Cô dâu dự phòng - 10
Cập nhật lúc: 2024-07-15 06:05:44
Lượt xem: 1,362
Tôi cười mắng anh: “Miệng dẻo như kẹo kéo.”
Sau đó tôi lại chuyển đề tài: “Anh đã cầu hôn em bao nhiêu lần rồi?”
Anh nói: “76 lần rồi, bây giờ anh càng ngày càng dũng cảm. Anh nói cho em biết, chờ đến khi anh cầu hôn em đến lần thứ 99, em nhất định sẽ bị anh làm cho cảm động mà đồng ý lấy anh.”
Tôi lập tức bật cười nói: “Phần còn lại em miễn cho anh.”
Khâu Dương sửng sốt một lát, sau một lúc mới nơm nớp lo sợ hỏi: “Em có ý gì? Em muốn chia tay với anh sao?”
Tôi không trả lời anh nhưng cũng không nhịn được cười. Khâu Dương lại thấp thỏm hỏi một câu: “Em đồng ý với anh sao?”
Tôi cười nói: “Phải, em đồng ý, chúng ta kết hôn đi."
24
Không lâu sau, tôi và Khâu Dương đều đăng một khoảnh khắc trên WeChat.
Tôi viết: “Cảm ơn anh đã lặng lẽ bảo vệ em trong suốt ba năm qua. Chính anh đã làm cho em hiểu thế nào là hạnh phúc của tình yêu đôi lứa. Cuộc đời này còn có cơ hội gặp anh, quen anh và yêu anh thật là diễm phúc của em. Em nguyện sẽ làm vợ của anh, chỉ yêu một mình anh suốt quãng đời còn lại, Khâu Dương của em!”
Trong vòng tròn bạn bè của Khâu Dương lại viết: “Anh từng là người ngoài cuộc, một người xa lạ với em. Từ lần đầu tiên nhìn thấy em, anh đã rất thích em rồi. Anh chỉ đứng tại chỗ, một mực yên lặng nhìn em, thích em, chỉ mong em luôn được hạnh phúc, bình an. Hiện giờ có thể có được em, anh chưa bao giờ cảm thấy hạnh phúc như thế này. Vương Thanh thân mến, cám ơn em đồng ý gả cho anh.”
Ảnh chụp trong vòng tròn bạn bè của chúng tôi là một bức ảnh tôi và Khâu Dương với mười ngón tay đan chặt vào nhau, trên ngón áp út còn đeo nhẫn cưới.
Chuyện lúc trước tôi và Trần Tân ly hôn đã được người thân, bạn bè của tôi biết từ lâu qua loa đài của Lật Tử kia truyền đi khắp nơi. Theo lời của Lật Tử, là hai người Trần Tân và Chu Vân Vân đê tiện kia không biết xấu hổ. Cô ấy nói muốn giúp tôi lan truyền thanh danh của đôi nam nữ khốn nạn kia ra ngoài, mới có thể giúp tôi báo thù. Tôi không quan tâm chút nào, cũng kệ Lật Tử thông tin đi khắp nơi.
Hôm nay, sau khi tôi công khai tin tức sắp kết hôn, rất nhanh tôi nhận được vô số lời chúc phúc của bạn bè, người thân.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/co-dau-du-phong/10.html.]
Đêm đó, khi tôi đang ngủ thì đến nửa đêm, tôi chợt nghe thấy hàng loạt tiếng gõ cửa dữ dội. Tôi vừa mới chuẩn bị đứng lên, Khâu Dương đưa tay ấn tôi xuống giường: “Hơn nửa đêm rồi, em cứ ngủ đi cho ngon, anh đi xem có chuyện gì?”
Một lúc sau, tôi nghe thấy tiếng cãi vã ở bên ngoài. Đó là giọng của Trần Tân, anh ta đang mắng Khưu Dương: “Đồ con chồn lòng dạ hiểm độc! Tôi đã nghĩ ba năm qua, quan hệ giữa chúng ta cũng không tốt lắm, sao anh lại bằng lòng giao mọi dự án cho tôi làm? Hóa ra là vì anh đang thèm muốn vợ tôi!”
Khâu Dương cười lạnh nói: “Ai là vợ anh? Vương Thanh bây giờ là vợ tôi!”
Sau khi bước ra khỏi phòng ngủ, tôi nhìn thấy hai người đàn ông đang lao vào đánh nhau. Có điều Trần Tân hẳn là đã uống không ít rượu, hoàn toàn không phải đối thủ của Khâu Dương.
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
Khâu Dương đẩy anh ta xuống sàn nhà, đ.ấ.m anh ta hết cái này đến khác, vừa đánh vừa mắng: “Tôi nói cho anh biết, lúc trước tôi giao dự án cho anh là chỉ muốn Vương Thanh đi theo anh có thể sống những tháng ngày tốt đẹp. Tôi cơ bản không muốn chia rẽ hai người! Chính anh là người chẳng ra gì, ra ngoài cặp kè với người phụ nữ khác. Tôi thấy người phụ nữ mình thích bị tổn thương nên tôi giành cô ấy về là đương nhiên.”
Sau đó tôi phải đi qua ngăn cản, Khâu Dương mới dừng tay. Có điều anh vẫn còn gân cổ mắng Trần Tân: “Tên khốn kiếp này, ba năm trước khi tôi biết anh ta coi em là lốp dự phòng rồi kết hôn với em, tôi đã muốn đánh anh ta rồi!”
Tôi trấn an Khâu Dương xong, mới nhìn về phía Trần Tân, bình tĩnh nói: “Anh đi đi, đừng để tôi thêm coi thường anh!”
Trần Tân suy sụp nhìn tôi, trong mắt vẫn là tiếc nuối sâu sắc, may mà, cuối cùng anh ta vẫn rời đi.
25
Sáng sớm hôm sau, tôi bất ngờ nhận được cuộc gọi từ mẹ củaTrần Tân gọi tới.
Sau khi tôi và Trần Tân kết hôn, tuy rằng không sống cùng hai người già, nhưng lúc trước khi tôi chấp nhận lời cầu hôn của Trần Tân, ba mẹ Trần Tân luôn cảm thấy xấu hổ với tôi nên đối xử với tôi khá tốt.
Tôi vừa bắt máy, mẹ anh ta đã khóc ròng trong điện thoại: “Tiểu Thanh à, là Trần Tân nhà chúng ta có lỗi với con, nhưng nó đã biết mình sai rồi, con có thể tha thứ cho nó được không? Con quay lại với nó được không?”
Tôi cau mày, luôn cảm thấy trong lời nói của mẹ anh ta có ẩn ý gì đó. Tôi nói: “Dì à, con và Trần Tân thật sự đã không thể quay lại được nữa. Hiện tại con đang sống rất tốt, hơn nữa con đã đính hôn với bạn trai rồi, chúng con sẽ sớm kết hôn.”
Lúc ấy mẹ anh ta ở trong điện thoại khóc càng dữ dội, bà ấy vừa khóc vừa nói: “Vậy dì van xin con đi gặp Trần Tân có được không? Cái thứ con cái vô lương tâm này, nửa đêm hôm qua trở về, không biết phát đ..iên cái gì, uống hết cả lọ thuốc ngủ bình thường dì hay uống. Nếu dì và cha nó không phát hiện kịp thời thì nó đã c..hết rồi.”