Hồ Tam Nương Tử - Chương 9
Cập nhật lúc: 2024-06-09 17:01:33
Lượt xem: 2,115
15
Dịch bệnh đúng hạn mà đến.
Chỉ mấy ngày, cư dân trong thành liền ngã bệnh hơn phân nửa, bệnh tình phát triển cấp tốc, đầu tiên là phát sốt, sau đó là thượng thổ hạ tả, lại về sau liền nằm trên giường không dậy nổi, nếu như còn không phải trị liệu, liền sẽ ngày càng suy yếu, kiệt lực mà ch.
Cũng may ta đã sớm chuẩn bị. Ta nhanh chóng đem các loại thuốc dược tề dược hoàn bày ra, ba văn tiền một bộ, mỗi người được mua ba bộ, tất cả đều gần như cháy hàng.
Dịch bệnh bị áp chế xong, ta Hồ Tam nương tử trong lòng dân chúng cũng từ Hồ thần y thăng cấp thành Hồ Bồ Tát.
Ngày này, ta tại y quán vừa kê thuốc cho một vị tiên sinh xong, liền gặp một nữ tử quần áo lam lũ đầu bù tóc rối vọt vào, ôm lấy chân của ta không buông tay.
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Nàng kêu khóc: "Tẩu tử mau cứu ta, cầu tẩu tử mau cứu ta đi!"
Lại là Hứa Thiến Thiến.
Nàng đã không phải thiếu nữ thanh tú tịnh lệ lúc trước, giờ phút này nàng xanh xao vàng vọt, bẩn thỉu, quần áo cũng rách rách rưới rưới, quả thực tựa như tên ăn mày.
Ta còn nhớ được lần trước nhìn thấy nàng: Nàng ăn mặc giống như c Khổng Tước, gặp ta quay đầu bước đi, ngay cả chào hỏi cũng không nguyện.
Ta nói: "Hứa tiểu thư nói cẩn thận, ta cũng không phải chị dâu của ngươi ."
Nàng khóc đến nước mắt nước mũi ròng ròng: "Thật xin lỗi, tam nương tử, muội sai rồi, muội thật sai! Cầu tỷ mau cứu muội, mau cứu muội đi! Muội là thật sống không nổi nữa."
Bộ dạng này của nàng thật sự là đáng thương.
Ta cau mày hỏi: "Ngươi làm sao làm thành cái bộ dạng nửa người nửa quỷ này?"
Nàng khóc lóc nói hồi lâu, ta rốt cuộc hiểu rõ chuyện gì xảy ra.
Thì ra, Yên Phi Vân lúc bỏ nhà đi , mang đi toàn bộ tiền mặt của Hứa gia . Mấy cái cửa hàng cũng bởi vì kinh doanh ấm ớ từ đầu đến cuối lỗ vốn, thu không bù chi. Bởi vậy, điều kiện sinh hoạt của Hứa gia rớt xuống ngàn trượng.
Đều nói từ nghèo thành sang thì dễ, từ sang thành nghèo thì khó. Hứa gia thời gian qua đã quen xa hoa phô trương , đâu còn có thể chịu khổ cực được nữa. Hứa Nhân Sơn bán mất cửa hàng Hòa Điền sinh, được một số lớn bạc, nhưng hắn không hiểu kinh doanh, chỉ là một mực tiêu xài, rất nhanh liền miệng ăn núi lở.
Cuối cùng, Hứa gia đem bàn tính đánh trên thân Hứa Thiến Thiến .
Lúc ta còn tại gia , nguyên là đã vì Hứa Thiến thiến tìm được một mối hôn sự khá tốt, là Cố Thanh Thư, thứ tử nhà Cố tiên sinh . Đã định chờ Hứa Thiến Thiến mười sáu tuổi liền làm lễ thành hôn.
Bây giờ, Hứa gia ghét bỏ bên nhà trai nghèo khó nên đòi hủy hôn. Hứa Khang thị bốn phía tìm hiểu mấy lần, cuối cùng lại chọn trúng Trần lão gia. Bà ta lấy của Trần lão gia một số lớn bạc, muốn đem Hứa Thiến Thiến hứa cho Trần lão gia năm đó gần ngũ tuần làm thiếp.
Hứa Thiến Thiến bị ma xui quỷ khiến thế nào, lại cũng đồng ý.
Đợi nàng đến Trần gia, nàng mới hối hận. Trần lão gia tính tình quái đản, xấu xí không chịu nổi, Trần phu nhân nghiêm khắc hà khắc, động chút liền đánh chửi ngược đãi, trong nhà còn có bốn năm di nương, từng người đều xinh đẹp như hoa, tâm tư thâm trầm. Nàng tại Trần gia bị tra tấn đến khổ không thể tả, là muốn sống không được muốn c.h.ế.t không xong.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/ho-tam-nuong-tu/chuong-9.html.]
Bởi vì lấy mấy ngày gần đây người Trần gia mắc dịch bệnh, trong ngoài thưa thớt canh phòng rất nhiều, nàng mới liều c.h.ế.t trốn đi, cùng đường mạt lộ, chỉ có thể đi cầu ta thu nhận.
Ta nghĩ nghĩ, nói: "Ngươi muốn ta thu nhận cũng không phải không thể. Nhưng ta không thể nuôi ngươi. Ngươi phải làm việc kiếm tiền nuôi mình."
Nàng rưng rưng nước mắt nhẹ gật đầu.
Ta gọi Tiểu Cam mang theo Hứa Thiến Thiến đi tắm rửa một chút, ăn vài thứ, lại đổi một thân y phục phù hợp.
Ta phân phó Tiểu Cam: "Từ ngày mai trở đi, ngươi liền mang theo nàng làm việc. Làm việc gì cũng được. Nàng có cái gì không hiểu ngươi sẽ dạy cho nàng, nếu như làm không được , làm chậm làm không tốt cũng không cần quá quở trách, nhưng có một điều, không thể lười biếng không làm, nhất định phải làm mới sống mới được."
Tiểu Cam gật đầu đồng ý.
Nàng về sau bẩm báo ta: Nàng phân công cho Hứa Thiến Thiến công việc nặn thuốc đã hoàn tán. Hứa Thiến Thiến thời điểm vừa mới bắt đầu làm, rất không hợp tác, nặn ra dược hoàn lại nát lại xấu, được một lúc, nàng ta còn nghĩ bỏ đấy không làm. Nhưng bị Tiểu Cam chửi mắng một trận , nàng liền ngoan ngoãn làm việc.
Qua vài ngày nữa, Tiểu Cam đi ra ngoài mua đồ, lại hóng được không ít "dưa" hay ho nóng hổi.
Nghe nói: Trần lão gia phát hiện Hứa Thiến Thiến chạy, đi tìm Hứa gia muốn đòi người, Hứa gia đương nhiên là không nộp ra, Trần lão gia thế là muốn Hứa gia đem trả lại tiền đã mua Hứa Thiến thiến lại, Hứa gia cũng là không chịu. Hai nhà cãi lộn, Hứa Khang thị bên đường khóc lóc om sòm lăn lộn, đòi sống đòi ch.
Cuối cùng, lại là nháo đến trên công đường.
Tiểu Cam cười đến run cả người: "Làm như có lý lắm vậy, quả thực chính là chó cắn chó!"
Hứa Thiến Thiến biết việc này , từ đó làm việc nghiêm túc không ít. Tiểu Cam cũng bắt đầu khen nàng chịu khó.
16
Dịch bệnh dần dần lắng xuống, ta cũng rảnh rỗi.
Cũng không biếtcái vụ mà đúc tượng xây miếu kia bao giờ nói ra thì hợp lý nhở?
Ta đang sốt ruột lắm rồi á nha!
Đối với hàng tiên như chúng ta, đúc tượng lập miếu là một việc đại sự. Cũng giống như phàm nhân có ngôi nhà riêng thuộc về mình vậy đó, sau này có mưa gió bão bùng cũng có chỗ trú chân.
Ta tính toán, đang nghĩ nếu thực sự không ai chủ động nhắc đến, ta liền để để Tiểu Cam đi thuê mấy vị diễn viên quần chúng nói ra. Dù là miếu này ta bỏ tiền ra xây cũng nhất định phải xây một cái mới được.
Một ngày, ta đi mua sắm dược liệu, trên đường thế mà gặp một vị người quen cũ.
Đây không phải Yên Phi Vân sao!
Nàng ta cứ như là đứng đây đợi ta lâu lắm rồi, vừa thấy được ta, liền rút ra trường kiếm dài ba thước, quát lớn: "Hồ yêu, ngươi làm hại nhân gian, thiên đạo không dung, ta hôm nay liền muốn thay trời hành đạo thu phục ngươi!"