Diễm Thê Nhập Môn, G.i.ế.t Sạch Toàn Hầu Phủ - Chương 4
Cập nhật lúc: 2024-09-13 19:02:38
Lượt xem: 1,443
Phu quân bừng bừng giận dữ, hoàn toàn phớt lờ ta đang đứng bên cạnh bưng thuốc hầu hạ bà bà.
"Nhi tử có điều gì không phải với mẫu thân, mà mẫu thân lại muốn hại c.h.ế.t con của nhi tử?
Hồng hoa là vật cực hàn, từ trước đến nay không bao giờ dùng trong bánh ngọt, cớ sao lại vô cớ xuất hiện trong nhà bếp?
Vương ma ma là người thân cận nhất của mẫu thân, xưa nay làm việc cẩn trọng tỉ mỉ.
Sao có thể lơ đễnh mà bỏ nhầm, há chẳng phải quá khéo?"
Bà bà giận tím mặt.
Lưu Đạo Diên là bảo bối trong lòng bà, từ trước đến nay hiếu thuận, chưa từng thấy hắn giận dữ như vậy.
"Đạo Diên, con đừng có vu oan giá họa! Ta cớ gì lại muốn hại c.h.ế.t cháu ruột của mình? Vương ma ma nay đã chết, ta sẽ sai người tiếp tục tra rõ, nhất định sẽ cho con một lời giải thích thỏa đáng!"
Phu quân đang lửa giận bừng bừng, tuyệt nhiên không nhượng bộ:
"Từ ngày Phù Ngọc bước chân vào cửa, mẫu thân đã không ưa nàng, chê nàng xuất thân thấp hèn, lại nghi ngờ huyết thống của con nàng, ta chẳng lẽ không biết sao? Nay chứng cứ rành rành, còn có gì để nói nữa?"
Bà bà nguyền rủa trời đất, thề độc mấy lần.
Mẫu tử hai người đập vỡ nát cả nửa căn phòng đầy đồ sứ, cuối cùng không vui mà rời đi.
6
Nhưng chuyện chưa dừng lại ở đó.
Ngay trong đêm hôm ấy, bà bà lại thắt cổ tự vẫn tại từ đường trong nhà.
Sáng sớm, kẻ hầu quét dọn phát hiện đôi chân treo lơ lửng trên không, sợ đến hồn xiêu phách tán, vội vàng gọi người.
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
Khi bà bà được thả xuống, thân thể đã cứng đờ, mắt trợn trừng, sớm đã không còn hơi thở.
Cả viện tức thì trở nên náo loạn.
Phu quân khi ấy còn đang ngủ say sau cơn say rượu, nghe tin dữ, ngay cả giày cũng không kịp mang mà chạy đến.
Hắn ôm lấy t.h.i t.h.ể của bà bà, khóc đến nỗi nước mắt, nước mũi dàn dụa:
"Cho dù nhi tử hôm qua vì nóng giận mà trách tội, mẫu thân hà tất phải nghĩ quẩn đến thế này?
Mẫu tử chúng ta có hiểu lầm gì không thể giải quyết mà mẫu thân lại phải lấy cái c.h.ế.t để minh oan trước tổ tiên?
Nhi tử gây nên tội nghiệt này, xuống đến âm phủ nhất định sẽ bị Diêm Vương trừng phạt!"
Chuyện này quá lớn, nhanh chóng lan truyền khắp kinh thành, ai ai cũng xôn xao bàn tán.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/diem-the-nhap-mon-giet-sach-toan-hau-phu/chuong-4.html.]
Người ta đồn rằng Lưu tướng quân vì chuyện con cái mà ép c.h.ế.t chính thân mẫu của mình.
Khắp nơi đều nói rằng Hầu phủ gia giáo không nghiêm, gia phong chẳng ra gì.
Tại lễ tang của bà bà, phu quân đầy ân hận, khóc đến độ ngất đi mấy lần.
Những quý phu nhân có giao tình với ta đều ngầm dò hỏi, nhưng ta chỉ lấp l.i.ế.m cho qua.
Sau khi tang lễ bà bà kết thúc, ta ngồi trong phòng ngẫm nghĩ cẩn thận, luôn cảm thấy kỳ quái.
Bà bà là người trọng thể diện, tính cách cứng rắn, dù có bị hiểu lầm cũng không đến mức tự tử chỉ vì chút hiềm khích với con trai.
Lại nói, dù có muốn chết, bà bà cũng tuyệt đối sẽ không chọn cách treo cổ xấu xí đến vậy.
Nhưng bà bà và Vương ma ma đều đã chết, chuyện này chẳng còn cách nào để truy cứu thêm.
Mất bà bà, lại tổn hại danh tiếng, phu quân dần dần suy sụp.
Hắn không hề trách Phù Ngọc vì cái c.h.ế.t của bà bà, mà ngược lại càng thêm thương xót nàng sau khi mất đi đôi thai long phượng.
Còn đối với ta, thái độ của hắn ngày càng trở nên tệ bạc.
Thậm chí có lần, trước mặt ta, hắn nói: "Kẻ đầu tiên gây nên tội ác, há chẳng phải tuyệt tử tuyệt tôn sao!"
Ta hiểu rằng, hắn đang nghi ngờ chính ta đã đứng sau hãm hại Phù Ngọc sẩy thai và ép c.h.ế.t bà bà.
Cái gọi là ân ái tin tưởng giữa vợ chồng kết tóc se tơ, chung quy chỉ đến vậy mà thôi.
7
Đêm tĩnh như nước, ta ngồi trong lương đình ngắm trăng mà thổn thức, Phù Ngọc lặng lẽ tiến đến từ phía sau.
Dáng người nàng mảnh mai, một thân bạch y như tuyết, khẽ vuốt ve tay ta.
"Phu nhân, tay của người thật lạnh."
Nhận ra là nàng, ta định hỏi xem sức khỏe của nàng sau khi dưỡng bệnh ra sao.
Nhưng nàng tự ý tiếp tục nói:
"Nhưng Phù Ngọc nghĩ, có lẽ lòng phu nhân cũng lạnh lẽo như vậy."
"Người sáng suốt ai cũng nhìn ra, phu quân sớm đã không còn chút tình cảm nào với phu nhân, người hà tất phải tự làm khổ mình như thế?"
"Phu nhân vô con vô cái, không có chỗ dựa, phu quân không yêu, nhưng người vẫn phải thay hắn nắm giữ việc nhà, mỗi ngày bận rộn không ngừng."
"Phu quân từng nói với ta, nếu không phải nể mặt nhà mẹ đẻ của phu nhân quyền thế, hắn đã sớm không cần phải giả bộ đối đãi tốt với người."