Bất Diệt Phượng Hoàng: Thanh Chi Cầm - Chương 14
Cập nhật lúc: 2025-01-19 11:48:24
Lượt xem: 4
“Chi Cầm!” Tiểu Bạch kêu lên thảm thiết, bay lượn quanh Thanh Chi Cầm, ánh mắt đầy vẻ lo lắng.
Lý Vân Kiệt cười đắc ý. “Bắt lấy con Bạch Linh Thú đó cho ta!”
Đám đệ tử Thiên Kiếm Tông lập tức xông lên, muốn bắt Tiểu Bạch.
Tiểu Bạch tức giận, phun ra một luồng sáng trắng, đánh lui đám đệ tử Thiên Kiếm Tông. Nhưng sức mạnh của nó vẫn còn yếu, không thể chống lại được nhiều người như vậy.
Thanh Chi Cầm cố gắng đứng dậy, nhưng vết thương quá nặng, nàng không thể nào đứng vững được. Nàng nhìn Tiểu Bạch đang bị vây công, trong lòng đau như cắt.
“Đừng làm hại Tiểu Bạch!” Nàng gào lên, giọng nói khàn đặc.
Lý Vân Kiệt cười lạnh. “Ngươi còn lo lắng cho nó sao? Lo lắng cho chính mình đi!”
Hắn ta bước đến gần Thanh Chi Cầm, giơ tay lên, định kết liễu nàng.
Đúng lúc đó, một giọng nói vang lên: “Dừng tay!”
Một bóng người xuất hiện, nhanh như chớp, đứng chắn trước mặt Thanh Chi Cầm.
Một luồng khí lạnh lẽo tỏa ra, đẩy lùi Lý Vân Kiệt về phía sau vài bước. Hắn ta kinh ngạc nhìn người vừa xuất hiện, một nam tử cao lớn, mặc y phục màu đen, khuôn mặt tuấn tú, lạnh lùng, khí chất cao quý, thoát tục.
“Ngươi là ai?” Lý Vân Kiệt cau mày hỏi, trong lòng dâng lên một cảm giác bất an. Hắn cảm nhận được khí tức mạnh mẽ tỏa ra từ người nam tử này, khiến hắn không dám khinh thường.
Nam tử không trả lời, ánh mắt lạnh lùng nhìn Lý Vân Kiệt, rồi chuyển sang Thanh Chi Cầm đang nằm trên đất. Hắn bước đến gần Thanh Chi Cầm, khẽ nhíu mày.
“Nàng không sao chứ?” Giọng nói trầm thấp, ấm áp vang lên, khác hẳn với vẻ lạnh lùng bên ngoài.
Thanh Chi Cầm ngước nhìn nam tử, trong lòng dâng lên một cảm giác quen thuộc. Khuôn mặt này, giọng nói này… chẳng phải là người nàng đã gặp trong bí cảnh Huyễn Mộng sao?
“Mạc… Mạc Huyền Thiên?” Thanh Chi Cầm yếu ớt gọi tên.
Mạc Huyền Thiên gật đầu, ánh mắt nhìn nàng đầy vẻ lo lắng. “Là ta. Sao nàng lại ra nông nỗi này?”
“Bọn chúng… bọn chúng hãm hại ta.” Thanh Chi Cầm khó khăn nói.
Mạc Huyền Thiên nhìn về phía Lý Vân Kiệt, ánh mắt lạnh lẽo như băng. “Ngươi dám làm nàng bị thương?”
Lý Vân Kiệt cười lạnh. “Chỉ là một phế vật, g.i.ế.c cũng chẳng sao.”
“Ngươi tìm chết!” Mạc Huyền Thiên gầm lên, sát khí ngập trời. Hắn rút kiếm, lao về phía Lý Vân Kiệt.
Lý Vân Kiệt cũng rút kiếm, ứng chiến. Hai người giao đấu kịch liệt, kiếm khí tung hoành, gió thét gào rú.
Mạc Huyền Thiên sau khi gia nhập Thiên Vân Tông, được các trưởng lão tận tình chỉ dạy, tu vi tăng lên rất nhiều, nay đã là luyện khí tầng sáu. Thực lực của hắn vượt xa Lý Vân Kiệt.
Chỉ trong vài chiêu, Mạc Huyền Thiên đã đánh bại Lý Vân Kiệt, khiến hắn ta ngã xuống đất, bất tỉnh.
Đám đệ tử Thiên Kiếm Tông thấy vậy, liền hoảng sợ, quay đầu bỏ chạy.
Mạc Huyền Thiên không đuổi theo, hắn quay lại bên cạnh Thanh Chi Cầm, đỡ nàng dậy.
“Nàng có sao không?” Hắn hỏi, giọng nói đầy vẻ lo lắng.
“Ta không sao, chỉ hơi mệt chút thôi.” Thanh Chi Cầm đáp, cố gắng nở một nụ cười.
Mạc Huyền Thiên lấy ra một viên đan dược, đưa cho Thanh Chi Cầm. “Nàng hãy ăn viên đan dược này đi, nó sẽ giúp nàng nhanh chóng hồi phục.”