Đá bay tên bạn trai giả tạo - Phần 5

Cập nhật lúc: 2025-03-03 12:29:24
Lượt xem: 2,972

6.

 

Ngày hôm sau khi mẹ tôi gọi điện thoại cho tôi, bọn họ vẫn chưa biết tin tức Từ Ôn Lương muốn kết hôn với người khác.

 

Mẹ tôi còn đang tự mình nói.

 

"Mẹ nói với thông gia chuyện chiếc xe hồi môn rồi, thông gia rất vui vẻ. Bọn họ cũng nói sẽ nói chuyện với Ôn Lương để cậu ta không nên đồng cảm quá mức như vậy.”

 

Tôi hoàn toàn tức giận nở nụ cười:

 

 "Không phải đã nói với mẹ rồi sao; đừng nói chuyện xe, nhà với bọn họ sao?"

 

Mẹ tôi lập tức lại hô lên.

 

 "Nếu không phải do con náo loạn, những chuyện này có thể xảy ra sao? Mẹ phải xuất ra thành ý, nếu không người ta tức giận, đến lúc đó con lại không gả được.”

 

Uyển Uyển vốn còn mơ mơ màng màng không có tỉnh, bởi vì giọng nói của mẹ tôi đột nhiên lớn lên, cô ấy bị một câu nói này tỉnh táo tinh thần.

 

Cô ấy nói thầm:

 

 "Dì điên rồi phải không?"

 

Tôi khẽ khàng trả lời:

 

 "Đúng vậy!"

 

Uyển Uyển ra dấu hiệu sáu.

 

Chờ mẹ tôi phát tiết xong, tôi cúp điện thoại, chuẩn bị đi làm bữa sáng.

 

"Cậu không nói với dì chuyện thằng cặn bã đó muốn kết hôn với người khác sao?"

 

Tôi lắc đầu:

 

 "Không thể nói, nếu tớ nói, bà ấy nói không chừng sẽ đi cướp lấy chú rể, tớ không cần mặt mũi sao, hơn nữa tớ cũng không muốn rút dây động cỏ.”

 

"Nhưng tên cặn bã đó làm sao có thể làm như? Trước mặt bạn bè thể hiện hết mình nỗ lực, nhưng bố mẹ hai bên lại hoàn toàn không biết?"

 

Tôi vừa lắc lư hướng phòng bếp, vừa suy đoán.

 

"Đoán chừng là vì thỏa mãn lòng hư vinh của mình, để cho người khác nhìn thấy mình cưới được ánh trăng sáng của bản thân, cho nên tớ đoán người gửi nó nhất định là người quen biết cả hai người bọn họ. Hơn nữa ba mẹ anh ta không thể nào không biết, hẳn là chỉ lừa gạt ba mẹ tớ thôi."

 

"Nội tâm của tên chó cặn bã này thực sự là sâu, nhưng nói đi cũng phải nói lại, đứa nhỏ kia của bạch nguyệt quang, chẳng lẽ là của anh ta đấy chứ?”

 

Tôi buông trứng gà trong tay, nhìn về phía khung cửa bạn thân đang dựa vào, sau đó hai người chúng tôi nhìn nhau.

 

Lời nói lơ đãng này, hình như, có chút đạo lý.

 

“Chết tiệt, nếu như bọn họ có bí mật gì đó, cậu có thể là một kẻ bị cắm sừng, hai người xem mắt là nửa năm trước đúng không? Mà thanh mai mang thai cũng năm tháng rồi.”

 

Tên tâm thần cặn bã này có thể hủy diệt hay không?

 

Đúng lúc đó, mẹ tôi lại gọi điện thoại tới.

 

“Con ở bên Uyển Uyển nghỉ ngơi vài ngày, tâm tình tốt rồi trở về, mẹ đã hỏi qua thông gia, thông gia nói bạn của Ôn Lương kia gầy như cây gai, thoạt nhìn sẽ không dễ sinh con, không chừng tương lai đứa nhỏ cũng không sinh ra được, bọn họ sẽ không đồng ý Ôn Lương cùng cô ta đi đăng ký kết hôn. Hai người bọn họ vẫn là coi trọng con, con mới là con dâu nhà bọn họ.”

 

Uyển Uyển phun ra một ngụm nước chanh.

 

Tôi dùng giấy trong bếp lau nước trên mặt, trả lời:

 

 "Con biết rồi.”

 

Thấy tôi cúp điện thoại, Uyển Uyển cười lớn.

 

"Trời ạ, đứa bé sắp ra đời rồi, còn nói người ta không dễ sinh, tên cặn bã này che kín quá, đoán chừng là còn chưa nói chuyện rõ ràng với ba mẹ anh ta, nhưng nếu ba mẹ anh ta biết người nọ mang thai, phỏng chừng còn lập tức nghênh đón người ta vào cửa.”

 

Sau đó, tôi không thể không bội phục cái miệng Uyển Uyển, nói cái gì linh cái đó.

 

7.

 

Tôi nghỉ phép thêm hai ngày nữa và ở lại thủ đô bốn ngày.

 

Bốn ngày nay, tôi đang ăn dưa điên cuồng, thỉnh thoảng còn có người mới gia nhập.

 

Tôi đã thăm dò toàn bộ chuyện Từ Ôn Lương bắt đầu từ khi anh ta sinh ra.

 

Ích kỷ, keo kiệt, thích khoe khoang, nhỏ mọn, lòng dạ hẹp hòi, quả thật không có tật xấu gì lớn.

 

Nhưng hiện tại xem ra, nhân phẩm có vấn đề chính là vấn đề lớn nhất.

 

Uyển Uyển kéo tôi đến chùa cầu nguyện.

 

 Tôi mờ mịt, còn cầu nguyện gì nữa?

 

Uyển Uyển giơ tay.

 

"Nguyện vọng của tớ. Từ khi cậu nói muốn kết hôn, tớ đã rất đau lòng. Tớ luôn cảm thấy có gì đó không ổn nên mới đến để cầu nguyện. Mong chị em của mình sẽ lấy được chồng tốt. Nếu người đó không làm được, xin hãy cho tớ chỉ dẫn rõ ràng để cứu cậu khỏi biển lửa. Không tới vài ngày đã ứng nghiệm, tớ nhất định phải tới cầu nguyện lần nữa."

 

Tôi vỗ tay đầy phấn khích.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeyd.com.vn/da-bay-ten-ban-trai-gia-tao/phan-5.html.]

 

Chị em tốt, thực sự là chị em tốt!

 

Tôi kéo tay cô ấy điên cuồng cảm tạ

 

 "Cảm ơn cậu đã cứu vớt cái mạng chó của tớ.”

 

Mấy ngày nay, Ngô Sở ngày nào cũng đi theo chúng tôi, tôi thấy cậu ta ân cần với Uyển Uyển.

 

Tuy rằng ấn tượng của tôi và Uyển Uyển đối với cậu ta đều rất tốt, nhưng đối với chuyện cậu ta là đối tượng trước kia của Lâm Miểu Miểu, Uyển Uyển không chấp nhận được điểm mấu chốt kia, vì thế coi như cái gì cũng không biết.

 

Chúng tôi ngày ngày vui vẻ ăn dưa trong nhóm, mỗi ngày có thể nhận được các loại tin tức.

 

Có người đụng phải Từ Ôn Lương mang theo Lâm Miểu Miểu đi dạo phố.

 

Có người nhìn thấy hai người đi bệnh viện, len lén đi theo phát hiện là khoa phụ sản.

 

Có người nhìn thấy hai người cười đùa đi mua quần áo trẻ con.

 

Có người nhìn thấy hai người đi xem trung tâm ở cữ.

 

Mãi cho đến một ngày có người nhìn thấy hai người đi cục dân chính lĩnh giấy chứng nhận, tôi biết, đã đến lúc tôi xuất kích.

 

8.

 

Lúc này, vẫn còn mười lăm ngày nữa mới đến ngày cưới ban đầu của chúng tôi.

 

Mấy ngày nay tôi đang tính toán số tiền lúc trước nhà tôi bỏ ra sửa sang nhà cửa, mua sắm nội thất, cộng lại rất nhiều, đến lúc tôi phải lấy lại những thứ này từ gia đình anh ta rồi.

 

Dù sao thì số tiền này, cộng thêm chiếc xe ba mẹ tôi nhất định muốn lấy làm của hồi môn kia, về cơ bản đã chiếm phần lớn số tiền tiết kiệm của gia đình ba người chúng tôi.

 

Tôi gọi điện thoại cho mẹ trước.

 

 "Mẹ, con nghĩ thoáng rồi, con không náo loạn nữa, con sẽ cùng Ôn Lương nói chuyện, hôn lễ cử hành như thường lệ.”

 

“Thật tốt quá, nghĩ thoáng là được, các con vui vẻ nói chuyện, mẹ cùng thông gia cũng vui vẻ nói.”

 

“Tuy rằng là chúng ta thiệt thòi, nhưng cũng không có gì, không thể để cho hai nhà mất mặt.”

 

Mẹ tôi rất vui vẻ, nở nụ cười rất lâu.

 

Lúc tôi gọi điện thoại cho Từ Ôn Lương, anh ta hẳn là không nghĩ tới.

 

Cho nên, anh ta trầm mặc một hồi mới đồng ý tan tầm gặp mặt, ăn một bữa cơm.

 

Tôi đến nhà hàng sớm, gọi một ly nước trái cây uống trước.

 

Cũng không lâu lắm, Từ Ôn Lương tới.

 

“Chờ lâu chưa?”

 

Anh ta vẫn có thể mỉm cười dịu dàng với tôi.

 

Thật giỏi giả vờ.

 

“Không có, vừa tới không lâu. Anh nhìn xem anh muốn ăn cái gì.”

 

Tôi đẩy menu ra trước mặt anh ta.

 

Anh ta nhìn nhìn rồi nói.

 

 "Em muốn ăn gì?”

 

"Em đã gọi xong món ăn rồi, nếu không anh gọi giống em đi?"

 

Anh ta đồng ý, hỏi tôi chọn cái nào, tôi mở thực đơn trang đó cho anh ta xem.

 

Salad gà với chanh, bơ và rau diếp xanh.

 

Hình ảnh nhìn qua, trong mắt một mảnh xanh biếc.

 

Tôi có thể cảm giác được anh ta cứng đờ trong nháy mắt, nhưng chung quy vẫn gọi cái này.

 

“Mấy ngày nay em suy nghĩ rất nhiều, cảm thấy lúc trước em quả thật có chút cực đoan, dù sao anh cũng đang hỏi ý của em, em nghĩ, nếu em không đồng ý, anh hẳn là cũng sẽ không làm như vậy.”

 

Từ Ôn Lương cũng không nghĩ tới tôi sẽ nói như vậy, vẻ mặt mờ mịt.

 

"Mặc dù cảm thấy có chút có lỗi với em gái hàng xóm của anh, nhưng em đã giúp cô ấy hỏi luật sư, cô ấy có thể để ba đứa bé và đứa bé sau khi sinh làm giám định DNA, chỉ cần thủ tục đầy đủ, con riêng cũng có thể có hộ khẩu. Lúc đứa bé còn nhỏ, gạt một chút là được, chờ đứa bé trưởng thành rồi nói với nó, hẳn là không có vấn đề gì."

 

“Em đã hẹn thứ năm tuần sau đi đăng ký kết hôn, anh có thể sắp xếp thời gian một chút.”

 

Từ Ôn Lương vẫn ngơ ngác nhìn tôi.

 

Tôi uống một ly nước trái cây vào bụng, anh ta mới có phản ứng.

 

“Hòa Thiến, lần trước không phải em nói chúng ta chia tay sao?”

 

Tôi ra vẻ kinh ngạc

 

 "Cái gì? Em không có nói chia tay, anh quên rồi sao? Em chỉ nói mình không thể chấp nhận, hơn nữa sau khi em trở về, ba mẹ anh và nhà em cũng giải thích, nói là anh quá mềm lòng, bọn họ cũng sẽ không để cho anh và cô ấy đăng ký kết hôn, bảo em yên tâm chờ hôn lễ.”

Loading...