Cây Hòe Già Quỷ Dị - Chương 6
Cập nhật lúc: 2024-10-23 15:10:23
Lượt xem: 646
Tôi cắn răng nén nhịn sợ hãi, gọi điện thoại cho ba tôi để ông về xử lý.
11.
Tang lễ của bà nội cực kỳ đơn giản cũng như ông nội, không đặt linh cữu chờ hiếu mà đem đi hạ táng luôn.
Người trong thôn cũng bắt đầu trốn tránh nhà chúng tôi, nếu bắt buộc phải đi ngang qua thì cũng sẽ đánh vòng cung ra thật xa.
Lúc này ba tôi mới thoáng sợ hãi, qua hôm sau liền đến nhờ nhà ông chú hai để ông giúp gia đình làm pháp sự nhưng bởi vì lần trước hai bên đã ầm ĩ không vui nên ông chú hai liền từ chối. Ba tôi hết cách, lại phải đành dựa vào người mù Lý. Thế mới biết, người mù Lý tại mấy ngày trước đã sớm ch.ế.t đuối ở con sông trước cửa thôn rồi.
Cha tôi tìm tới đạo quán bên ngoài thôn, dùng giá cao thuê được một đạo sĩ.
Đạo sĩ nhìn em gái tôi, lại nhìn em trai đang được quấn trong tã lót, sắc mặt bỗng trở nên rất khó coi. Ông ta nói pháp sự này bản thân không làm được, cần mời sư phụ rời núi, đương nhiên giá cả cũng phải nâng lên gấp vài lần.
Cha tôi bị chuyện mấy ngày qua làm cho sứt đầu mẻ trán, không kịp nghĩ nhiều liền gật đầu đồng ý.
Thương lượng xong thời gian làm pháp sự, ông ta kêu chúng tôi chuẩn bị ba con gà trống lớn lông đỏ đã biết gáy, một đầu heo lớn, đồng thời mượn đao g.i.ế.c heo của tên đồ tể trong thôn.
Đạo sĩ nói cây đao này có sát khí nặng, vừa hay có thể dùng để trấn trụ tà ma.
Đến ngày làm pháp sự, mặt trời chói chang. Ngay giữa trưa lúc dương khí lên cao nhất, đạo sĩ thắp nến đốt đèn dầu, lẩm nhẩm trước bàn hương án.
Tại thời điểm ông ta dùng đao mổ heo chặt xuống đầu gà, lại dội m.á.u gà lên gốc cây thì mặt trời bỗng dần dần bị mây đen trôi tới che lấp, không thấy một chút ánh sáng nào, trời cũng tối sầm hẳn. Từng trận gió thổi thốc tới, cành nhánh xung quanh kịch liệt lay động, con ch.ó ở xa xa cũng điên cuồng s.ủa lên.
Trong không khí tản mát ra một loại khí tức dị dạng. Loại cảm giác vừa ức chế vừa khó chịu này thật khiến người ta ngạt thở.
Trái tim tôi đập bình bịch, không dám thở mạnh một chút nào.
Cái đầu heo đã bị ch.ặt xuống ít nhất ba ngày trên hương án giờ bỗng quỷ dị chảy ra huyết lệ, mà không chỉ ở mắt, ngay đến thất khiếu cũng đều đang chảy máu.
Sắc mặt đạo sĩ trắng bệch, con mắt trợn tròn, dáng vẻ hoảng sợ cùng tác phong trấn định vừa rồi cứ như là hai người.
Cha tôi cũng biết pháp sự đã thất bại rồi bèn qua loa thu dọn hiện trường, đuổi bọn hắn đi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/cay-hoe-gia-quy-di/chuong-6.html.]
Có thể bởi vì sợ đến choáng váng nên tôi chỉ đứng im tại chỗ thật lâu, chờ đến khi phản ứng ra phải vào nhà thì mới nghe được đằng sau gốc cây có tiếng động.
Tôi hoãn lại tinh thần, bước qua nhìn.
Chỉ thấy em gái đang đứng đấy, khóe môi nhếch lên cười quỷ dị, quần áo trên người thấm đẫm một vũng m.á.u thật to.
Vết m.á.u lúc đầu bị đạo sĩ giội lên gốc cây đã không cánh mà bay, hẳn là bây giờ đều đã ở trên người con bé.
Tôi hoảng sợ ngã nhào ra đất, rốt cuộc co rút cơ thể.
Em gái thu hồi nụ cười, vẫn như trước mặt đờ đẫn không có biểu tình vượt qua người tôi đi vào nhà.
12.
Tôi lên bệnh viện trong thị trấn thăm mẹ, lúc đi ngang qua bàn y tá thì bị người ta gọi lại. Tôi biết người này, đây là y tá gần đây luôn chăm sóc cho mẹ tôi.
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
Trên mặt bà ta toàn là vẻ ghét bỏ: "Người nhà đến thăm bệnh nhân làm ơn đừng có mang theo mấy thứ kỳ kỳ quái quái nữa. Mấy cái phương pháp nhà quê của mấy người không dùng được gì đâu mà cuối cùng còn toàn bắt chúng tôi phải đổ vỏ. Lần sau mà còn như vậy nữa thì cũng đừng có nhập viện làm gì nghe!"
Đáy lòng phát lạnh nhưng trên mặt tôi vẫn không biểu hiện gì, chỉ nghiêm túc nói xin lỗi với bà ta rồi vội vàng chạy tới phòng bệnh của mẹ.
Tay tôi run run kéo chăn của mẹ xuống, chỉ thấy trong chăn tán loạn những cành cây và lá khô. Nhìn cánh tay của mẹ tiều tụy, có trong chớp mắt tôi như trông thấy những vật này chính là rơi từ trên người của bà ra.
Mặt mẹ tôi vẫn không có chút m.á.u nhưng đôi mắt đang mở ra thật to. Tôi lại ở trong mắt bà nhìn thấy bóng dáng của một cây cổ thụ giống y như đúc với lúc ông nội ch.ế.t.
Tôi cuống quýt buông mí mắt, làm như không có gì lấy canh ra đút cho bà, chỉ là cánh tay đang run rẩy lại bán đứng nội tâm sợ hãi.
13.
Không còn bà nội, tôi sợ phải đi ngủ một mình.
Tôi nhớ trước kia ông nội từng nói gương có thể soi ra những thứ không sạch sẽ cho nên chúng thường rất sợ mấy tấm gương này.
Tôi xưa nay không thích soi gương, luôn cảm giác có nỗi sợ đến hoảng hốt nhưng bây giờ vì có thể an ổn đi ngủ nên đành tìm một chiếc gương nhỏ đặt dưới gối đầu, bật đèn giữ đến hừng đông.