HẢO HUYNH ĐỆ CỦA CHỒNG TÔI - CHƯƠNG 6
Cập nhật lúc: 2024-11-23 02:39:15
Lượt xem: 724
7
Trước mặt Tần Yến, tôi đề cập đến chuyện ly hôn.
Lục Kỳ Xuyên cảm thấy mất mặt, lập tức đồng ý: "Ly hôn thì ly hôn! Xem em ly hôn rồi sống thế nào."
Anh ta tưởng tôi đang giận dỗi.
Dù sao đây không phải là lần đầu tiên tôi cãi nhau đòi ly hôn.
Cho đến khi tôi dẫn luật sư đến văn phòng anh ta.
Liệt kê danh sách tài sản của chúng tôi, đưa bằng chứng ngoại tình của anh ta ra trước mặt anh ta, anh ta mới thật sự hoảng sợ.
"Nam Sơ, anh không muốn ly hôn với em. Chúng ta đều bình tĩnh lại một chút."
"Em rất bình tĩnh. Tài sản trong hôn nhân chia đôi. Chỉ cần anh lập tức ký tên, những món quà anh tặng cho phụ nữ bên ngoài, em sẽ không truy cứu."
Chủ yếu là quá tốn thời gian và công sức.
Mẹ tôi nói bà ấy đã tìm được một căn biệt thự nhỏ ở thành phố nhỏ cho tôi.
Chỉ cần tôi chia xong tài sản là có thể đến trả tiền đặt cọc.
Mẹ tôi còn nói, quê chúng tôi đã xây dựng một khu đại học, có rất nhiều nam sinh trẻ trung, đẹp trai.
Tôi hơi nóng lòng muốn về xem.
"Anh sẽ không đồng ý ly hôn." Lục Kỳ Xuyên nói.
Nụ cười trên khóe miệng tôi tắt ngúm.
"Vậy em chỉ có thể kiện ly hôn thôi. Tốn thời gian tốn sức, chủ yếu là ảnh hưởng không tốt đến anh."
"Anh đã nói rồi, anh sẽ không ly hôn. Người đàn ông thành đạt nào mà chẳng chơi bời bên ngoài? Mấy năm trước chúng ta không phải đều sống như vậy sao? Anh cho em tiền, em nhắm mắt làm ngơ, làm bà hoàng của anh, cuộc sống như vậy, bao nhiêu người muốn cũng không được đâu."
"Nhưng em ly hôn rồi nhận được tài sản, cũng có thể sống cuộc sống như vậy."
"Nam Sơ, anh không tin em không còn yêu anh, càng không tin em nỡ lòng nào rời xa anh. Bỏ ngay cái suy nghĩ đó đi."
Xem ra, thương lượng ly hôn là không có hy vọng rồi.
Chiều hôm đó tôi đến tòa án nộp đơn kiện.
Kết quả, Lục Kỳ Xuyên, người trước đây không muốn về nhà nhìn thấy tôi, bây giờ ngày nào cũng tan làm sớm.
Còn mua hoa, tốn công sức tặng quà cho tôi.
Mỗi lần tôi đều âm thầm tính toán, anh ta lại tiêu tốn bao nhiêu tài sản chung của chúng tôi để mua những thứ phù phiếm này.
Anh ta còn muốn "ân ái" với tôi.
Nhưng anh ta vừa chạm vào tôi, tôi đã thấy phiền.
Cuối cùng, tôi giấu một con d.a.o làm bếp dưới gối.
Anh ta vừa đến gần, tôi liền giơ lên.
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Anh ta đứng ở cửa nói lời gan ruột:
"Nam Sơ, em phải tin anh, anh chỉ yêu em, cả đời này chỉ có em là vợ anh.
"Anh chơi bời bên ngoài chỉ là vui thú nhất thời, tất cả đều là vì công việc.
"Anh chưa bao giờ nghĩ đến chuyện ly hôn với em, cũng kiên quyết không đồng ý ly hôn với em.
"Nam Sơ, sau này anh tan làm sẽ về nhà với em, không ra ngoài tìm phụ nữ nữa. Chúng ta sống tốt nhé?"
Tôi từ chối: "Không tốt. Anh còn dám thử lẻn vào nữa, tôi sẽ lấy d.a.o c.h.é.m anh."
Lục Kỳ Xuyên sợ hãi rụt đầu lại.
Ban ngày, tôi đang nằm trên ghế sofa vuốt ve mèo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/hao-huynh-de-cua-chong-toi/chuong-6.html.]
Tần Yến nhắn tin cho tôi: 【Ly hôn rồi à?】
【Chưa, sắp rồi.】
【Ừm, ly hôn rồi nói cho anh biết, anh dọn đến ở.】
"..."
Nhưng nói thật, đêm đó rất sung sướng.
Tôi thường xuyên hồi tưởng lại.
Tần Yến thật sự là một người đàn ông chất lượng cao.
Tôi định trước khi về quê sẽ hẹn hò với anh ta thêm lần nữa.
Sau này có tiêu chuẩn của anh ta rồi, không biết những chàng trai đại học bình thường có thể làm tôi hài lòng không nữa.
Nghĩ đến đây, tôi không nhịn được cười toe toét.
"Nam Sơ, em cười gì mà vui thế?" Lục Kỳ Xuyên đột nhiên hỏi.
Rõ ràng tôi đã thuê người giúp việc nấu ăn rồi mà.
Anh ta cứ nói là ảnh hưởng đến việc vun đắp tình cảm vợ chồng, đuổi người ta đi, tự mình đeo tạp dề vào bếp.
Lúc này, anh ta đang đeo tạp dề, tay cầm muôi, nhìn tôi với vẻ mặt thâm tình.
Tôi nhanh tay nhanh mắt xóa lịch sử trò chuyện.
Chưa ly hôn, không thể để lại nhược điểm.
Tôi không để ý đến anh ta, đi vào phòng tắm tắm rửa.
Ra ngoài thì thấy Lục Kỳ Xuyên đang cầm điện thoại của tôi xem.
Tim tôi thắt lại.
Xóa sạch rồi chứ?
Lúc ở bên Tần Yến, hình như tôi không có chụp ảnh giường chiếu.
Nhưng ánh mắt Lục Kỳ Xuyên nhìn tôi rất kỳ lạ, khiến tôi sởn gai ốc.
Lục Kỳ Xuyên khó khăn mở miệng: "Nam Sơ, sao trong điện thoại em lại có nhiều..."
Tôi nín thở, vẫn bị anh ta phát hiện rồi sao?
Tôi phải giải thích thế nào đây?
Tiếp theo, Lục Kỳ Xuyên cười một cách kỳ quái: "Sao lại có nhiều ảnh sex thế?"
Cỏ, hù c.h.ế.t tôi rồi.
Tôi lấy điện thoại với vẻ mặt khó chịu: "Không phải anh nói tôi trên giường như khúc gỗ sao? Học hỏi một chút kỹ thuật tiên tiến của nước ngoài."
Mắt Lục Kỳ Xuyên sáng lên: "Nam Sơ, em vẫn quan tâm đến cảm nhận của anh đúng không? Nếu trước đây em đã có giác ngộ này, anh cũng sẽ không ra ngoài phạm sai lầm.
"Người đàn ông nào mà không thích "ăn vụng"? Nếm thử "đồ ăn" bên ngoài xong, sẽ ngoan ngoãn về nhà thôi.
"Nam Sơ, ăn cơm xong, để anh kiểm tra kết quả học tập của em."
Anh ta cười gian xảo.
Tôi thời trẻ sẽ chìm đắm trong đó.
Bây giờ, chỉ cảm thấy ghê tởm.
Tôi xua tay: "Thôi, tôi là để dành dùng sau khi ly hôn. Không liên quan đến anh."
Mặt Lục Kỳ Xuyên lập tức đen lại.