Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Đeo ngọc quý của bảy vương quốc - Chương 16

Cập nhật lúc: 2024-06-09 17:52:28
Lượt xem: 22

16.

 

Thành đô của Ngụy quốc, bảy quốc liên minh.

 

Cuối cùng cũng tới ngày này.

 

Tề, Sở, Yến, Hàn, Triệu, Ngụy, Tần.

 

Cờ của bảy quốc tung bay giữa bầu trời.

 

Ta, cha ta cùng Tiểu Hàn đến sớm nhất.

 

Phụ thân hỏi ta có cảm giác gì.

 

“Con cảm thấy tại sao thiên hạ thống nhất nhưng con lại bị chia ra thế này.”

 

Ta đứng bên cạnh Tiểu Hàn.

 

Tiểu Sở tới trước.

 

Hắn từ trên xe ngựa đi xuống, mặc bộ trang phục màu lam, bên hông đeo túi thơm, mặt như Quan Ngọc, thân tựa tiên nhân.

 

Tiểu Yến cùng Tiểu Triệu cưỡi ngựa đuổi theo ta.

 

Tiểu Yến mặt bộ thường phục màu tím, áo khoác bạch hổ.

 

Vốn là người luôn lạnh lùng, hắn nghiêng đầu nói chuyện cùng Tiểu Ngụy trông như gió xuân ấm áp.

 

Trong lúc nói chuyện, Tiểu Yến thấy ta liền gật đầu chào hỏi.

 

Tiểu Hàn mặt không biến sắc, phất tay: “Đừng nhìn.”

 

Ta quay mặt lại nắm tay cậu ấy ho nhẹ: “Ai nhìn cơ chứ.”

 

Ai mà kiếm soát được chứ?

 

“Tô Nhị Lê, ta đến rồi.”

 

Tiểu Tề cưỡi ngựa đến, cao giọng gọi ta.

 

Chủ tọa lần này là Tiểu Ngụy đã sớm ở bên trong.

 

Bảy quốc đến thành Ngụy quốc uống m.á.u xin thề, mọi thứ vô cùng thuận lợi.

 

Tiểu Ngụy đứng lên, đối mặt nhìn ta.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/deo-ngoc-quy-cua-bay-vuong-quoc/chuong-16.html.]

 

Là lúc để tuyên bố.

 

Tiểu Ngụy từng bước một đi đến chỗ cao nhất.

 

“Tại thời điểm này ta cùng các quốc liên minh, ta từng nói qua không chỉ thay phiên nhau ở thiên hạ.”

 

Sở, Tề, Yến, Triệu sắc mặt mỗi người khác nhau.

 

Tiểu Tề ngồi ngay ngắn, nóng lòng lên tiếng: “Vậy thì có thể thế nào?”

 

Tiểu Yến và Tiểu Triệu liếc mắt nhìn nhau sau đó nhìn đi chỗ khác.

 

Tiểu Sở đặt tay lên bàn gõ nhẹ.

 

Tiểu Hàn và Tiểu Tần đều có ánh mắt không hiểu chuyện gì.

 

Hai người bọn họ chưa từng tiếp xúc với Tiểu Ngụy nên đương nhiên không biết hắn đang ám chỉ chuyện gì.

 

Tiểu Ngụy ho khan một tiếng, một tay luồn ra sau lưng kéo miếng vải đen xuống làm lộ ra chiếc ghế vàng óng ánh sáng chói.

 

“Thật ra Tô Gia đặc biệt thiết kế long ỷ này.”

 

Đúng là không sai.

 

Chính là ta và Tiểu Ngụy nghiên cứu ra biện pháp giải quyết vấn đề.

 

Sáng kiến làm ra long ỷ là phụ thân ta đề xuất.

 

Đương nhiên mọi người cũng chẳng hài lòng về việc này.

 

Bỗng nhiên mọi thứ yên tĩnh đến lạ thường.

 

Ngay cả ta cũng chẳng dám thở mạnh.

 

Tiểu Tề bị long ỷ làm cho kinh ngạc tột độ.

 

Tiểu Sở nhắm mắt lại, hắn ngừng động tác tay của mình, ánh mắt nhìn về phía ta và Tiểu Hàn.

 

“Tô Lê, bọn ta nhượng bộ như vậy rồi mà nàng vẫn không nguyện ý sao?”

 

Ta cũng rất bất đắc dĩ.

 

“Mọi người đều không phải thật lòng thích ta, chỉ là được thiết lập như vậy thôi. Ngài có thể nói cho ta biết vì sao lại thích ta không?”

 

Loading...