng quan hệ giữa họ rất tốt, ai ngờ Quý Trạch cũng đối xử với chúng tôi một cách công bằng.
Điểm khác biệt duy nhất là tôi đã phản kháng lại, còn Nhạc Nghi thì không.
Hóa ra, sự yêu thương mà tôi và Nhạc Nghi nhận được thực chất là sự ban ân của ba mẹ và Quý Trạch với vai trò là người đứng đầu trong gia đình.
Điều khác biệt là ba mẹ quan tâm hơn đến huyết thống và sự thiếu sót đối với tôi trong nhiều năm qua, nên họ thiên về tôi. Còn Quý Trạch lại thích những cô em gái ngoan ngoãn, nghe lời và không phản kháng, nên Nhạc Nghi phù hợp với yêu cầu của anh ta hơn, vì thế anh ta thiên vị Nhạc Nghi hơn.
Nhạc Nghi ngập ngừng nhìn tôi: “Anh trai, anh thật sự nghĩ như vậy sao?”
Tôi gật đầu, cô ta im lặng một lát rồi nói: “Anh trai, anh thật sự thay đổi rồi. Trước kia anh sẽ không nói với em nhiều lý lẽ như vậy. Thực ra, em thật sự không nên trách Tiểu Mãn, chị ấy cũng không làm khó em, mà là do em bị mắng quá nhiều, rồi đổ lỗi cho chị ấy.”