Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

GIÚP SẾP CUA VỢ - Chương 5

Cập nhật lúc: 2024-10-19 20:50:02
Lượt xem: 175

Tôi cúp điện thoại mở cửa, “Trên đời có một thứ gọi là điện thoại di động, ngài biết không? Nửa đêm nửa hôm anh gõ cửa như vậy sẽ hù c.h.ế.t người đó please!”

Chu Hoài:....

Anh ta im thin thít, trong tay còn xách một hộp cơm. Lòng tôi đột nhiên dâng lên dự cảm không tốt, theo lý thời điểm này anh ta nên ở cùng nữ chính nói chuyện yêu đương mới phải.

“Anh…”

“Lúc tôi đến nơi, Hứa Chúc đã ăn bánh bao gạch cua mà Cảnh Nguyên mua cho cô ấy rồi.”

Ôkê, lại là Cảnh Nguyên, tôi cũng không biết nói gì cho phải nữa rồi.

Trước để Chu Hoài vào ngồi, nghe anh ta kể lại đầu đuôi sự việc. Lúc anh ta đến thì đúng lúc đụng phải Cảnh Nguyên theo Hứa Chúc tản bộ dưới lầu, bọn họ nói chuyện mới biết Cảnh Nguyên tự tay làm bánh bao gạch cua mang sang cho Hứa Chúc.

 Sau đó ngó thấy hộp cơm của Chu Hoài, còn hỏi anh ta trong đó có gì. Chu Hoài thì sĩ diện, nhất thời không nghĩ ra cớ gì bèn nói là mua giúp tôi, lát nữa sẽ đưa qua cho tôi.

Kết quả đúng lúc Cảnh Nguyên cũng chuẩn bị đi, liền nói đưa anh ta một đoạn.

Liền đưa tới trước cửa nhà tôi luôn.

Chu Hoài ngồi trên sô pha nhà tôi, dáng vẻ như con cún con bị bỏ rơi, tôi nhìn cũng có tí đau lòng.

Lớn lên đẹp trai vẫn có lợi đúng chứ.

Về phần anh ta giận dỗi nói muốn tôi giải quyết hai lồng bánh bao gạch cua này, tôi lại không biết phải nói với anh ta thế nào về chuyện thật ra tôi dị ứng hải sản.

Tuy rằng, cũng có một phần nguyên nhân là bánh bao gạch cua này thật là thơm.

10.

Kết quả có thể nghĩ.

Xe cứu thương tới, là Chu Hoài gọi giúp tôi. Tôi nằm trên xe, anh ta ngồi bên cạnh.

Tôi mơ mơ màng màng nhìn thấy trên mặt Chu Hoài đầy vẻ kinh hoàng, là sợ hãi chăng? Tôi vốn định an ủi anh ta hai câu, tôi không sao, tôi khỏe lắm, chuyện thường ấy mà không c.h.ế.t được vân vân và mây mây.

Đáng tiếc hiện giờ tôi không mở nổi miệng, nói không nên lời.

Ý thức cũng dần dần mơ hồ.

Đợi tôi mở mắt lần nữa thì trời đã hơi sáng rồi, tôi gắng sức ngồi dậy trên giường bệnh. Liếc mắt một cái liền thấy Chu Hoài ôm máy tính gà gật trên sô pha ở đối diện, còn mặc nguyên quần áo hôm qua.

Tôi mở điện thoại lên xem đồng hồ, giờ là hơn năm giờ sáng, trông anh ta thế này chẳng lẽ nào đã ở đây canh cả đêm.

Vừa ngồi dậy đầu tôi vẫn còn hơi đau, nhẹ tay nhẹ chân xuống giường thì vừa lúc y tá đi vào. Tôi ra hiệu đối phương ra ngoài nói chuyện, đừng ồn làm thức giấc Chu Hoài.

“Bạn trai cô tốt với cô thật đấy, canh cô cả đêm, buổi tối cô khát anh ta còn cố ý lấy nước ấm với tăm bông đấy.” Dăm ba câu nói của y tá như sấm sét oánh lên người tôi.

“Ha ha ha, không phải bạn trai tôi đâu, nhầm rồi ha ha.”

Xấu hổ giải thích hai câu xong tôi lại trở vào phòng bệnh, trong thời gian ngắn tôi không thể nào quên được vẻ hóng hớt trên mặt cô y tá.

Chu Hoài vẫn chưa tỉnh, nhưng đầu cứ gục gặc tôi nhìn khó chịu, vì thế ma xui quỷ khiến tôi vươn tay nâng cằm anh ta.

Sau đó, anh ta tỉnh.

Hai bọn tôi cứ thế bốn mắt nhìn nhau một cách thần kỳ, không khí cũng ngưng đọng mấy giây.

Tiếp đó tôi chợt nghe chất giọng từ tính của đối phương vang lên bên tai, “Cô tỉnh rồi à?”

Đừng như vậy, đừng như vậy, tôi không chịu nổi đâu! Tôi chỉ là một chú cẩu độc thân thuần khiến thôi, vì sao lại gặp kiếp nạn này?!

Mặc niệm vô số lần anh ta là của nữ chính, anh ta mà không về với nữ chính thì tôi chếc chắc!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/giup-sep-cua-vo/chuong-5.html.]

Anh ta sửa soạn qua một chút sau đó bận trước bận sau làm thủ tục xuất viện cho tôi, tiếp đó lại đưa tôi về nhà, làm tôi cảm động không thôi.

Trước khi Chu Hoài đi, tôi gọi anh ta lại nói: “Sếp yên tâm, trong một tuần chắc chắn tôi sẽ cho anh phương án mới! Tôi nhất định sẽ giúp anh bắt được chân ái!”

Anh ta nghe tôi nói vậy, dựa vào cửa xe khom lưng cười, mất một lúc mới ngẩng đầu nhìn tôi nói một tiếng được.

Mặt trời ló dạng, đúng lúc chiếu lên mặt anh ta.

Phạm quy, đích thực là phạm quy rồi!

Tiểu Tần mày nhất định phải giữ vững trận tuyến!

11.

Tôi đăng nhập QQ xong mới phát hiện hôm trước Hứa Chúc gửi cho tôi nhiều tin nhắn đến thế. Cô ấy nói, hình như cô ấy thích một người rồi, hơn nữa người đó dường như cũng có ý với cô ấy.

Tôi nghĩ người nọ chắc chắn không phải Chu Hoài, xác suất lớn là Cảnh Nguyên.

Nếu tôi không khẩn trương nghĩ biện pháp, e Hứa Chúc sẽ thực sự song túc song phi với Cảnh Nguyên mất, đến lúc đó không chỉ có mình Chu Hoài thảm đâu.

Bản thân tôi cũng phải đối mặt với cái chếc.

Tôi tùy ý trả lời cô ấy vài câu, đang chuẩn bị nghe ngóng một chút, cô nàng lại dốc hết bầu tâm sự.

Vị tiểu idol kia sắp mở concert, nhưng sân khấu nhỏ vé vào cũng ít lại khó cướp, lầm trước Hứa Chúc cướp album còn không được nói gì đến vé concert.

Nghe tin này, tôi mừng thiếu chút nữa nhảy bật khỏi giường.

Cơ hội tới cửa rồi còn gì nữa.

 【Tiểu Tần không nói chuyện: Mau liên hệ người đại diện của tiểu idol xin hai vé tham gia concert! 】

【Cọng cỏ cứu mạng rất là okela: ? 】

【Tiểu Tần không nói chuyện: Ảnh chụp.jpg 】

Tôi gửi ảnh chụp màn hình status của Hứa Chúc cho Chu Hoài xem, trên đó viết “Ai không muốn có anh người yêu giúp mình cướp vé chứ.” 

【Tiểu Tần không nói chuyện: Tôi chỉ có thể giúp anh tới đây thôi, xông lên sếp ơi! 】

Không đến hai ngày tôi lại nhận được tin nhắn của Hứa Chúc.

【Một bát cháo gạo kê: Chị em, nếu lãnh đạo của cậu có vé concert do đối tác cho muốn mời cậu đi cùng, cậu đi không?】

Tôi thấy tin nhắn này, nếu trong tay không cầm đồ thì tôi sớm đã vỗ tay rồi.

Lần này Chu Hoài không làm tôi thất vọng, ai nha, tuyến tình cảm này rốt cuộc sắp về quỹ đạo rồi, tôi không nên vui quá.

Quyết đoán trả lời cô nàng một chữ — Đi!

Giây tiếp theo, Chu Hoài nhắn wechat bật ra. Anh ta nói Hứa Chúc đồng ý cùng đi xem concert với anh ta rồi, còn kèm theo một cái mặt lợn đang cười.

Chẹp, đây là đàn ông khi yêu sao?

12.

Ngày concert là thứ bảy, tối thứ sáu tôi thức cả đêm nên ngày hôm sau ngủ tới chiều mới tỉnh.

Nói cho chuẩn là bị đoạt mệnh liên hoàn call của Chu mỗ đánh thức.

Trước khi tiếp điện thoại tôi còn cố ý xem thời gian, hơn năm giờ chiều không phải đang trên đường đi xem concert với Hứa Chúc à? Tôi thật muốn kêu cứu mạng, không ra chuyện gì ngoài ý muốn chứ.

 

Loading...