Cả Triều Văn Võ Đều Có Thể Nghe Được Tiếng Lòng Của Ta - Chương 5: Tất cả mọi người đều dâng quần lót lên cho Hoàng đế, Lâm Mặc nửa đêm ngủ trước cửa phòng phụ mẫu

Cập nhật lúc: 2025-02-12 05:02:08
Lượt xem: 140

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2Ve9yx6Pct

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Vào ban đêm, Tuyên Đức Đế nhìn ba nhi tử nhà mình với các thần tử trong triều, mỗi người đều dâng lên một đống quần lót, mặt đầy xấu hổ.

Quá mất mặt! Thật sự là quá mất mặt!

Cái nha đầu kia, có thể đừng tiếp tục ăn dưa của ông ấy nữa được không? Trong triều có rất nhiều người để ăn dưa thoải mái, sao cứ phải đem chuyện này ra ăn mãi như vậy?

“Hoàng thượng, có cần đổi những chiếc quần lót kia không ạ?” Lý công công cúi đầu, cố gắng kiềm chế không để miệng mình phát ra tiếng cười.

Nhưng mà, những chiếc quần lót này Hoàng thượng quả thật là không thể mặc, đến cái m.ô.n.g cũng không vừa.

Tuyên Đức Đế thở dài một hơi, bất đắc dĩ nói: “Đổi đi, đưa hết đến đây, không cần trắng” hiện tại ông ấy cũng chẳng phải là hoàng đế giàu có gì.”

Dù sao cũng phải đợi phủ Tề Vương và phủ Hộ Quốc tướng quân, nói không chừng lúc đó Hoàng đế sẽ có thêm chút của cải.

Hơn nữa, hệ thống này lại còn có một cơ chế bảo vệ nữa, đây là việc mà Hoàng đế đã phái người kiểm tra thử.

Giờ phút này, trong phủ Lâm gia, các sân khác đều đã yên tĩnh, chỉ còn mỗi sân của Lâm Mặc vẫn còn sáng đèn.

“Ai, ngày mai lại phải làm việc cả ngày, không muốn thức dậy đâu.” Lâm Mặc ngã vào giường, cầm thoại bản đọc.

Hệ thống thấy nàng như vậy, có chút khó hiểu hỏi: [Nếu ngươi biết là sẽ không dậy được, sao giờ này vẫn chưa ngủ?]

Lâm Mặc thở dài một hơi, xoay người từ trên giường xuống, rót một chén nước, rồi nói: “Ngủ không được, nhìn xem, buổi tối giờ này đẹp như vậy, sao phải lãng phí thời gian ngủ cơ chứ?”

“Hơn nữa hôm nay ban ngày ta cũng ngủ đủ rồi, hiện tại đúng là lúc tinh thần sảng khoái.”

Hệ thống: “… Cái này thì không biết phải nói sao nữa.”

[Ta giúp ngươi xem thử thời gian, bây giờ là rạng sáng hai giờ theo giờ hiện đại, nếu ngươi lại không ngủ thì chắc chắn ngày mai lên triều sẽ xong đời.]

[Trộm ngủ gà ngủ gật còn hành được à, ngươi định làm gì vậy, lúc này mà ngủ không được thì đúng là không còn gì để nói nữa.]

Lâm Mặc: “…”

Nói cũng đúng, nếu không ngủ được mà ngày mai phải đi làm, thì nàng nên tìm một cách hợp lý để giải quyết, có thể thức đêm hôm nay rồi ngày mai lại dậy sớm.

Mười lăm phút sau, hệ thống nhìn thấy Lâm Mặc ôm chăn gối, chẳng biết nói gì nữa.

[Ngươi tính ôm chăn gối đi đâu thế, bên kia là sân của phụ mẫu ngươi, chả lẽ ngươi định ôm chăn gối đi ngủ chung với phụ mẫu ngươi à? Ngươi đã lớn như vậy rồi, sao lại làm chuyện kỳ lạ như vậy?]

Lâm Mặc: [Ai bảo ta muốn ngủ cùng phụ mẫu chứ, ta chỉ định ngủ ở ngoài cửa thôi, như vậy sáng mai phụ thân ta dậy sẽ tiện thể mang ta đi.]

Hệ thống: “…”

Những hạ nhân canh gác đêm: “…”

Không phải chứ, sao có cảm giác nhị tiểu thư ngày càng lạ lùng vậy, hơn nửa đêm ôm chăn gối đi ra ngoài ngủ dưới đất, đây là chuyện người bình thường có thể nghĩ ra sao!

Lâm Mặc chuẩn bị cho mình một giấc ngủ thoải mái, chẳng chút lo âu, rồi nằm xuống một cách vô cùng thản nhiên. Hệ thống lúc này cũng chỉ biết im lặng, không biết phải nói gì.

Lâm Mặc vừa mới nằm xuống không lâu thì đã chìm vào giấc ngủ, chỉ chốc lát sau, tiếng ngáy đã vang lên.

Trong phòng, Lâm Thượng Thư và Lâm phu nhân bị tiếng ngáy ồn ào này làm cho khó chịu, đôi mày của Lâm phu nhân nhíu chặt lại, bà ấy lập tức dùng chân đá Lâm Thượng Thư xuống khỏi giường.

“Ngươi nếu còn ngáy ngủ thì đi ngủ ở nhà bên đi!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/ca-trieu-van-vo-deu-co-the-nghe-duoc-tieng-long-cua-ta/chuong-5-tat-ca-moi-nguoi-deu-dang-quan-lot-len-cho-hoang-de-lam-mac-nua-dem-ngu-truoc-cua-phong-phu-mau.html.]

Lâm Thượng Thư ngồi dưới đất, khuôn mặt ngơ ngác, không phải là ông ngáy ngủ mà, ông còn tỉnh, sao có thể là ông ngáy ngủ được.

Lâm Thượng Thư đẩy nhẹ phu nhân của mình, tủi thân nói: “Phu nhân, thật sự không phải ta ngáy ngủ, nàng xem ta còn tỉnh mà, sao có thể là ta ngáy ngủ được, chắc là hạ nhân gác đêm ngủ ngáy thôi.”

Lâm phu nhân mơ màng từ trên giường ngồi dậy, thăm dò nhìn ra ngoài cửa: “Chàng ra ngoài nhắc nhở bọn họ một chút, nếu mệt thì bảo họ về nghỉ ngơi đi.”

Ngáy giữa đêm thế này thật sự ảnh hưởng đến giấc ngủ.

Lâm Thượng Thư im lặng từ mặt đất bò dậy, rồi đi đến cửa mở ra, nhưng vừa mở cửa, mắt ông lập tức mở to, sau đó “ầm” một tiếng ngã xuống đất.

“Đại nhân!” Một người gác đêm ở bên cạnh hoảng sợ hét lên.

Lâm Mặc, trong lúc động tĩnh ồn ào như vậy vẫn không hề tỉnh dậy, ngược lại ngủ càng say.

Lâm Thượng Thư được hạ nhân chạy lại đỡ dậy, nhanh chóng đặt lên giường, ấn huyệt nhân trung, tiếp tục xoa dịu cho ông, dù sao trong phòng lúc này đang bận rộn vô cùng.

Hạ nhân ra ra vào vào, còn phải cẩn thận tránh không đạp phải người nào đó, nhưng chỉ có người nào đó có giấc ngủ thực sự tuyệt vời, sau khi ngủ là không thể lay chuyển được!

Lâm Thích và Lâm Nhiên cũng chạy đến, vừa vào phòng đã nhìn thấy muội muội ruột của mình đang nằm ở cửa.

Lâm Thích và Lâm Nhiên: “…”

Hệ thống: [Ta đã biết sẽ xảy ra chuyện này mà! Có một nữ nhi như vậy Lâm gia cũng đủ thảm.]

Người Lâm gia: “...”

Hạ nhân Lâm gia: “…”

Thật ra Lâm Thượng Thư cũng không có chuyện gì nghiêm trọng, chỉ là bị doạ nên có chút hoảng loạn, sau một chút thì lại bình tĩnh trở lại.

“Nha đầu kia có tỉnh không?” Ông run run chỉ vào cửa: “Nhanh đánh thức nha đầu kia dậy! Giữa đêm ôm chăn gối ra ngủ như thế này là muốn hù c.h.ế.t ta và nương nó sao!”

Lâm Thích thở dài một hơi, trực tiếp kéo Lâm Mặc từ trên mặt đất dậy.

Đúng là đồ ngốc, nha đầu này lại mặc triều phục đi ngủ, có phải tính thức dậy thì không cần thay đồ mà trực tiếp đi làm luôn không?

Lâm Mặc bị đại ca kéo dậy, cả người vẫn còn mơ màng.

“Ca ca, huynh làm gì vậy? Ta còn phải ngủ tí nữa lên thượng triều nữa, sao huynh lại kéo ta dậy thế? Huynh có biết đi làm rất mệt không?”

Lâm Thích lập tức lật người nàng một cái: “Còn đi làm mệt cái gì, nhìn xem muội đã làm ra chuyện tốt gì suýt nữa thì hù c.h.ế.t phụ thân!”

“Giữa đêm khuya muội không ngủ ở phòng của mình mà lại chạy ra cửa phòng phụ mẫu ngủ làm gì!”

Lâm Mặc ngay lập tức tỉnh táo, nhìn thấy phụ thân ở trong phòng, nàng suýt nghẹn khi thấy gương mặt đen thui của phụ thân, bất đắc dĩ của ca ca và tỷ tỷ. Nàng vội vàng quay lại hỏi hệ thống: [Sao lại thế này? Sao mọi người lại ở đây?]

Hệ thống bất đắc dĩ trả lời: [Tất cả đều do ngươi ngáy ngủ mà ra! Một nữ tử như ngươi sao lại ngáy ngủ như lừa hí được chứ! Phụ mẫu ngươi bị ngươi đánh thức, sau đó phụ thân ngươi mở cửa, vừa thấy đã bị ngươi làm cho giật mình.]

[Sau đó thì thành thế này, dù ta không có ký chủ nào khác, nhưng ta cảm thấy ngươi hẳn là sẽ là ký chủ sốt ruột nhất mà ta gặp được, cả hiện tại lẫn tương lai.".]

Hệ thống nói một cách thiếu kiên nhẫn, khiến cho những người trong phòng không nhịn được cười, hạ nhân cúi đầu không dám cười ra tiếng, Lâm Thích và Lâm Nhiên thì nhịn không nổi mà run bần bật, Lâm phu nhân lau nước mắt ở khóe mắt, còn Lâm Thượng Thư thì mặt đen lại, thiếu chút nữa không giữ được bình tĩnh.

Hệ thống đúng là nói chuyện rất khéo, dùng từ rất đỉnh, nhưng tiếng ngáy này mà nói không phải như lừa hí sao!

 

 

Loading...