Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Bạn thân trà xanh của tôi mang bầu rồi. - Chương 12

Cập nhật lúc: 2025-02-03 13:20:55
Lượt xem: 3,369

Anh ta không hề nhắc đến những gì tôi viết, mà chỉ hỏi: "Cổ phần xử lý thế nào?"

 

Tôi đáp lại chỉ vỏn vẹn ba chữ: "Gặp rồi nói."

 

Tại cổng cục dân chính, tôi không chỉ chờ được Cao Bình Khải, mà còn thấy Lâm Y Ninh bám chặt lấy tay anh ta.

 

Bình luận liên tục tràn ngập màn hình trước mắt tôi.

 

[Nữ phụ sắp chạy trốn rồi!]

 

[Cuối cùng bảo bối Y Ninh cũng có thể ở bên nam chính một cách công khai! Chân ái vô địch!]

 

[Sao tôi thấy có gì đó sai sai…?]

 

Tôi khẽ cúi đầu, suy nghĩ xem Cao Bình Khải sẽ nói gì.

 

Anh ta cất giọng đầy thoải mái, như thể đang làm một thỏa thuận kinh doanh: "Vì em đã sớm biết chuyện của anh và A Ninh, vậy thì cứ chia tay trong hòa bình đi. Căn nhà này để lại cho em, bây giờ có thể đi làm thủ tục luôn."

 

Tôi không trả lời, chỉ nhìn chằm chằm vào bàn tay hai người họ đang đan chặt vào nhau.

 

Cao Bình Khải tiếp tục đề nghị: "Cổ phần chúng ta chia đôi, anh sẽ mua lại phần của em bằng tiền mặt."

 

Tôi gật đầu, giọng điệu bình thản: "Trước tiên, cứ làm thủ tục ly hôn đã."

 

Anh ta giơ lên bản thỏa thuận ly hôn, sau đó do dự hỏi: "Cái này…"

 

Tôi ngắt lời bằng một câu nói nhẹ như gió thoảng: "Không cần ký đâu, em tin anh."

 

Cao Bình Khải còn định nói gì đó, nhưng Lâm Y Ninh đã bóp nhẹ tay anh ta giọng nũng nịu: "Nhanh lên nào, sắp hết giờ làm việc rồi!"

 

Tôi không nói gì, chỉ mỉm cười.

 

Sau khi cầm được giấy chứng nhận ly hôn, tôi cuối cùng cũng hiểu vì sao Lâm Y Ninh lại nóng lòng như vậy. Hóa ra cô ta đang đợi để làm thủ tục kết hôn.

 

Tôi không chần chừ thêm giây phút nào, thu dọn đồ đạc rồi lên chuyến bay đến H Quốc ngay trong đêm. Thực ra, từ một tháng trước tôi đã nộp đơn xin chuyển công tác ra nước ngoài.

 

Và hôm nay, tôi cuối cùng cũng giành lại được tự do trước thềm cuộc họp cổ đông.

 

Phần tiếp theo của câu chuyện, là tôi được nghe lại do Mặc Thân thuật nói qua điện thoại.

 

Giọng hắn mang theo ý cười: "Cao Bình Khải phát điên lên khi phát hiện em đã chuyển nhượng toàn bộ cổ phần cho tôi. Hắn ta chạy khắp nơi để tìm em, nhưng lại chẳng thấy bóng dáng em đâu."

 

Tôi bình thản hỏi thẳng vào trọng tâm: "Vậy cuộc họp cổ đông hôm nay thế nào?"

 

Đầu dây bên kia, Mặc Thân bật cười khẽ như thể vừa chứng kiến một trò hề đáng giá: "Cực kỳ đặc sắc. Thật tiếc vì em không thể tận mắt thấy cảnh Cao Bình Khải mặt đỏ bừng, run rẩy giao lại con dấu chủ tịch."

 

Hóa ra—

 

Chỉ vì một lá phiếu của Mặc Thân, mà Cao Bình Khải đã thất bại trước người anh họ của mình với đúng một phiếu chênh lệch.

 

Tất cả đã kết thúc.

 

Công việc của tôi, cũng đã hoàn thành.

 

19.

 

Đỉnh cao quyền lực đã gần trong gang tấc. Nhưng chỉ vì bận dỗ dành Lâm Y Ninh, Cao Bình Khải đã tự tay đánh mất nó.

 

Sau khi người anh họ lên nắm quyền, Cao Bình Khải hoàn toàn bị gạt ra khỏi các quyết định kinh doanh quan trọng, trở thành kẻ nhàn rỗi trong công ty.

 

Nếu anh ta có thể an phận sống cuộc đời bình dị bên ‘chân ái’, Thì có lẽ, đây sẽ là một kết thúc đẹp đẽ như trong những bình luận vẫn nói đó là— HE (Happy Ending).

 

Nhưng mà… Một kẻ đã nếm qua vị ngọt của quyền lực, sao có thể an phận thủ thường?

 

Mọi thứ diễn ra đúng như tôi dự đoán.

 

Tôi sớm đã sắp đặt sẵn đường đi cho anh ta, từ những tờ quảng cáo nhỏ, đến những tờ rơi được nhét kín vào khe cửa. Cao Bình Khải dành phần lớn thời gian rảnh rỗi ở nhà, cuối cùng cũng bị những mẩu quảng cáo vô danh đó thu hút.

 

Anh ta để mắt đến một công ty nhỏ có mô hình sản phẩm tương tự Cao thị, sau đó không chút do dự vung tiền thu mua.

 

Có lẽ đây là ‘căn bệnh chung’ của các nhân vật nam chính— Luôn ảo tưởng rằng cả thế giới phải xoay quanh mình.

 

Với bản tính ngạo mạn, anh ta muốn phát triển công ty này thật lớn mạnh. Tạo ra một ‘thành tích huy hoàng’ để chứng minh với hội đồng quản trị, rằng họ đã phạm sai lầm khi không chọn anh ta.

 

Nhưng thực tế phũ phàng hơn anh ta tưởng, các dự án của công ty mới lần lượt thất bại. Càng đầu tư càng thua lỗ.

 

Khi Cao Bình Khải đang trên bờ vực sụp đổ, thì Mặc Thân đã chìa ra một cành ô liu. Bất chấp sự phản đối của Lâm Y Ninh, anh ta một lần nữa đặt cược toàn bộ tài sản và dốc hết vốn liếng để hợp tác với Mặc thị.

 

Nhưng vừa bắt đầu khởi công dự án, công trường đào trúng một khu mộ cổ.

 

Với Mặc thị, thì đây chỉ là một tổn thất nhỏ, hoàn toàn không ảnh hưởng đến nền tảng tập đoàn.

 

Nhưng với Cao Bình Khải, đây là toàn bộ tài sản đều tan thành bọt nước.

 

Sự nghiệp đổ bể, thì gia đình cũng bắt đầu rạn nứt. Những bất mãn dồn nén ngày càng nhiều, nhất là khi Cao Bình Khải nhận ra Lâm Y Ninh chẳng giúp ích được gì cho mình. Lại còn vung tiền tiêu xài hoang phí, sống như một bà hoàng vô dụng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/ajax/get-chapter.]

Cuối cùng, cuộc hôn nhân trong mơ cũng chẳng thoát khỏi hiện thực đầy mâu thuẫn.

 

Nghe nói, trong một trận cãi vã dữ dội, Lâm Y Ninh đã kích động đến mức ngã xuống cầu thang. Lúc đó, cô ta đã mang thai được tám tháng, đứa bé… không giữ được.

 

Từ đó, vết nứt giữa hai người ngày càng sâu, cái gọi là ‘chân ái’ cũng bị chôn vùi trong cuộc sống hôn nhân rắc rối.

 

Về phần tôi.

 

Do dự án ở H Quốc đạt kết quả xuất sắc, tôi được thăng chức và tăng lương. Hôm đó, tôi mời đồng nghiệp đi ăn và tình cờ gặp lại Mặc Thân.

 

Hắn ta vẫn khoác bộ vest đắt tiền, đeo kính gọng vàng, Ánh mắt lóe lên sự phấn khích khi phát hiện ra ‘con mồi thú vị’.

 

Hắn khẽ nhếch môi, ung dung nói: "Phương Tử Quân, cô thật sự rất thú vị. Tôi muốn hợp tác lâu dài với cô."

 

Hắn nâng ly rượu, ánh mắt sắc bén nhưng nụ cười vẫn đầy ý cười: "Vị trí phu nhân Mặc Thị, tôi có thể để trống cho cô bất cứ lúc nào."

 

Tôi phì cười, vỗ nhẹ lên vai hắn: "Bây giờ không còn thịnh hành tổng tài bá đạo nữa đâu. Cái ghế 'phu nhân Mặc thị' ấy, tôi không có hứng thú."

 

“Lão nương đây độc thân là đẹp nhất!" Tôi nói xong thì bỏ đi, không thèm quan tâm người ở phía sau lưng.

 

20.

 

Phiên ngoại – Góc nhìn của Mặc Thân

 

Tôi là một ông chủ cuồng công việc, còn vợ tôi thì ngày qua ngày sống tong sợ hãi bị chồng bạo hành.

 

Cô ấy là do bà nội tôi chọn, tôi chẳng có ý kiến gì. Dù sao tôi cũng đã đưa cho cô ta kết quả chẩn đoán vô sinh của mình rồi."

 

 Tôi cảm thấy cuộc sống chẳng có gì thú vị. Nhưng nhìn tài sản không ngừng tăng lên, vẫn khiến tôi cảm thấy có chút thành tựu.

 

Mỗi tháng, trợ lý ở trong nước đều sẽ báo cáo cho tôi về khoản chi tiêu của vợ.

 

Phải nói rằng, người phụ nữ này trông thì mong manh yếu đuối, nhưng tiêu tiền thì mạnh tay vô cùng.

 

Nhưng cũng chẳng sao, cứ xem như đang nuôi một con thú cưng đi.

 

Chỉ là dạo gần đây, trợ lý của tôi báo cáo mà vẻ mặt cứ như bị táo bón.

 

Thấy chướng mắt, tôi hỏi thẳng: "Có chuyện gì khác sao?"

 

Trợ lý lưỡng lự một chút, rồi mới trả lời: "Mặc tổng, phu nhân hình như có quan hệ rất thân mật với chồng của bạn thân cô ấy."

 

Ồ, vậy là trên đầu tôi đã mọc cỏ rồi.

 

Thì sao chứ? Mọc thì mọc thôi, cũng không sao cả.

 

Sau đó, tôi nhận được một bức thư điện tử kỳ lạ. Trong thư nói rằng vợ tôi sắp gặp tai nạn xe, còn có một điều bất ngờ đang chờ đợi tôi.

 

Tôi không để tâm. Nhưng không ngờ, cô ta thực sự gặp tai nạn.

 

Vậy nên, tôi quyết định quay về. Chỉ để xem thử cái ‘bất ngờ’ mà email đó nhắc đến rốt cuộc là gì.

 

Nhưng cuối cùng… Chẳng có gì đáng kinh ngạc cả.

 

Chỉ là cô ta có thai mà thôi.

 

Nhưng điều thú vị hơn thu hút tôi là cô bạn thân của Lâm Y Ninh.

 

Rõ ràng chính cô ta đã gửi email cho tôi, vậy mà vẫn có thể giữ gương mặt vô tội, cùng Lâm Y Ninh tiếp tục lừa tôi.

 

Tôi muốn thử xem mục đích của cô ta là gì, nhưng cô ta lại ném ra 5% cổ phần của Cao thị.

 

(Chỉ có súc vat mới đi reup truyện của page Nhân Sinh Như Mộng, truyện chỉ được up trên MonkeyD và page thôi nhé, ở chỗ khác là ăn cắp)

Người phụ nữ tên Phương Tử Quân này chắc chắn đang che giấu một bí mật nào đó, nhưng cô ta không chịu nói.

 

Cuộc đời vốn vô vị, hiếm hoi lắm mới gặp được một chuyện thú vị như thế, tôi cũng vui vẻ hợp tác với kế hoạch của cô ta.

 

Thậm chí, có đôi khi tôi còn âm thầm điều chỉnh lại kế hoạch giúp cô ta, ngay cả khi cô ta không nhận ra.

 

Chỉ là, người phụ nữ này quá tuyệt tình. Vừa ly hôn xong đã lập tức biến mất.

 

Cô ta rất giỏi trong việc nhìn thấu lòng người, nhưng nếu không có tôi giúp đỡ, làm sao có thể dễ dàng hủy diệt Cao Bình Khải như thế?

 

Tôi nhìn Cao Bình Khải và Lâm Dận Ninh từ yêu thương mặn nồng đến nghi kỵ lẫn nhau, chợt cảm thấy thật nhàm chán.

 

Vậy nên, tôi đi tìm Phương Tử Quân.

 

Bây giờ, cô ta thăng chức tăng lương, cuộc sống rất sung túc.

 

Tôi không kiềm chế được mà bày tỏ tình cảm với cô ta. Nhưng cô ta chỉ cười, nói rằng muốn tận hưởng sự tỏa sáng một mình.

 

Tôi không hiểu suy nghĩ của cô ta.

 

Nhưng tôi nghĩ, đời người rộng lớn, gặp được một người thú vị cũng chẳng hề dễ dàng gì.

 

Mà tôi thì có rất nhiều thời gian để chờ đợi.

 

[HOÀN]

Loading...