ĂN MIẾNG TRẢ MIẾNG - Chương 1
Cập nhật lúc: 2024-12-03 09:16:45
Lượt xem: 177
VĂN ÁN
---
Vào ngày nhà đại bá bị lục soát, cha mẹ ta bất chấp tính mạng để cứu đường tỷ ra ngoài.
Bọn họ giấu nàng trong phủ, chăm sóc và yêu thương nàng như đích nữ của mình.
Đường tỷ vô cùng biết ơn nên đã tặng cây đàn cổ Lưu Nguyệt của mình cho ta và nói.
“Chỉ là một cây đàn thôi, nhà muội đã bất chấp tính mạng để cứu ta ra, ta cũng sẽ bảo vệ muội bằng cả tình mạng của mình.”
Vào ngày sinh nhật của Thái hậu, ta đã mang cây đàn này và tham gia tài năng thì đạt được hạng nhất, dành được danh hiệu Đệ nhất tài nữ kinh thành.
Nhưng trên đường về nhà, vì mãi đuổi theo kẻ trộm đã lấy cắp đàn mà bị họ đẩy xuống sườn núi, mất trí nhớ.
Sau đó ta được một kẻ buôn người nhặt về và bán ta vào phủ Bá tước Vĩnh Khang để làm nha hoàn thông phòng cho Thế tử, phải chịu đủ mọi nhục nhã và hành hạ.
Cho đến trước khi chec ta mới nhớ ra, người vợ mới cưới của Thế tử, người luôn nhắm vào ta lại chính là đường tỷ, cũng là người từng nói sẽ bảo vệ ta bằng cả tính mạng của mình.
Nàng lạnh lùng đánh xong bài “Phá kén” mà ta từng được Thái hậu khen ngợi, rồi dùng cây đàn đập mạnh lên đầu ta trong lúc ta đang hấp hối.
“Nếu không phải do nhà ta bị tịch thu, danh hiệu Đệ nhất tài nữ kinh thành này làm gì tới lượt một kẻ ngu xuẩn như ngươi!”
“Ta sa vào cảnh bùn lầy, ngươi dựa vào đâu mà vẫn luôn là người cao quý?”
“Ồ, ngươi nhớ hết rồi sao? Cũng tốt thôi.”
“Ta chỉ sợ ngươi mãi không nhớ ra, không hiểu vì sao bản thân mình bị hành hạ suốt ngày, không biết kẻ cướp đàn của ngươi và không biết việc người bị bán làm nô lệ đều là do ta sắp xếp.”
💌Bạn đang đọc truyện của nhà: Cần 1 ly cafe mỗi ngày 💌
💓Hãy vào trang mình để thưởng thức thêm nhiều truyện khác nữa nhé!💓
“Muội muội tốt của ta, ngươi hoàn toàn chẳng biết gì mà cứ thế bước vào con đường ta đã bố trí, đúng là nhàm chán thật.”
Sau đó ta đã bị ba sợi dây đàn siết chec và đến khi mở mắt ra lần nữa, ta đã trở về ngày nhà đường tỷ bị lục soát.
---
1
Phu quân ta thật sự rất hoang đường.
Gọi là phu quân, thực ra ta chỉ là nha hoàn của hắn.
Trong phủ Bá tước, những nha hoàn chưa qua hai mươi tuổi đều bị thế tử Triệu An nhúng chàm.
Nhưng lão phu nhân rất nghiêm khắc, chỉ cho phép hắn nhận hai người làm thiếp.
Một người là Nhược Kỳ là cháu gái xa của thiếp của lão gia, Trương di nương.
Người còn lại chính là ta, ta được lão phu nhân mua từ tay tên buôn người.
Lão phu nhân nói ta có dung mạo xuất sắc, đáng giá mười lượng.
Tối hôm mua về, Triệu An đã say rượu xông vào phòng nha hoàn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/an-mieng-tra-mieng-alzn/chuong-1.html.]
Trước mặt các nha hoàn khác, hắn đã ép ta lên giường lớn.
Lão phu nhân biết ta mất trí nhớ, nói ta trong sạch, rất thích hợp để sinh cho bà một đứa cháu trai tuấn tú.
Nên bà không truy cứu không đánh mắng ta, để ta làm thiếp của Triệu An, đặt tên là Phàn Nhi.
Nhược Kỳ là người được mọi người mặc định sẽ làm thiếp của thế tử trong tương lai, vì vậy mọi người đều rất kính trọng nàng ấy.
Còn ta chỉ muốn sống sót, cúi đầu nịnh hót để làm lão phu nhân vui vẻ.
Ta luôn chào đón các nha hoàn trong phủ bằng nụ cười, mọi người cũng hòa thuận với nhau.
Cho đến khi Triệu An cưới chính thê, thế tử phu nhân là con gái duy nhất của Giang Tướng quân, Giang Đường Lăng.
Phu nhân mới của thế tử xuất thân từ gia đình danh giá, thân phận cao quý, dung mạo xinh đẹp, và rất thành thạo cầm kỳ thi họa.
Nghe nói hai năm trước, nàng ấy đã làm Hoàng Thái Hậu vui lòng với một bài "Phá Kén", được phong là tài nữ hàng đầu kinh thành.
Thế tử phu nhân Giang Đường Lăng trang nhã và khí chất, sau khi vào cửa thì rất chu đáo với Triệu An, và cũng đối xử hòa nhã với người bên dưới.
Nhưng riêng với ta, nàng ta không hề che giấu sự thù ghét.
---
2
Nàng ta sẽ sai ta dọn sạch từng nhánh băng tuyết trên hoa mai trong vườn vào những ngày đông lạnh nhất.
Nàng cũng sẽ sai ta đi nhặt than thừa từ lò gốm của nhà, than là vừa mới ra lò vào những ngày hè nóng nhất.
Nàng bắt ta lột hạt óc chó bằng tay không, và khi ta lột xong, mười ngón tay đều bị thương, nàng bảo ta dùng bút lông đã ngâm qua nước muối viết lại gia quy một trăm lần, không được sai một chỗ nào.
Khi ta đặt một trăm tờ gia quy sạch sẽ, gọn gàng trước mặt nàng ta thì nàng lập tức tức giận xé vụn gia quy ta đã chép, còn tùy tiện tìm lý do đánh ta vài roi.
Vết m.á.u thấm từ trong chiếc áo mỏng manh của tai, ta đau đến run rẩy toàn thân.
Thế tử phi cuối cùng hài lòng, rộng lượng gửi ta đến hầu hạ trong phòng của Triệu An.
Mỗi khi có những đêm như vậy, Triệu An sẽ hành hạ ta đến mức gần như mất nửa mạng.
Nguyên nhân không có gì khác, chỉ vì một người phụ nữ bị thương, tan nát lại càng dễ khơi gợi hứng thú của hắn ta.
Ta bị Triệu An lăng mạ đến thảm hại, thế tử phi cuối cùng cũng cười từ đáy lòng.
Nàng ta thở dài chân thành:
"Ngươi thật là một nô tỳ giỏi chịu đựng!"
Ta không hiểu vì sao tân phu nhân lại không thể chấp nhận ta.
Cho đến ngày hôm đó.