Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Hóa Ra Ca Ca Luôn Thầm Yêu Ta - Phần 14

Cập nhật lúc: 2024-11-25 02:15:05
Lượt xem: 1,855

Đêm khuya Thái tử trở về, vốn muốn cưỡng đoạt ta.

Ta đe dọa cắn lưỡi tự vẫn.

Thái tử cười lạnh: "Được, vậy ta sẽ xách đầu Cố Tuần tới, cho muội một cái c.h.ế.t thống khoái."

Đúng vào ngày thứ tư ta bị giam giữ.

Đột nhiên bên ngoài vang lên tiếng ồn ào.

Một lát sau, cửa phòng bị người đá văng từ bên ngoài.

Cố Tuần tay cầm trường kiếm xông vào.

Áo giáp đã bị đao c.h.é.m nát bươm, toàn thân còn đẫm máu, không khó đoán mấy ngày nay hắn đã trải qua những gì.

Nhìn thấy ta, giọng hắn run rẩy: "Hoán Nhi, ta đến đón nàng đây."

Sau này ta mới biết, là Công chúa đã dẫn đủ binh mã tới chi viện.

Mẫu phi của Ninh Tuyên Công chúa, Thục Quý phi vốn xuất thân từ tướng môn.

Ninh Tuyên trước đây đã mượn thế lực nhà ngoại công để dò la, tra ra được chuyện Thái tử và Tây Nam Vương cấu kết. Thời gian trước nhận được thư cầu viện do ta phóng bồ câu gửi tới, nàng ta lập tức xuất cung thuyết phục ngoại công.

Kiếp trước gặp nàng ta, kiêu căng phóng túng; kiếp này, nàng ta cũng không thua kém nam nhi.

"Ninh Tuyên đâu, sao không thấy nàng ta đến?"

Nghe câu hỏi này, sắc mặt Cố Tuần lộ vẻ kỳ quái.

Ta lập tức ý thức được có điều không đúng: "Ninh Tuyên sao rồi?"

"Bị thương nhẹ, đã mời đại phu tới chữa trị rồi."

Mặt ta thoáng chốc tái nhợt: "Đưa ta đi gặp nàng ta."

13

Đánh lui Hung Nô, đại thế của Thái tử đã mất.

Nhưng điều khiến ta bất ngờ là, hắn ta không chọn bỏ trốn. Biết rõ ta đã được cứu, vẫn một mình quay lại căn phòng giam giữ ta. 

📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!

Bị Cố Tuần bắt sống tại chỗ.

Hắn ta nhìn ta, đáy mắt đỏ ngầu.

"Vương Bỉnh Nghĩa được, Cố Tuần được, tại sao ta lại không?"

Hắn ta không cam lòng, nên đến đây nhất quyết đòi một lời giải thích.

Ta bước đến trước mặt Thái tử, ngồi xổm xuống.

"Ta không yêu Vương Bỉnh Nghĩa, nhưng là tự nguyện gả cho hắn ta, muốn cùng hắn ta sống một đời phu thê bình thường."

"Cố Tuần thích ta, nhưng luôn tôn trọng ý nguyện của ta, chưa từng ép buộc ta làm nửa điều ta không muốn."

"Ngươi cướp thê tử của người khác, hủy hoại gia đình của người khác, cấm đoán tự do, dựa vào quyền thế ép buộc ta, thử hỏi có điểm nào đáng để ta thích? Ta đối với ngươi chỉ có hận, mỗi ngày ở bên ngươi ta đều thấy buồn nôn tột cùng."

Thái tử nhìn ta, hồi lâu bật cười.

Cười đến rơi cả nước mắt.

"Nếu Hoán Nhi đã không muốn, vậy thì không muốn vậy."

Nói rồi rút d.a.o ra, ngay trước mặt ta trực tiếp đ.â.m vào bụng.

Ta hô lên một tiếng, Cố Tuần phía sau nhanh chóng che mắt ta lại.

"Cố Tuần, ta không phải thua ngươi, ta là thua Hoán Nhi."

Nói xong, Thái tử chết.

Kẻ đã quấn quýt ta hai kiếp đã triệt để rời đi, lúc này ta không nói được cảm xúc của mình là gì.

Cố Tuần ôm lấy eo ta, nhẹ nhàng vỗ về.

"Mọi chuyện đều đã qua rồi."

Phải, mọi chuyện đều đã qua rồi.

Ninh Tuyên hôn mê, tìm tất cả đại phu trong vùng đều không thể khiến nàng ta tỉnh lại.

Ta sai người phóng ngựa gửi thư cho Thôi Thái y đang ở kinh thành.

Hiện giờ điều bọn ta chờ đợi, chính là Thôi Diệp Chi có thể tạo ra kỳ tích.

Năm ngày sau, Thôi Diệp Chi vội vã tới biên cương.

Từ khi quen biết, Thôi Diệp Chi y quan chỉnh tề, ôn nhuận như ngọc, hành động chậm rãi như một vị quân tử khiêm nhường.

Đây là lần đầu tiên ta thấy hắn ta chật vật như vậy.

Tóc tai bù xù, đáy mắt đỏ ngầu, quần áo trên người vì vội vàng chạy đường nên tả tơi không chịu nổi.

"Ninh Tuyên thế nào rồi?"

Đôi mắt ta đã sưng húp vì khóc, lắc đầu.

Thôi Diệp Chi hít một hơi, tay mở hòm thuốc vẫn không ngừng run rẩy.

Đợi đến khi đặt tay lên cánh tay Ninh Tuyên bắt mạch, động tác khựng lại.

Mở miệng: "Nàng ấy..."

Ta nóng lòng: "Nàng ta thế nào?"

Ta vừa dứt lời, người vốn đang nằm trên giường đột nhiên ngồi bật dậy.

Hai tay vòng lấy cổ Thôi Diệp Chi, trực tiếp hôn lên.

"Thôi Diệp Chi, giờ ngươi còn không thừa nhận ngươi cũng thích ta!"

Giọng nói vang dội, đâu có nửa phần dáng vẻ người sắp chết!

Ta bị cảnh tượng trước mắt làm cho sửng sốt.

Cố Tuần đứng sau ta lắc đầu, nắm tay ta đang đứng như trời trồng dẫn ra ngoài.

Ta lúc này mới biết hóa ra tất cả đều là một vở kịch.

"Ninh Tuyên muốn thử lòng Thôi Thái y, nhờ ta phối hợp diễn kịch. Ninh Tuyên dẫn ba vạn quân mã cứu ta trong nguy nan, việc này ta không thể không giúp."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/hoa-ra-ca-ca-luon-tham-yeu-ta/phan-14.html.]

"Vậy tại sao lại giấu ta!"

"Như vậy mới chân thực."

Thời gian này ta đã rơi biết bao nhiêu nước mắt vì nàng ta.

Nha đầu Ninh Tuyên này đến cả ta cũng lừa!

Sau đó Ninh Tuyên cười đùa xin lỗi ta, ta ngoài mặt nói mình không tha thứ cho nàng ta, nhưng trong lòng thực sự đã thở phào nhẹ nhõm.

Kiếp trước Thôi Diệp Chi vì ta mà chết, Ninh Tuyên Công chúa sau khi Thái tử đăng cơ không lâu thì quy y cửa Phật, sống nốt quãng đời còn lại trong khổ trà thanh đăng.

Hiện giờ ở kiếp này, mọi thứ đều vừa vặn tốt đẹp.

14

Rất nhanh, phía Tây Nam cũng truyền đến tin đại thắng.

Dừng lại vài ngày, bọn ta cũng chuẩn bị hồi kinh.

Ninh Tuyên lại không rời đi cùng bọn ta.

"Ninh Tuyên Công chúa đã c.h.ế.t trong trận chiến đó, từ nay thế gian này không còn người này tồn tại nữa."

Nàng ta khoác tay Thôi Diệp Chi, cười đầy phóng khoáng rạng rỡ: "Thôi Diệp Chi muốn chữa bệnh khắp thiên hạ, vậy ta sẽ theo hắn đi tới chân trời góc biển. Dạo chơi tứ phương, chẳng phải khoái hoạt lắm sao?"

Thân mình Thôi Diệp Chi không hoàn chỉnh, trong cung tự nhiên không thể chấp nhận người như vậy trở thành phò mã.

Ninh Tuyên từ bỏ thân phận của mình, cũng coi là phóng khoáng.

"Người đã nghĩ kỹ chưa?"

"Từ ngày dẫn quân tới đây, ta đã chuẩn bị tinh thần vĩnh viễn không về kinh rồi."

Lần này hồi kinh, không còn vội vã như lúc tới.

Cố Tuần với ta vừa đi vừa dừng, mất gần một tháng mới tới kinh thành.

Đánh lui Hung Nô, bảo vệ quốc thổ, tiễu trừ đảng Thái tử, phụ tử Cố gia lập đại công.

Hoàng đế hứa cho Cố Tuần một nguyện vọng. Không ai biết Cố Tuần rốt cuộc đã xin phần thưởng gì.

Sau đó, Hoàng đế tuyên bố nhớ nữ nhi vô cùng, triệu ta vào cung, thu ta làm nghĩa nữ, phong hiệu "Vĩnh An".

Cùng tháng, Hoàng đế hạ lệnh gả ta cho nhi tử của Cố Tướng quân, Cố Tuần.

Thánh chỉ khó cãi.

Cố gia dù không muốn, cũng chỉ đành tạ ơn.

Một ngày sau khi thành hôn, lâu lắm rồi ta mới nhận thư Ninh Tuyên gửi tới.

Trong thư chúc mừng hôn sự của ta, còn thuận tiện kể lại các loại kiến thức và chuyện thú vị ở dân gian.

Chỉ bằng văn tự, ta đã có thể đoán được lúc này Ninh Tuyên hạnh phúc đến nhường nào.

Cuộc sống như vậy không khỏi khiến ta sinh lòng hâm mộ.

Trước khi ngủ, ta lại lén lút lấy thư ra đọc thêm lần nữa.

Kết quả bị Cố Tuần phát hiện.

"Nàng cũng muốn đi sao?"

Ta biết Cố Tuần không thể rời kinh thành quá lâu, lắc đầu: "Không, chỉ là có chút nhớ nàng ta thôi."

Cố Tuần ôm ta không nói gì.

Nhưng qua một thời gian, Cố Tuần đột nhiên bảo ta thu xếp hành trang.

"Đi đâu?"

"Nàng không phải nhớ Ninh Tuyên sao? Đã xin Hoàng đế nghỉ dài hạn, đưa nàng đi tìm nàng ta."

Ta biết, tìm Ninh Tuyên là giả, muốn hoàn thành tâm nguyện cho ta là thật.

"Đa tạ chàng, phu quân."

"Khách sáo rồi, nương tử."

Phong cảnh trên đời vạn phần tươi đẹp.

May mắn thay, chúng ta có thời gian cả đời để ngắm nhìn.

Hết

--------------------------------------------------------

Dưới đây là phần giới thiệu của bộ truyện | Hân Hân Hướng Vinh | đã đăng tải full trên MonkeyD, nếu như các bạn hứng thú có thể tìm đọc theo tên truyện nhé!

Đích tỷ đã thành thân với Cửu Hoàng tử.

Ta lại thích tỷ phu của ta.

Ta biết đích tỷ không hề yêu Cửu Hoàng tử.

Vậy sao nàng ta không nhường cho ta?

"Sống lại một lần, ta vẫn thua ngươi, trời ơi ông thật bất công!"

Đích tỷ ngồi giữa vũng máu, gào thét với trời cao.

Ta khinh miệt nhìn nàng ta:

"Phụ thuộc vào nam nhân, còn muốn làm chủ kết cục, đúng là ngu ngốc!"

Khóe môi đẫm m.á.u của đích tỷ thoáng nở nụ cười, trong đáy mắt lóe lên tia sáng kỳ lạ.

Như thể nàng ta mới chính là người chiến thắng.

"Ồ, khoan đã... Sống lại sao? Tỷ tỷ có thể kể chi tiết hơn không?"

Ta nửa hiểu nửa không, đầy ẩn ý.

Ta phải đóng vai một kẻ biến thái si tình.

"Vinh Nhi, Cửu Hoàng tử không phải là người tốt. Muội..."

Ba, hai, một... Đích tỷ ngã xuống.

Mãi sau này ta mới biết, đích tỷ đã sống lại một kiếp.

- Hân Hân Hướng Vinh -

Loading...