Bạo! Hắc Hồng Đỉnh Lưu Đột Nhiên Có Em Gái - Chương 25
Cập nhật lúc: 2024-08-16 15:38:53
Lượt xem: 102
Tạo thành bản thiết kế đồng hồ thông minh của anh.
Nếu như có thể thực hiện thiết kế này, người thân cách hai đại dương có thể gặp mặt bất cứ lúc nào, vả lại trên đời không bao giờ có bi kịch đứa nhỏ lạc đường nữa.
Sáng sớm hôm sau, Lục Nghiễn gửi bản vẽ kho sạc đồng hồ đeo tay mà anh đã vẽ suốt đêm đến nhà máy, để người phụ trách nhà máy thử sản xuất lại.
Tuy rằng điện thoại ba chiều cùng kỹ thuật định vị DNA lấy năng lực trước mắt của hắn, còn kém rất xa, nhưng sản xuất một kho sạc thích hợp, vấn đề hẳn là không phải rất lớn.
Ô ô ở trên giường nhỏ ngủ thẳng đến hơn chín giờ sáng, là bị nóng tỉnh.
Cô mở mắt ra, bàn tay nhỏ bé dụi dụi mắt, nhăn cái mũi nhỏ, phát hiện không khí đều oi bức, còn có muỗi đang ong ong bay.
Ô ố thấy Lục Nghiễn ghé vào trên bàn học ngủ, liền tự mình nhảy xuống giường, bước chân ngắn đi tìm điều khiển từ xa điều hòa, sau khi tìm được, ấn vài cái, cũng không có phản ứng.
Cô ngơ ngác nhìn điều hòa cũ ố vàng, bất đắc dĩ xòe bàn tay nhỏ bé, lo lắng lẩm bẩm: "Anh cả vừa phá sản, điều hòa trong nhà lại hỏng, điều này thật đúng là làm cho gia đình nghèo khổ họa vô đơn chí a.
Cũng không lâu lắm, Lục Nghiễn cũng bị nóng tỉnh.
Anh còn ngái ngủ, suýt nữa đã quên trong phòng mình có thêm một đứa bé.
Sau khi tỉnh táo lại hắn vội vàng đứng dậy, hoạt động một chút nằm sấp ngủ thẳng đến thắt lưng cứng ngắc liền đi rót nước cho cục nhỏ.
Ô ô từng ngụm từng ngụm uống một chén nước ấm lớn, mới cảm giác mạng nhỏ nhặt trở về.
Lục Nghiễn nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn bị nóng đến đỏ bừng của cô, sợi tóc mềm mại cũng dính trên gò má và cổ ướt đẫm mồ hôi, không đành lòng: "Cúp điện rồi, sao cô không đánh thức tôi dậy?"
Tiểu Đoàn Tử nũng nịu nói: "Ô ô, nhìn ca ca ngủ rất ngon!
Lục Nghiễn lên mạng tra xét, quả nhiên là tiền điện không có, tiền thuê nhà ở thôn Thành Trung rẻ, chính là tiền điện cao, dùng thương mại dùng điện tính phí, hắn nhớ rõ vừa mới giao qua không lâu.
Anh trả lại tiền điện, mở lại điều hòa.
Máy điều hòa hơi cũ kỹ ầm ầm vận hành - -
Ô ố nhìn điều hòa mắt to tràn đầy vui mừng: "Âu Da, nguyên lai điều hòa không có hỏng nha!"
Lục Nghiễn ôm cục bột nhỏ đi vào phòng tắm, vắt khăn lông lạnh giúp cô lau tay và mặt, phát hiện trên cổ cô đều bị nổi rôm sảy.
Lục Nghiễn là một đại nam hài hai mươi tuổi, lại lần đầu tiên cảm nhận được nuôi con không dễ dàng.
Làn da của bạn nhỏ quá mềm mại, trời oi bức như vậy, dễ nổi rôm sảy, hơn nữa vừa cào đã đỏ một mảng lớn.
Anh giúp Ô Ô sấy khô tóc, trong lòng tính toán tiếp tục như vậy không phải biện pháp.
Tuy rằng hắn còn có chút tiền, nhưng lập tức phải thanh toán tiền lương cho công nhân.
Cái này năm mươi mét vuông phòng nhỏ rách nát chính hắn ở là không thành vấn đề, nhưng ô ô là một tiểu cô nương, không thể chịu loại khổ này.
Suy đi nghĩ lại, chỉ có một biện pháp giải quyết.
……
Sau giờ ngọ, tay trái Lục Nghiễn xách theo túi lớn túi nhỏ mua chiều hôm qua, tay phải ôm cục bột, ngồi lên tàu điện ngầm đến nhà Lục Nghiễn.
Lần này hắn học thông minh, không khỏi khiến cho không cần thiết vây xem, hắn đeo khẩu trang, cho Ô Ô cũng ăn mặc đến tận lực mộc mạc.
Nhưng vẫn có mấy cô gái trẻ nhịn không được tiến lên nói chuyện với Ô Ô, còn có người muốn tìm anh xin wechat......
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/bao-hac-hong-dinh-luu-dot-nhien-co-em-gai/chuong-25.html.]
Ô ô lúc ra khỏi trạm lại thấy được tấm biển quảng cáo còn chưa hết hạn chưa bị gỡ xuống kia.
Cô chỉ ngón tay nhỏ vào tấm áp phích: "Đại ca ca, anh xem, là tấm áp phích biểu diễn của Nhị ca ca!"
Lục Nghiễn gật đầu.
Ô ô không nhịn được khoe khoang với anh về trải nghiệm cơ trí của mình.
Lục Nghiễn nghe nói cô thông qua tấm áp phích này tự mình hao hết trắc trở tìm đến hậu trường buổi biểu diễn, không khỏi nghĩ mà sợ.
Cùng lúc đó, đối với kinh nghiệm xuyên không trong miệng Ô Ô, lại càng tin hai phần.
Khi anh em một lớn một nhỏ bước vào căn hộ cao tầng, Lục Ngao đang thoải mái Phục Cát Ưu ngồi phịch trên sô pha đánh bạo lực.
Từ hôm qua tiểu thí hài bị đại ca dẫn đi, trong lòng Lục Ngao có chút trống trải.
Bất quá hắn tuyệt không thừa nhận loại này trống rỗng là bởi vì Lục Ô Ô, hắn cảm thấy mình chỉ là quá lâu không có nghỉ, đột nhiên rảnh rỗi rất không thích ứng thôi.
Lục Nghiễn có chút xấu hổ mở miệng giải thích: "Là như vậy, công ty khởi nghiệp của tôi mấy ngày nay có chút việc khó giải quyết, nghe A Cửu nói cậu đang nghỉ phép, chỉ có thể phiền cậu chăm sóc cô ấy thêm vài ngày nữa. Cậu yên tâm, chờ báo cáo giám định DNA bên trung tâm giám định có, tôi có thể danh chính ngôn thuận đưa cô ấy đến chỗ ba rồi."
Mấy ngày nay Lục Ngao và công ty hoàn toàn căng thẳng.
A Cửu buồn muốn chết, sợ cậu thật sự trở mặt với công ty quản lý cần phải trả một khoản tiền lớn vi phạm hợp đồng.
Nhưng Lục Ngao lại mừng rỡ thanh tĩnh, hắn từ khi đi làm thực tập sinh, đã hơn hai năm không nghỉ ngơi, hai ngày nay ngay cả trạng thái tinh thần cũng tốt hơn rất nhiều.
Huống chi những nhà tư bản kia vẫn cho rằng hắn có giá trị, cuối cùng thỏa hiệp dỗ dành hắn, nói cho hắn nghỉ dài hạn, hảo hảo chữa trị tâm tình.
Lục Ngao không ngờ tình huống này lại xảy ra.
Dù sao, từ nhỏ đến lớn, đại ca trong lòng hắn vẫn là không gì không làm được.
Nghĩ đến bóng lưng tiêu sái rời đi của tiểu thí hài ngày hôm qua, hắn không khỏi tức giận mở miệng: "Này, tiểu thí hài, nói trước đi, ở nhà ta có thể, điều kiện là không được ầm ĩ ta, cho ta thành thật thật, đừng cho ta ngày nghỉ ngột ngạt, ta coi như nể mặt đại ca.
Ô ô tuyệt đối là một đứa trẻ thông minh tuấn kiệt.
Logic của cô ấy rất đơn giản.
Trước kia cùng nàng thân nhất nhị ca ca không muốn quản nàng, ngược lại là cao lãnh đại ca ca thu lưu nàng.
Nhưng bây giờ đại ca ca còn rất nghèo khó, thậm chí mắc nợ tám triệu.
Như vậy nàng không chỉ muốn ở bên Nhị ca ca hảo hảo lăn lộn giảm bớt gánh nặng cho đại ca ca, tốt nhất còn có thể giúp đại ca ca kiếm chút tiện nghi từ chỗ Nhị ca ca!
Ô Ô vẻ mặt nhu thuận, nịnh nọt mà thổi phồng nói: "Nhị ca ca, Ô Ô ở trên tàu điện ngầm lại nhìn thấy ngươi buổi biểu diễn áp phích rồi! thật đẹp trai! ngươi mở buổi biểu diễn hẳn là kiếm được không ít tiền đi, có thể hay không mượn đại ca ca một chút, đại ca ca nợ ngân hàng tám...
Đoàn Tử còn chưa dứt lời đã bị Lục Nghiễn dùng bàn tay to bịt chặt cái miệng nhỏ nhắn.
Ô ô đùa thôi, Tiểu Bác đừng coi là thật.
Lục Ngao lại dừng trò chơi, thần sắc ngưng trọng: "Nợ ngân hàng bao nhiêu? việc làm ăn của anh xảy ra vấn đề?
Lục Nghiễn không muốn nói, nhưng miệng bạn nhỏ mở ra thì không ngăn được.
Lục Nghiễn che che giấu, cộng thêm lời ô ô của bạn nhỏ thêm mắm dặm muối......