Hai Anh Em Hào Môn Đều Rơi Vào Tay Tôi - Phần 3
Cập nhật lúc: 2024-10-25 13:46:13
Lượt xem: 1,195
10 (Góc nhìn của Lục Dã)
Tôi bị gọi về nhà cũ, Lục Dã mặc tạp dề ở nhà dọn dẹp vệ sinh.
Cậu ta luống cuống thay ga trải giường, tháo vỏ đệm sofa, lau bàn làm việc.
Cậu ta lại bị người phụ nữ đó hành cho te tua!!!
Mặt Lục Dã nóng bừng, chậm chạp ngồi xổm xuống.
Điện thoại đột nhiên reo lên.
Tin nhắn lại là do người em trai chưa bao giờ nói chuyện với cậu gửi đến.
Lục Hòa Phong hỏi cậu.
【Anh muốn đi không? Em có thể giúp anh.】
Lục Dã cầm điện thoại, có chút hoang mang hiếm thấy.
Có nên đi không?
Tin nhắn của Lục Hòa Phong liên tục gửi đến.
【Không muốn đi? Yêu thích làm chó cho phụ nữ đến vậy sao?
【Lục Dã, anh không phải chứ? Thích đến vậy sao.
【Từ nhỏ đến lớn chẳng nên thân tích sự gì.】
Lục Dã lập tức bị châm ngòi.
【Mẹ kiếp mày nói ai đấy! Mày mới không nên thân!
【Nếu mày cứu được tao, tao lập tức đi với mày!!!】
Một lúc sau, tin nhắn của Lục Hòa Phong lại gửi đến.
【Ai không đi là cháu trai!】
Lục Dã có chút do dự, nhưng cậu nghiến răng.
【Ai không đi là cháu trai!】
"Rầm—"
Cánh cửa lập tức bị cạy ra.
Lục Hòa Phong dẫn theo vệ sĩ đứng ở ngoài cửa với vẻ mặt vô cảm.
"Đi ngay bây giờ."
11 (Góc nhìn của Lục Hòa Phong)
Lục Hòa Phong không thể chịu đựng thêm một khắc nào nữa.
Cảnh tượng ban ngày hôm đó, cậu ta nhớ lại mỗi đêm.
Muốn được gần gũi với cô ấy biết bao.
Khát vọng và dục vọng thiêu đốt trái tim cậu ta.
Tại sao Lục Dã lại có thể chiếm trọn tâm trí của cô ấy.
Còn cô ấy lại chẳng thèm liếc mắt nhìn cậu ta lấy một cái.
Cậu ta rõ ràng ngoan ngoãn và dịu dàng.
Có chỗ nào không bằng tên ngốc Lục Dã kia chứ?
Tên ngốc này.
Vừa bước vào nhà, Lục Hòa Phong đã cảm thấy nghẹn thở.
Cậu ta run rẩy chỉ vào một chồng lớn ga trải giường mà Lục Dã thay ra, mùi trong phòng vẫn chưa tan hết.
"Hai người... hai người..."
Khuôn mặt xấu hổ và đỏ bừng của Lục Dã đã nói lên tất cả.
Lục Hòa Phong thở dốc, suýt nữa thì ngất xỉu.
Vệ sĩ vội vàng đỡ cậu ta.
Khuôn mặt xinh đẹp của Lục Hòa Phong đầy vẻ âm u.
"Tôi thay đổi chủ ý rồi, đưa cậu ta về Lục gia.
"Phải để cậu ta nhanh chóng thay nội tạng cho tôi."
Lục Dã đứng ngây người tại chỗ.
Cái gì cái gì?
12
Tại nhà cũ.
Ông cụ đau lòng mắng tôi.
"Doanh Doanh, con... haiz... sao con dám bắt cóc con trai người ta ngay tại nhà họ Lục chứ!!!
"Con... con... con...
"Ngoan nào, sau này đừng bắt cóc nữa nhé."
Tôi bịt tai làm ngơ, chán nản nghịch điện thoại.
Lục Dã hiếm khi không gửi một tin nhắn nào đến.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeyd.com.vn/hai-anh-em-hao-mon-deu-roi-vao-tay-toi/phan-3.html.]
Ngược lại, Lục Hòa Phong từ hôm đó bắt đầu thỉnh thoảng trò chuyện với tôi.
Mỗi câu đều gọi chị, giọng nói khàn khàn lại ngọt ngào.
Còn vô tình gửi nhầm ảnh chụp trong phòng tắm cho tôi.
Khăn tắm quấn quanh eo cậu ta, kéo rất thấp.
Ngoài dự đoán, cậu ta không hề yếu ớt.
Cơ bắp cân đối, eo thon mềm mại, cơ bụng và rãnh bụng đầy đủ.
Vừa trắng vừa hồng.
Chậc, trà xanh nhỏ.
Tôi còn chưa kịp cảm thán thêm vài câu.
Cậu ta đột ngột gọi điện đến.
Nhưng trong điện thoại lại vang lên giọng nói đắc ý của Lục Dã.
"Hắc hắc, Kỷ Doanh Trúc, cô muốn nhốt lão tử còn lâu lắm!!! "
Tiếp theo là giọng nói ngoan ngoãn của Lục Hòa Phong.
"Chị, Lục Dã cứ năn nỉ em đưa anh ấy đi. Dù sao anh ấy cũng là anh trai em..."
Giọng nói bất mãn của Lục Dã chen vào.
[Bản dịch thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, chỉ được đăng tải trên fb và MonkeyD, những chỗ khác đều là ăn trộm nhé ạ~ đừng quên oánh giá pết Chanh 5 sao nhó, mãi iu mn]
"Này này này, sao mày lại nói chuyện với cô ấy như vậy chứ. Mày không có tiền đồ! Mày muốn làm chó cho phụ nữ sao?!"
Giọng nói kiên định và rõ ràng của Lục Hòa Phong vang lên.
"Được ạ, em nguyện ý làm chó của chị."
Tôi xoa xoa thái dương.
"Lục Hòa Phong, chúng ta nói chuyện."
13
Tôi lên xe của Lục Hòa Phong, nhưng Lục Dã không có ở đó.
Lục Hòa Phong cuối cùng cũng không che giấu nổi sự si mê bệnh hoạn của mình với tôi.
Cậu ta mặc chiếc váy ngắn tôi mua cho Lục Dã, eo thắt rất chặt.
"Chị, em có đẹp không?"
Tôi đi thẳng vào vấn đề.
"Lục Dã ở đâu?"
Lục Hòa Phong túm váy, không nói gì.
Tôi hơi đau đầu.
"Đẹp. Lục Dã ở đâu?"
Lục Hòa Phong nghiêng đầu, chỉ vào ly rượu trên bàn.
"Chị uống đi, em sẽ nói cho chị biết."
Tôi hết kiên nhẫn.
Bóp má cậu ta, cầm ly rượu vang đỏ lên đổ thẳng vào cổ họng cậu ta.
Lục Hòa Phong túm váy tôi, ho đến đỏ bừng mặt.
Rượu làm ướt da n.g.ự.c cậu ta, cậu ta dựa vào ghế thở hổn hển.
"Lục Hòa Phong, tôi không phải kẻ ngốc. Có lẽ tạm thời tôi đồng ý rằng Lục Dã là nội tạng dự phòng của cậu, nhưng điều đó không có nghĩa là tôi chấp nhận một ca phẫu thuật cấy ghép có thể diễn ra một cách cẩu thả như vậy."
Ngón tay tôi men theo eo cậu ta, điểm vào vị trí thận của cậu ta.
"Tôi hỏi cậu, cậu thật sự cần thay thận sao?"
Lục Hòa Phong từ từ cụp đôi mắt long lanh xuống.
Tôi nâng cằm cậu ta lên, cau mày.
"Nói."
Lục Hòa Phong như con mèo cọ vào lòng bàn tay tôi, mở đôi môi đỏ mọng l.i.ế.m láp ngón tay tôi.
Giọng cậu ta vừa ngọt ngào vừa nũng nịu.
"Cứ để anh ấy bị móc thận đi, như vậy không tốt sao? Anh ấy không được, chị sẽ đến tìm em."
Tôi rút tay ra, thẳng thừng cho cậu ta một cái tát.
Cậu ta rên lên một tiếng, từ từ quay mặt đi.
"Chị, còn bên này nữa."
Gân xanh trên trán tôi sắp nổi lên rồi.
Cậu ta quỳ trên ghế, người đầy rượu, đuôi mắt lăn xuống một giọt lệ.
Tôi đang tán tỉnh cậu ta sao?!
Lục Hòa Phong khép hờ mắt, rõ ràng là không chịu hợp tác.
Tôi thật sự sốt ruột, dịu giọng xuống.
"Ngoan nào, nói cho tôi biết cậu ấy ở đâu, được không?"
...