CHƯA KẾT HÔN KHÔNG PHẢI LÀ TỘI - CHƯƠNG 4
Cập nhật lúc: 2024-10-03 21:37:05
Lượt xem: 494
4
Đến chiều, quản lý khu chung cư gọi điện cho tôi, mời tôi đến gặp tại văn phòng.
Cô ta nói đã điều tra rõ, chính Lý Đại Dũng là người đã dẫn bà Trương vào. Cô ta cũng mang Lý Đại Dũng đến để xin lỗi.
Lý Đại Dũng với vẻ mặt đầy hối lỗi, nói: “Xin lỗi Kiều tiểu thư, tôi không biết rằng bà Trương đã nghỉ việc ở nhà cô. Bà ấy không nói gì với tôi cả. Cô yên tâm, từ nay tôi sẽ không để bà ấy vào nữa.”
Tôi liếc nhìn Lý Đại Dũng, lúc này hắn trông rất thật thà chất phác.
Nhưng chỉ cần nghĩ đến việc trong kiếp trước mình c//hế//t dưới tay hắn, cả người tôi liền run rẩy.
Tôi biết gương mặt thật thà này đang che giấu những thủ đoạn tàn độc như thế nào.
Chỉ là, hiện tại tôi không có bất kỳ chứng cứ gì, nên đành tạm thời bỏ qua.
Tôi nghĩ rằng sau khi đuổi việc bà Trương, tôi sẽ không còn bất cứ liên hệ gì với đôi mẹ con đáng sợ này nữa. Nhưng không ngờ Lý Đại Dũng vẫn giống như kiếp trước, bắt đầu theo đuổi tôi!
Lúc đầu, tôi không nhận ra. Dù hắn mở cửa gara hay mở cửa chính cho tôi, tôi chỉ nghĩ đó là công việc của hắn, và chẳng mảy may chú ý đến hắn.
Cho đến một ngày, khi tôi có một buổi tiệc tối và về nhà đã quá nửa đêm.
Lúc tôi vừa đỗ xe trong gara xong, Lý Đại Dũng đột nhiên xuất hiện, ánh mắt u ám nhìn chằm chằm vào tôi: “Cô đi đâu mà về muộn thế này?”
Tôi giật mình, nhìn thấy đó là Lý Đại Dũng, sắc mặt liền thay đổi, lạnh lùng hỏi: “Liên quan gì đến anh?”
“Anh làm gì ở đây?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/chua-ket-hon-khong-phai-la-toi/chuong-4.html.]
Lý Đại Dũng vẫn nhìn chằm chằm tôi: “Tôi đặc biệt đến đây chờ cô!”
Sắc mặt tôi sầm xuống, hỏi: “Anh chờ tôi làm gì?”
Lý Đại Dũng nhìn tôi bằng ánh mắt đầy tình cảm: “Tôi lo lắng cho cô. Cô là phụ nữ, đi về muộn như vậy, cô không biết tôi lo lắng đến mức nào đâu. Chi Chi, từ giờ cô đi đâu phải nói cho tôi biết!”
Tôi tức giận đến mức hét lên: “Việc tôi đi đâu thì liên quan gì đến anh?”
“Anh nghĩ anh là ai? Tôi phải nói cho anh biết làm gì?”
Sắc mặt Lý Đại Dũng lập tức trở nên vô cùng khó coi: “Kiều Chi Chi, cô thật vô liêm sỉ. Rõ ràng dạo này cô đã chấp nhận sự theo đuổi của tôi, vậy mà bây giờ còn dám nói không liên quan gì đến tôi?”
Tôi sững sờ một lúc, hỏi: “Tôi đã khi nào chấp nhận sự theo đuổi của anh?”
Lý Đại Dũng nói: “Mỗi lần cô lái xe ra khỏi nhà, tôi đều mở cửa gara cho cô. Khi cô về, tôi mở cửa chính cho cô. Đó không phải là theo đuổi thì là gì? Chẳng lẽ cô còn không muốn thừa nhận?”
Tôi bị những lời này làm cho sốc: “Cái gì? Đây chẳng phải là công việc của anh với tư cách bảo vệ sao?”
Lý Đại Dũng lập tức bộc phát: “Tại sao tôi phải làm những việc đó cho cô? Kiều Chi Chi, đừng tưởng có tí tiền bẩn mà cô có thể làm gì cũng được!”
“Bây giờ cô đã chấp nhận sự theo đuổi của tôi, vậy cô là bạn gái tôi rồi. Cô không được về muộn như thế này!”
Tôi tức đến mức đầu óc quay cuồng, không thể kiềm chế nổi, quát lên: “Anh có biết soi gương xem bản thân mình ra sao không? Làm sao tôi có thể để mắt đến anh?”
“Biến ngay!”
Lý Đại Dũng vẫn không chịu đi. Lần này, tôi trực tiếp gọi cảnh sát.